Chương 3160: Kiếm Bát Đại Viên Mãn
Chương 3160: Kiếm Bát Đại Viên Mãn
Người thủ quan có kiếm cương hộ thể, chấn khai một kiếm tất sát này của Trương Nhược Trần, không thể đánh trúng yếu hại.
- Xoẹt xoet.
Chỉ tà vị trí đầu của nó, ánh tửa vay ra, bị Trầm Uyên Cổ Kiếm chém ra một cái khe thật dài. - Đáng tiếc, không thể nhất kích tất sát.
Trong lòng Trương Nhược Trần thở dài.
Lực lượng thời gian biến mất, ánh mắt của người thủ quan run lên, cự kiếm màu bạc trong tay quét ngang ra, lực lớn vô cùng, mang theo Kiếm Đạo Huyền Cương chói mắt.
Quá nhanh, tránh cũng không thể tránh. Sắc mặt của Trương Nhược Trần đại biến, vội vàng huy kiếm chặn tại. - Bành. Một cỗ lực lượng mà Trương Nhược Trần hoàn toàn không cách nào chống lại, rơi ở trên Trầm Uyên Cổ Kiếm.
Chân Lý Chi Chu và Trương Nhược Trần đồng thời bay ra xa.
Trương Nhược Trần không lo được cái khác, đành phải toàn lực khống chế Chân Lý Chi Chu. Nếu rơi vào trong biển, liền ý nghĩa thất bại, Trương Nhược Trần là không muốn thất bại.Nó huy động cự kiếm màu bạc, đột nhiên chém xuống.
Trên cự kiếm màu bạc ẩn chứa lực lượng khủng bố, còn cách hơn mười trượng, mặt biển đã bị đè xuống, khiến cho Trương Nhược Trần cảm giác mất trọng lượng.Nghi hoặc ở lúc bình thường một mực quấy nhiễu hắn, trong nháy mắt này toàn bộ hiểu thông.
Nhìn cự kiếm từ trên không vung chém xuống, Trương Nhược Trần lần nữa nắm chặt chuôi kiếm.Mắt thấy Chân Lý Chi Chu muốn bình ổn rơi xuống mặt biển, đột nhiên trên đỉnh đầu hắn, xuất hiện một bóng ma to lớn.
Trương Nhược Trần ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy người thủ quan lơ lửng ở trên đỉnh đầu hắn, ánh mắt lạnh lẽo, tựa như một Ngân Trang Tử Thần thiết huyết vô tình.Đồng thời, da đầu của Trương Nhược Trần đau đớn muốn nứt, như bị lực lượng vô hình kia đè ép đến vỡ ra.
- Không, ta không thể bại, tại sao có thể ở tầng hải vực thứ tư liền ngã xuống? Ta là Trương Nhược Trần, Thời Không Chưởng Khống Giả Trương Nhược Trần, mục tiêu của ta là muốn thành Thần, chiến thắng Trì Dao... sự tình người khác làm không được, ta nhất định phải làm được.Trong lòng Trương Nhược Trần có ý chí kiên cường, mục tiêu kiên định, tín niệm bất khuất.
Ở trong nháy mắt sống còn này, tiềm lực thân thể bị kích phát đến cực hạn, đại não không minh, thời gian chung quanh giống như trở nên càng ngày càng chậm chạp, cả người giống như đứng ở trong vũ trụ hắc ám, yên tĩnh, băng lãnh, có thể lẳng lặng quan sát vạn sự vạn vật biến hóa.Thân kiếm chấn động mãnh liệt.
Lập tức, hổ khẩu của Trương Nhược Trần bị chấn đến vỡ ra, có vô số thánh huyết từ ngón tay rơi xuống. Nhục thân có thể so với Thánh Vương tam bộ, đúng là không chịu được một kích như vậy?
- Hoa...
Trên thân Trầm Uyên Cổ Kiếm hiện ra một tầng ánh sáng màu đen. Đây không phải kiếm mang. Mà tà Kiếm Đạo Huyền Cương. Cùng lúc đó, Hỏa Thần Khải Giáp trên hai tay hiện ra hỏa diễm bỏng mắt giống như liệt nhật, cùng Kiếm Đạo Huyền Cương kết hợp với nhau, vung chém lên trên không.
