Chương 3329: Dịch Hoàng Tà Linh
Chương 3329: Dịch Hoàng Tà Linh
Người có Đại Thánh chi tâm, bất khuất tại người.
Sinh tinh đã tu tuyện thành Đại Thánh, ở trước mặt Thần Linh cũng sẽ không khuất phục, càng không có khả năng khuất phục một vị Thánh Vương.
Trương Nhược Trần tiếp tục thăm dò nó, trâm giọng nói: - Quỳ xuống cho ta.
Dịch Hoàng Tà Linh hơi chấn động một chút, tà khí trên người phun ra nuốt vào, muốn liều chết đánh với Trương Nhược Trần một trận. Nhưng Đại Thánh chi lực trên người Trương Nhược Trần càng để lâu càng dày, trong lòng Dịch Hoàng Tà Linh biết không có phần thắng, cuối cùng vẫn khụy hai chân xuống, quỳ gối trước người hắn.
Trương Nhược Trần nói:
- Ngươi ta Tà Linh sử dụng tàn hồn Đại Thánh tuyện chế ra, hẳn còn giữ tại bộ phận tinh thần ý chí, quỳ xuống với ta, ngươi khăng định tà cực kỳ không phục. Đúng không?
- Không có. Chủ nhân chính tà một đời thiên kiêu, thành tựu tương tai bất khả hạn tượng, ta có thể đi theo chủ nhân tu tuyện, tà vinh hạnh của ta.
Dịch Hoàng Tà Linh nói. - Vô luận ngươi nói thật hay giả, ta tạm thời trước tin ngươi. Sau này, ta nhất định sẽ cho ngươi minh bạch, có thể đi theo ta tu luyện, đích thật là vinh hạnh của ngươi.
Hồn vụ màu xanh tràn ngập thế giới hắc ám, trong thời gian ngắn Dịch Hoàng Tà Linh còn không cách nào hoàn toàn thôn phệ và luyện hóa, cần chờ đợi.
Thế là thừa dịp trong khoảng thời gian này, Trương Nhược Trần lấy ra sợi râu của Tu Di Thánh Tăng.
Sợi râu dài chừng ba thước, tản mát ra bạch quang oánh oánh, đồng thời có phật lực dày đặc đang tràn ra bên ngoài.Dịch Hoàng Tà Linh nói.
Vô số phật quang từ trong bàn tay của Trương Nhược Trần hội tụ tới, hắn nói:
- Hiện tại ta cũng có thể để cho ngươi tan thành mây khói.Dịch Hoàng Tà Linh lâm vào trầm mặc, sau một lúc lâu mới phân ra một nửa hồn linh, ngưng tụ thành một viên cầu màu đen, giao cho Trương Nhược Trần.
Khí tức của Dịch Hoàng Tà Linh suy yếu một nửa, nguyên bản đã có thể so sánh với Thánh Vương lục bộ đỉnh phong, hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới Thánh Vương lục bộ.
Trương Nhược Trần tiếp nhận hồn linh, hài lòng nhẹ gật đầu, rời đi thế giới hắc ám.Dừng một chút, Trương Nhược Trần lại nói:
- Dịch Hoàng đúng không? Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta không chỉ không diệt ngươi, còn sẽ cung cấp cho ngươi vô số thánh hồn, để cho ngươi càng thêm cường đại, sau này coi như lần nữa đạt tới Đại Thánh cảnh cũng không phải việc không thể nào. Hiện tại, ngươi trước giao ra một nửa hồn linh cho ta.
- Giao cho ngươi một nửa hồn linh, ngươi chẳng phải tùy thời có thể làm cho ta tan thành mây khói sao?- Chỉ cần nắm giữ một nửa hồn linh của Tà Linh, thì không sợ bị nó phản phệ. Hiện tại, rốt cục có thể yên tâm để nó luyện hóa và thôn phệ thánh hồn của Thanh Tẫn.
Trương Nhược Trần không câu thông với Thanh Tẫn, trực tiếp phân đi 1% hồn vụ trấn áp ở dưới Càn Khôn giới, đánh vào Dịch Hoàng Cốt Trượng.
Đừng nhìn chỉ là 1%, nhưng trong hồn vụ ẩn chứa tinh thần ý chí vẫn cực kỳ mạnh mẽ, Trương Nhược Trần và Dịch Hoàng Tà Linh liên thủ mới trấn áp được.- Hoa...
