Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 2974 - Chương 2994: Chân Lý Thiên Vực

Chương 2994: Chân Lý Thiên Vực Chương 2994: Chân Lý Thiên Vực
Thần Thạch màu tím ta từ chỗ Linh Toàn Thiếu Quân đoạt đến, Trương Nhược Trần nghiên cứu thật Lau cũng không có nghiên cứu triệt để chất tiệu của nó, chỉ phát giác nội bộ của nó ẩn chứa thần tực cực kỳ cường đại.

Hơn nữa cực kỳ cứng rắn, xem như Trầm Uyên Cổ Kiếm, cũng không thể tưu tại vết tích.

Thế nhưng Lăng Tu tựa hồ nhận ra nó. Trương Nhược Trần hỏi:

- Tiền bối biết đây là vật gì sao?

Ánh mắt của Lăng Tu có chút ngưng trọng, nhẹ gật đầu nói:

- Có quan hệ tới Thạch tộc, một trong Địa Nguc thượng tam tộc, nếu như ta không nhìn tâm, nó hắn tà bộ phận thân thể của một vị Thần Linh Thạch tộc, hơn nữa... còn tà bộ phận cực kỳ trọng yếu.

- Tương đương với một khối thần cốt?

Trương Nhược Trần nói. - Chỉ sợ còn trân quý hơn thần cốt, ngươi phải biết, Thần Linh Thạch tộc có thể xưng bất tử, cho dù bị đánh nát, cũng có thể một lần nữa ngưng tụ thần khu. Muốn có được một khối Thần Thạch trên người bọn hắn, nói nghe thì dễ?

Lăng Tu cầm Thần Thạch màu tím, mở Thiên Nhãn nhìn chăm chú, lại nói:

- Trong khối Thần Thạch này, đan xen quy tắc lít nha lít nhít, loại quy tắc kia vượt xa quy tắc thánh đạo. Nếu như chủ nhân khối Thần Thạch này còn sống, hẳn là một tồn tại cực kỳ đáng sợ.

Có thể làm cho một vị Đại Thánh tinh thân lực cũng cảm thấy vô cùng đáng sợ, như vậy, tuyệt đối là một cấm kỵ rồi.

Trương Nhược Trần hỏi:
- Tiền bối có thể khảm nó vào Trầm Uyên Cổ Kiếm không?

Lăng Tu lắc đầu nói:

- Cái này có quan hệ tới luyện khí, mà ta không am hiểu nhất chính là luyện khí. Hơn nữa vật liệu rèn đúc Trầm Uyên Cổ Kiếm, chính là Tạo Hóa Thần Thiết, muốn khảm Thần Thạch màu tím vào thân kiếm, không phải một chuyện dễ dàng.

Thuật nghiệp hữu chuyên công, cho dù là Đại Thánh, cũng không phải không gì làm không được.
Tô Cảnh có chút do dự, dù sao danh ngạch tiến vào Chân Lý Thần Điện tu luyện cực kỳ trân quý, làm sao có thể phân cho tu sĩ Côn Lôn giới?

Lăng Phi Vũ lại biết, Trương Nhược Trần đây là đang tranh thủ cơ hội cho nàng.

Lăng Tu nhìn Trương Nhược Trần, lộ ra ý tán thưởng, kém một chút nói ra.

- Hảo tiểu tử, không uổng công lão phu coi trọng ngươi, vẫn rất để bụng với Phi Vũ nha!
Tô Cảnh dù sao cũng là chúa tể một phương, năng lực ứng biến rất mạnh, cười nói:

- Quảng Hàn giới đích thật là thiếu Lăng Tu Đại Thánh một ân tình to lớn, dùng một danh ngạch đến hoàn lại, vốn là chuyện đương nhiên. Chỉ bất quá đại sự như thế chỉ sợ phải bẩm báo phụ thân, hoặc Nguyệt Thần, mới có thể làm ra quyết định.

Ai cũng nghe ra, đây là Tô Cảnh từ chối.