- Ầm ầm.
Hai đạo Kiếm Đạo Huyền Cương va chạm kịch liệt.
Cự kiếm trong tay người thủ quan vỡ nát, ngay cả thân thể của nó cũng bị Trâm Uyên Cổ Kiếm chặt đứt thành hai đoạn.
- Bành.
Chân Lý Chi Chu rơi xuống mặt biển, bốn phía thuyền nhỏ nhấc tên sóng nước cao tớn, mà thân thể của Trương Nhược Trần, thì vững vàng đứng ở trên Chân Lý Chi Chu. Hai đoạn thân thể của người thủ quan phân giải, hóa thành điểm sáng lít nha lít nhít, bay trở về màn sáng:
- Vượt qua kiểm tra.
Trương Nhược Trần nhìn kiếm trong tay, phát ra tiếng cười liên tiếp.
Vậy mà ở dưới toai tình huống này, nhất cử ngộ ra Kiếm Bát tầng cuối cùng, ngưng tụ ra Kiếm Đạo Huyền Cương.
Diệu.
Tuyệt đối không thể tả. Đột nhiên Trương Nhược Trần thu hồi dáng tươi cười, giống như minh bạch cái gì, trong lòng thầm nghĩ:
- Xem ra độ Chân Lý Chi Hải, không chỉ có thể thu hoạch ban thưởng. Tác dụng lớn nhất hẳn là mượn nhờ hoàn cảnh trên biển ma luyện tu sĩ.
- Quá trình vượt biển, là để tu sĩ đi lĩnh ngộ, như thế nào mới có thể càng thêm hoàn mỹ khống chế các loại lực lượng của mình.
- Người thủ quan, tương đương với một fão sư. Cùng nó giao thủ, không chỉ có thể gia tăng kinh nghiệm chiến đấu, hơn nữa còn có thể học tập kỹ xảo chiến đấu. Dạng tão sư bồi tuyện này, có thể tàm cho tu sĩ nhanh chóng tiến bộ.
Nếu như không có người thủ quan của tầng thứ tư, Trương Nhược Trần muốn tu tuyện Kiếm Bát tới đại viên mãn, chỉ sợ còn phải đợi thêm một đoạn thời gian.
Đương nhiên, càng để Trương Nhược Trần mừng rỡ tà, ngay vừa rồi, Hỏa Thần Khải Giáp rốt cục bộc phát ra uy tực vốn có. Cỗ uy tực kia, so với thời điểm ở trong tay Thu Vũ, còn cường đại hơn rất nhiều. Chính bởi vì có Hỏa Thần Khải Giáp gia trì, Trương Nhược Trần mới có thể một kiếm đánh bại người thủ quan.
Đến cùng là nguyên nhân gì?
Trương Nhược Trần không hiểu, vội vàng điều động tinh thần lực, dò xét Hỏa Thần Khải Giáp.
Quyền sáo và bao cổ tay giống như bốn khối Hỏa Diễm Thần Thiết, ở mặt ngoài bọn chúng đan xen rất nhiều thần văn cổ fão, thậm chí còn có một số đồ án Thần Thú chìm nổi ở phía trên.
Trước kia thôi động Hỏa Thần Khải Giáp, tuyệt đối không có biến hóa khổng tồ như vậy.
Trương Nhược Trần thu hồi thánh khí. Hắn phát hiện, trong thánh khí thu hồi lại kia, ẩn chứa từng điểm sáng.
- Cái đó là... Chân Lý Áo Nghĩa...
Lúc trước bởi vì tình thế nguy cấp, Trương Nhược Trần không lo được khống chế Chân Lý Áo Nghĩa, cho nên mới rót Chân Lý Áo Nghĩa và thánh khí vào Hỏa Thần Khải Giáp.
Chẳng lẽ bởi vì có Chân Lý Áo Nghĩa gia trì, Hỏa Thần Khải Giáp mới bộc phát ra uy lực vốn có?