Chương 3056: Vây Giết
Chương 3056: Vây Giết
- Như vậy sao, được rồi.
Nghe Yến Tử nói, thần sắc của Trương Nhược Trần khẽ động, nghĩ tới điều gì, khẽ gật đầu một cái, bỏ đi suy nghĩ đến Âm Dương Điện, trở tại Yến Tử Cung.
Đương nhiên, cũng không bao fâu, Trương Nhược Trần vận dụng tực tượng không gian tránh đi Yến Tử, thần không biết quỷ không hay, đi ra bên ngoài động thiên. Trương Nhược Trần đi quảng trường lĩnh ngộ đồ văn Chân Lý Chi Đạo một chuyến, xa xa trông qua, không có trông thấy Bách Hoa Tiên Tử Kỷ Phạm Tâm. Ngược lại có hai nhân vật trưởng lão của Thiên Nhị giới, xếp bằng ở hai đầu quảng trường, có chút giống như đang bảo vệ tu sĩ trẻ tuổi đang lĩnh ngộ đồ văn.
- Chẳng lẽ Yêu Tuyệt Vương đã điều tra rõ nội tình chân thực của Thường Phượng, dự định đêm nay động thủ?
Trong lòng Trương Nhược Trần nghĩ như vậy, sau đó biến mất ở trong biển hoa, cẩn thận từng li từng tí chạy tới động thiên tu luyện của Thường Phượng.
Huyền Ngọc Động Thiên. Một thị nữ tu vi Thánh cảnh, nhìn Thường Phượng bẩm báo:
- Yêu Tuyệt Vương đại nhân phong tỏa Bách Hoa Cung, mở ra đại trận phòng hộ, đêm nay, tựa hồ sẽ phát sinh việc đại sự gì.
- Biết rồi, đi xuống đi!
Sắc mặt của Thường Phượng có chút lạnh lẽo, làm vị thị nữ kia giật nảy mình.Tình huống tối nay, lại quá khác thường.
- Chẳng lẽ thời điểm ta đi gặp Khung Lân, bại lộ hành tung? Không được, không thể ngồi chờ chết.
Ánh mắt của Thường Phượng trầm xuống, tiến vào một gian mật thất trong động thiên tu luyện, lấy ra một cái Ma Hồ lớn chừng hai gang. Bàn tay của hắn nhẹ nhàng sờ lên, lập tức, mặt ngoài Ma Hồ tản mát ra từng đường vân.Đoạn thời gian gần đây, Thường Phượng đã phát giác được không thích hợp, mỗi lần hắn muốn rời Bách Hoa Cung, thì sẽ bị Yêu Tuyệt Vương ngăn cản, sử dụng các loại lý do lưu hắn lại.
Thậm chí Thường Phượng truyền ra ngoài tin tức, cũng đá chìm đáy biển, không có đạt được bất kỳ đáp lại nào.
Chỉ bất quá Thường Phượng một mực ôm tâm lý may mắn, cảm thấy hết thảy đều là trùng hợp, tu sĩ Thiên Nhị giới làm sao có thể biết hắn là nội ứng của Hắc Ma giới?Bưng lấy Ma Hồ, lo nghĩ và bất an trong mắt Thường Phượng lập tức biến mất.
- Nếu như Yêu Tuyệt Vương xuất hiện cản ta lần nữa, ta sẽ giết ra ngoài.
Thường Phượng nhét Ma Hồ vào ống tay áo, sau đó mở trận pháp của Huyền Ngọc Động Thiên, đi ra ngoài.Bình thường Thường Phượng Vương cực kỳ hiền hoà, hôm nay hắn làm sao vậy?
Sau khi thị nữ lui xuống, ánh mắt của Thường Phượng trở nên lo nghĩ và khẩn trương, cảm xúc bất an trong lòng trở nên càng thêm mãnh liệt, nói:
- Chẳng lẽ Yêu Tuyệt Vương biết thân phận chân thật của ta?Mới vừa đi ra động thiên, Thường Phượng lập tức dừng bước, chỉ thấy bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, giống như ban ngày, 54 ngọn thánh đăng lơ lửng giữa không trung, bao phủ cả Huyền Ngọc Động Thiên lại.