- Vậy ta liền đưa tin cho Nguyệt Thần, do nàng đến quyết định.
Tô Cảnh thất kinh, cảm giác không thể tưởng tượng nổi, vội vàng đi về phía Trương Nhược Trần, nói:

- Để cho ta nhìn xem.

Trương Nhược Trần hào phóng đưa quang phù truyền tin cho hắn.

Từng thần văn trên quang phù, đích thật là Nguyệt Thần lấy tinh thần ý niệm khắc ra văn tự, nội tâm Tô Cảnh như dời sông lấp biển, khiếp sợ không gì sánh nổi.
Trương Nhược Trần thu Trầm Uyên Cổ Kiếm và Thần Thạch về, chuẩn bị sau này nhờ Chú Kiếm đại sư của Thần Kiếm Thánh Địa thử một lần. Dù sao lúc trước Thần Kiếm Thánh Địa có thể chữa trị Trầm Uyên Cổ Kiếm lần nữa, nghĩ đến khảm một viên Thần Thạch hẳn không phải việc khó.

Mấy ngày nay, thương thế của Tô Cảnh, Tô Thanh Linh, Linh Mật, Ôn Thư Thịnh, Mộc Linh Hi đã khỏi hẳn, đi vào Ma Điện, cảm tạ và cáo biệt Lăng Tu và Lăng Phi Vũ.

Trương Nhược Trần đứng ở một bên, thời điểm Tô Cảnh và Lăng Tu khách sáo xong, mới nói:

- Sau khi Ngô Hạo chết, dù sao vẫn cần có một người bổ khuyết danh ngạch kia, nếu muốn tạ ơn, không bằng chúng ta có thành ý một chút, cho Lê Khô Thánh Vực danh ngạch này đi?
Trương Nhược Trần cực kỳ quả quyết, lập tức khắc một quang phù truyền tin, đánh ra ngoài.

Cũng không lâu lắm, một quang phù truyền tin khác bay vào Ma Điện, rơi xuống trong tay Trương Nhược Trần. Nhìn thấy nội dung trên quang phù truyền tin, Trương Nhược Trần lộ ra dáng tươi cười:

- Nguyệt Thần đã đồng ý đề nghị của ta.

- Làm sao có thể?


Lần nữa nhìn về phía Trương Nhược Trần, Tô Cảnh cảm thấy mấy phần áp lực.

Nam tử trẻ tuổi trước mắt này, không còn tà một nửa bước Thánh Vương đơn giản như vậy. Kẻ này tai có thể trực tiếp tiên hệ Nguyệt Thần, đồng thời Nguyệt Thần còn đồng ý đề nghị có chút quá phận này.

Cho dù tà tấy tu vi và địa vị của Tô Cảnh bây giờ, cũng không có tư cách trực tiếp đối thoại với Nguyệt Thần.

Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ, Trương Nhược Trần ở trong lòng Nguyệt Thần, phân lượng vượt xa tất cả mọi người dự đoán, cũng khó trách Nguyệt Thần vì cứu hắn, trực tiếp công kích Công Đức Thần Điện.

Trương Nhược Trần lại không ngoài ý muốn chút nào.

Nguyệt Thần là từ trong tay hắn cầm đi Nguyệt diệp của Thất Tinh Thần Linh và một triệu viên thánh nguyên, nếu như ngay cả yêu cầu nho nhỏ này của Trương Nhược Trần cũng không đáp ứng, thì không khỏi quá hẹp hòi rồi.

Nửa ngày sau.

Lăng Phi Vũ và đám người Trương Nhược Trần cùng lúc xuất phát, tiến về Công Đức Thần Điện.

Trên đường, Tô Cảnh phàn nàn nói:

- Trì Dao Nữ Hoàng giết một vị Thần Linh Địa Ngục giới, hết thảy đạt được 20 danh ngạch tiến vào Chân Lý Thần Điện tu luyện, mà Quảng Hàn giới chúng ta chỉ có sáu cái, bây giờ lại còn phân cho Côn Lôn giới một cái. Trương Nhược Trần, cái này rất không công bằng!

Trương Nhược Trần và Tô Cảnh ngồi cùng một chỗ, không có một tia áp lực, nói:

Bình Luận (0)
Comment