Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 3166 - Chương 3186: Hang Động Thần Bí

Chương 3186: Hang Động Thần Bí Chương 3186: Hang Động Thần Bí
- Banh.

Trương Nhược Trần một kiếm chém ra ngoài, đánh vào má trái của Sâm Vực Thánh Vương, đánh cho xương go má sụp đổ, chảy máu đầy miệng, cột sống phát ra thanh âm khanh khách.

Sâm Vực Thánh Vương chỉ cảm thấy thánh hồn chấn động, trước mắt đen kịt, tỉnh thần tực và thánh khí bị đánh tan. Dù sao cũng là Chân Lý Thần Điện chủ trì Phong Thần Đài Đại Hội, Trương Nhược Trần không có giết chết Sâm Vực Thánh Vương và Lạc Kỳ Thánh Vương, chỉ sử dụng Phược Thánh Tác vây khốn bọn hắn, ném bọn hắn vào trong Thủy Tinh Hồ Lô.

Trương Nhược Trần nhìn chăm chú về phía Hạng Sở Nam, tò mò hỏi:

- Sở Nam, ngươi làm sao lại vừa lúc xuất hiện ở đây?

- Ở đâu La vừa túc? Ta có Thiên Lý Nhãn, ở bên ngoài mấy trăm dim đã nhìn thấy ngươi và đệ muội bị năm con điểu nhân nhằm vào, cho nên tập tức chạy như bay đến, giúp đỡ các ngươi một chút sức tực. Ai biết năm con điểu nhân này yếu như vậy? Căn bản không cần ta xuất thủ, các ngươi cũng có thể đánh ngã bọn hắn.

Trên mặt Hạng Sở Nam tộ ra thần sắc chưa đủ nghiền.

Trương Nhược Trần nghiêm nghị nói: - Bọn hắn cũng không phải điểu nhân gì, mà là Thiên Sứ của Thiên Đường giới. Ngươi mau chóng rời đi, không cần tham gia chuyện này, nếu không sẽ rước lấy đại họa cho mình.

Thân hình Nghiệt Chiến cao lớn, hai đôi cánh chim màu đỏ tươi triển khai, giống như hai mảnh huyết vân bao phủ thân thể hắn, tràn ngập khí tức khát máu.

Ngoại trừ Nghiệt Chiến, ở đây còn có gần trăm sinh linh thực lực cường đại, đều đến từ đại thế giới giao hảo với Thiên Đường giới.

Trong đó một tăng nhân cùng Nghiệt Chiến đứng sóng vai, từ trên người hắn phát ra thánh uy, không kém gì Nghiệt Chiến.
Nghe nói như thế, Hạng Sở Nam có chút tức giận, nói:

- Nói có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, Hạng Sở Nam ta sẽ còn lùi bước sao? Nam tử hán đại trượng phu nói chuyện, một miếng nước bọt một cái đinh, Thiên Đường giới thì thế nào, lão tử không sợ bọn họ.

Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm Hạng Sở Nam, trong lòng phảng phất như có một dây cung bị xúc động.
Thánh tuyền ở trên thượng du điên cuồng vọt xuống, khiến cho đường sông khô cạn lại trở nên sóng nước dập dờn.

- Vù vù.

Từng thân ảnh từ bốn phía bay tới, xuất hiện ở hai bên bờ sông, ánh mắt lộ ra thần sắc chần chờ. Bọn hắn cũng rất muốn xông vào huyệt động kia, nhưng lại kiêng kị chiến lực của đám người Trương Nhược Trần.
“Có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu”, đây là một câu khó được cỡ nào, đặc biệt là thời điểm đại nạn lâm đầu nghe được, sẽ càng đáng quý.

Nếu như nói, trước kia Trương Nhược Trần còn cảm thấy cùng Hạng Sở Nam, Phong Nham kết bái, có chút trò đùa. Như vậy hiện tại, hắn lại không thể không nhìn thẳng vào đoạn tình nghĩa này.

Mấy chữ “có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu” này, khắc ở trong lòng Trương Nhược Trần.
- Tốt, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu.

Không muốn đêm dài lắm mộng, Trương Nhược Trần thu hồi Thủy Tinh Hồ Lô, mang theo Mộc Linh Hi và Hạng Sở Nam xông vào huyệt động kia.

- Ầm ầm.
Phải biết, năm vị Thánh Vương Thiên Sứ Tộc còn bị dễ dàng trấn áp, ai còn dám đi tranh đoạt bảo vật?

...