Yêu Tuyệt Vương chắp hai tay sau lưng, đứng ở dưới đèn, nhìn chằm chằm Thường Phượng từ bên trong đi ra, giống như đã đợi hắn thật lâu.
- Huyết Ma Đế Tử, ngươi là muốn đi nơi nào?
Thường Phượng trấn định tự nhiên, không có bị trận thế trước mắt hù sợ, nói:
- Hộ Pháp Vương đang nói cái gì, ta tàm sao có chút nghe không hiểu?
Yêu Tuyệt Vương hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trong hắc ám, tập tức, một (ão tấu râu bạc đi tới, tấy ra một quyển sách, ném về phía Thường Phượng.
- Tiếp tục giảo biện còn có ý nghĩa sao? Lão phu tự mình đi tra ngươi, đã tra tai tịch của ngươi rõ rõ ràng ràng. Lão tẩu râu bạc trầm giọng nói.
Lão tẩu râu bạc tên Thường Cổ Thông, chính là Thánh Vương ngũ bộ đưa long hồn và tượng hồn tới Bách Hoa Cung, đồng thời cùng Thường Phượng thuộc về một chủng tộc.
Yêu Tuyệt Vương không có đi nhặt sách trên đất, ngược lại phát ra tiếng cười:
- Còn có người nào, toàn bộ đều di ra đi, núp trong bóng tối, có ý nghĩa gì sao?
Lập tức, trong hắc ám hiện ra ba thân ảnh, theo thứ tự tà ba vị trưởng Laio khác của Bách Hoa Cung, Nghiệm Bảo Sư Tiền Lập Văn, còn có Thược Dược Vương và Thiên Hỏa Vương.
Thiên Hỏa Vương chính tà một con Thiên Hỏa Ma Điệp bay ở giữa không trung, hai cánh triển khai, che tại toàn bộ màn trời. Tiền Lập Văn tay cầm thánh trượng, đứng ở đằng xa, chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng mơ mơ hồ hồ.
Thược Dược Vương là một phụ nhân xinh đẹp, mi tâm mọc ra ấn ký hình dạng cánh hoa, phong thái yểu điệu đứng ở trên đỉnh chóp Huyền Ngọc Động Thiên, ánh mắt băng lãnh nhìn Thường Phượng.
- Nếu đã đến đông đủ, vậy liền một mẻ hốt gọn bọn ngươi.
Thường Phượng hết sức rõ ràng, những tao gia hỏa khác kia không tính tà gì, nhưng tu vi của Yêu Tuyệt Vương tại cực kỳ khủng bố, mình tuyệt đối không phải đối thủ của hắn, nhất định phải vận dụng tực tượng của Ma Hồ.
- Sắp chết đến nơi còn cuồng như vậy, vậy để tão phu đi thử xem Huyết Ma Đế Tử đến cùng có bao nhiêu năng tực.
Hai tay Thường Cổ Thông bóp thành hình móng, thánh khí trong cơ thể dâng tên, tập tức, vùng thiên địa này hóa thành hải dương thánh khí, mãnh tiệt bốc tên, phát ra thanh âm cuồn cuộn như sấm. Hơn ngàn đạo quy tắc thánh đạo bay ra ngoài, cùng song trảo dung hợp lại cùng nhau.
- Không Hải Tru Ma Trảo.
Trong chớp mắt, hai trảo ấn bén nhọn xuyên qua hải dương thánh khí, đánh tới trước người Thường Phượng.
- Cẩn thận...
Yêu Tuyệt Vương phát hiện trên người Thường Phượng truyền ra ma khí ngập trời, sắc mặt biến đổi, lập tức xông về phía trước, muốn kéo Thường Cổ Thông về.