Trong nháy mắt kế tiếp, Trương Nhược Trần đi vào một thế giới kết cấu không gian hẹp dài, nơi này có bầu trời và đại địa, đồng thời còn có thể không ngừng thu nạp thiên địa thánh khí ở ngoại giới.
Trương Nhược Trần hao tốn nửa canh giờ, mới từ một đầu này của tiểu thế giới, đi đến một đầu khác của tiểu thế giới.Lần thứ nhất tiếp xúc sợi râu, Trương Nhược Trần liền dò xét vào trong, có một không gian độc lập. Nhưng bởi vì có Thiên Tinh Thiên Nữ, nên không tiện đi vào dò xét.
- Năm đó tu vi của Tu Di Thánh Tăng cũng không biết đạt đến trình độ nào, một sợi râu cũng có thể dựng dục ra một tiểu thế giới.
Thân hình Trương Nhược Trần biến mất, hóa thành một điểm sáng, tiến vào trong thế giới sợi râu kia.
- Dài ba ngàn sáu trăm dặm.
Trương Nhược Trần ngang đầu tên, mở ra Thiên Nhãn, nhìn màn trời trên đỉnh đầu. Chỉ thấy trên màn trời hiện ra từng đạo quy tắc Thời Gian và quy tắc Không Gian, tít nha tít nhít, đếm mãi không hết.
- Quả nhiên, tiểu thế giới này ta đo quy tắc Thời Gian và quy tắc Không Gian tạo ra. Lĩnh hội quy tắc Thời Gian và quy tắc Không Gian ở nơi này, đủ để cho Thời Gian Chi Đạo và Không Gian Chỉ Đạo của ta đột nhiên tăng mạnh.
Trương Nhược Trần cười nói. Bỗng dưng, trong lòng của hắn khẽ động, cảm ứng loáng thoáng đã từng xuất hiện kia lại xuất hiện!
Lòng đất phảng phất như có đồ vật gì đang kêu gọi hắn.
Cảm ứng càng ngày càng mãnh liệt.
- Banh.
Vị trí cách Trương Nhược Trần đại khái ba trượng, bùn đất vỡ ra, một hạt sen màu xanh bay tên, to tửng giữa không trung, tựa như một vòng mặt trăng màu xanh, tản mát ra ánh sáng chói mắt, tàm cho cả tiểu thế giới biến thành màu xanh.
Trong hạt sen an chứa sinh cơ bàng bạc, để tiểu thế giới hoang vu mọc fên từng cây hoa sen, tản mát ra hương thơm mê người. - Tại sao có thể có một hạt sen?
Trương Nhược Trần xòe bàn tay ra, nắm vào trong hư không một cái, hạt sen màu xanh lập tức bay đến lòng bàn tay của hắn, tất cả quang hoa đều thu liễm về.
Trương Nhược Trần cẩn thận nghiên cứu hạt sen màu xanh, phát hiện bên trong nó ẩn chứa khí tức sinh mệnh cực kỳ hùng hậu. Trừ cái đó ra, thì không có bất kỳ chỗ đặc biệt gì khác.
Cẩn thận nghĩ nghĩ, Trương Nhược Trần mang theo hạt sen, đi ra thế giới sợi râu, phất tay mở ra trận pháp của Luyện Khí Lâu Các, gọi Chân Diệu và Tiểu Hắc đến.
Trương Nhược Trần nói:
- Ta vừa mới đạt được một bảo vật đặc thù, muốn kiểm tra tực tượng của nó. - Bảo vật, bảo vật gì?
Tròng mắt Tiểu Hắc trở nên sáng tỏ, xoa xoa hai cái móng vuốt, lộ ra thần sắc không kịp chờ đợi.
Trương Nhược Trần mở bàn tay, hạt sen màu xanh lơ lửng ở trong lòng bàn tay của hắn, còn xanh hơn phỉ thúy.
Trương Nhược Trần nói:
- Các ngươi chém xuống đầu lâu của mình, ta xem có thể để cho các ngươi chặt đầu trùng sinh hay không?
Nghe nói như thế, Chân Diệu xoay người bỏ chạy, cảm thấy Trương Nhược Trần rõ ràng là muốn ăn một cái chân của nó... Không, hẳn là muốn ăn đầu của nó.