Ngoại Đông Viên, trong một Thần Thổ Dược Viên, Lan Tư Bạch gặp được Tứ Dực Tinh Hồng Thiên Sứ Nghiệt Chiến.


Tăng này tên Vô Tướng.

Bọn hắn, vây quanh Thần Thổ Dược Viên, không cho phép sinh tinh đại thế giới khác xâm nhập, độc bá thánh dược. Tu sĩ những đại thế giới khác kiêng kị thực tực của Thiên Đường giới, đều giận mà không dám nói gì.

Thời điểm Lan Tư Bạch chạy đến, thánh được trong Thần Thổ Dược Viên đã bị bọn hắn hái bảy tám phần.

Trên người Nghiệt Chiến tuôn ra huyết quang trùng thiên, tram giọng nói: - Cũng dám chủ động công kích thiên kiêu của Thiên Đường giới, đối phương có lai lịch gì? Chẳng lẽ là Thần Tử Thần Tôn của đại thế giới xếp hạng trước 100?

Bình thường mà nói, chỉ có tu sĩ của đại thế giới xếp hạng trước 100, mới dám đối kháng Thiên Đường giới. Hơn nữa đó còn là bị ép phản kích, mà không phải chủ động công kích.

Chủ động công kích, chính là khiêu khích, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Lan Tư Bạch nghiến răng nghiến Loi nói:

- Bọn hắn khẳng định không phải tới từ đại thế giới xếp hạng trước 100, cực kỳ ta tẫm, hắn tà nhược giới không biết tên nào đó bồi dưỡng được cường giả đỉnh cao.

Trong bụng Vô Tướng tăng nhân truyền ra một thanh âm: - Vừa rồi ngươi nói, bọn hắn nắm giữ một Hồ Lô Thánh Bảo, có thể thu Thánh Vương vào?

- Không sai, hồ lô kia khẳng định là bọn hắn ở Phong Thần Đài tìm được, uy lực mạnh mẽ, phát ra khí tức Thủy thuộc tính, còn nồng hậu hơn thánh dược 10 vạn năm.

Trong đầu Lan Tư Bạch hiện ra hình ảnh Thủy Tinh Hồ Lô lơ lửng giữa không trung, trong lòng sinh ra tham muốn mãnh liệt.

Vô Tướng tiếp tục hỏi: - Hang động dưới đáy sông, tại tà chuyện gì? Lan Tư Bạch tộ ra thần sắc tức giận nói: - Bên trong hang động kia có thần quang tiêu tán, cũng có mùi thuốc nồng nặc tràn ngập, bên trong hơn phân nửa có cổ thánh dược 10 vạn năm. Vốn là chúng ta phát hiện ra huyệt động đó trước, thế nhưng ba người kia cực kỳ bá đạo, hơn nữa hèn hạ vô sỉ, ở dưới tình huống chúng ta không có bất kỳ phòng bị gì, trực tiếp xuất thủ đánh lén. Nếu không bằng vào thực lực của năm người chúng ta, làm sao lại bị bại thảm như vậy?

Nghiệt Chiến có thể trở thành Tinh Hồng Tứ Dực Thiên Sứ, tự nhiên cực kỳ khôn khéo, nghe được mấy chỗ sơ hở, đồng thời từ thần sắc vi diệu của Lan Tư Bạch, đại khái suy đoán ra chân tướng cả sự kiện.

Đám người Lan Tư Bạch ỷ có bối cảnh cường ngạnh, càng có thân phận tu sĩ Thiên Đường giới, bình thường đã quen làm mưa làm gió, thậm chí cướp đoạt.

Lần này, hơn phân nửa là coi trọng Hồ Lô Thánh Bảo của người khác, muốn cướp đoạt mới bị thiệt lớn.

Đương nhiên, vô luận bởi vì nguyên nhân gì, đám người Lạc Kỳ Thánh Vương và Cơ Á Thánh Vương thật là có địa vị bất phàm, Nghiệt Chiến là cường giả đỉnh cao của Thiên Đường giới trấn thủ ở ngoại tứ viên, tự nhiên không thể ngồi xem mặc kệ.

Vô luận là đúng hay sai, Thiên Đường giới làm một trong Chúa Tể thế giới, tuyệt đối không thể ăn thua thiệt.

Hơn nữa Nghiệt Chiến đối với Hồ Lô Thánh Bảo, còn có hang động thần bí kia, cũng cảm thấy rất hứng thú.

Nghiệt Chiến hừ lạnh một tiếng:

Bình Luận (0)
Comment