Chương 3427: Lão Bằng Hữu
Chương 3427: Lão Bằng Hữu
Mười vạn năm trước, túc Nhị Giáp Huyết Tổ còn trẻ, tuyệt đối tà nhân vật cọc tiêu của một thời đại, chính vì như thế, túc ấy hắn chỉ tà Thánh Vương cảnh, cũng có thể được Nguyệt Thần đánh giá cao.
Tầm mắt của Nguyệt Thần cao bậc nào.
Người trẻ tuổi có thể được nàng nhìn vào mắt, tăng thêm Trương Nhược Trần, cũng sẽ không vượt qua năm cái. Thiên kiêu giống như Nhị Giáp Huyết Tổ, đạt tới Thần cảnh, đồng thời tu luyện 10 vạn năm, chiến lực tự nhiên là khủng bố tuyệt luân.
Nguyệt Thần nói:
- Đối phó ngươi, chỉ cần ba phần lực lượng là đủ.
- Nguyệt Thần, ngươi quá mức tự tin rồi! Bây giờ không phải tà thời đại mười vạn năm trước, sớm đã cải thiên hoán địa. 10 vạn năm này, nhân kiệt xuất hiện tớp tớp, phong vân biến ảo, không biết bao nhiêu đại năng uy chấn vũ trụ vẫn tac tại có một đời Chân Thần mới quật khởi. Mà bản thần, chính fà một cái trong số đó. Bây giờ, chỉ thiếu một trận chiến, tà có thể đứng ở trên đỉnh Thiên Đình.
Nhị Giáp Huyết Tổ đứng ở trung tâm vòng xoáy huyết khí, bước ra một bước.
Một bước này, không biết vượt qua bao nhiêu khoảng cách, trực tiếp giáng tâm tới Sa Đà Thiên Vực. Rất hiển nhiên, Nhị Giáp Huyết Tổ nói, còn thiếu một trận chiến, chỉ chính là trận chiến cùng Nguyệt Thần này. Chỉ cần đánh bại Nguyệt Thần, hắn có thể thoát khỏi bóng ma của Giáp Thiên Hạ, siêu thoát ra ngoài, trở thành một kỳ thủ có thể điều khiển bàn cờ lớn của Thiên Đình này.
- Vù vù.
Phất trần trong tay Nhị Giáp Huyết Tổ xoay tròn, mỗi một sợi tơ trắng đều có vĩ lực cắt chém thiên địa, trong nháy mắt để cho vùng đất dưới chân Nguyệt Thần rách rưới.
Ở trong khu vực này, quy tắc thiên địa đều bị chặt đứt, ngàn vạn đạo lực lượng quét sạch về phía Nguyệt Thần.Quy tắc đứt gãy, phất trần bị đánh nát.
Nhị Giáp Huyết Tổ máu tươi đầy tay, vội vàng lùi về phía sau, ánh mắt lộ ra vẻ kinh dị.
Một mực thối lui ra ngoài mấy ngàn dặm, hắn mới bằng vào một mặt cổ thuẫn, hóa giải chỉ lực của Nguyệt Thần.Nguyệt Thần duỗi ra một ngón tay ngọc, nhấn về phía trước một chút, một vòng sóng ánh sáng từ đầu ngón tay lan tràn ra.
Nhị Giáp Huyết Tổ cảm nhận được đạo chỉ lực đáng sợ kia, toàn lực thôi động phất trần, từ trong cơ thể hắn bay ra quy tắc, bổ sung đầy vùng thiên địa này, lập tức hội tụ tới phất trần.
- Bành.- Mạnh như vậy.
Sắc mặt của Nhị Giáp Huyết Tổ hơi đổi, lập tức quay người, phát hiện Nhật Nguyệt Thủy Tinh Quan không biết lúc nào xuất hiện ở phía sau hắn, giống như một vòng liệt nhật và thần nguyệt đánh tới.
- Huyết Chiến Cửu Thiên.Thân thể Nhị Giáp Huyết Tổ xoay tròn một vòng, lập tức hóa thành một suối máu.
Suối máu dâng trào, rất nhanh liền để bầu trời và đại địa hóa thành huyết hải vô biên vô tận. Mặt ngoài huyết hải, có từng cái thủ ấn đánh ra, va chạm với Nhật Nguyệt Thủy Tinh Quan, đánh cho thiên địa không ngừng chấn động.
- Ầm ầm.Cũng không biết giao thủ bao nhiêu kích, huyết hải bị lực lượng của Nhật Nguyệt Thủy Tinh Quan xé toạc ra, chia làm hai nửa.
Nguyệt Thần đứng ở trên Nhật Nguyệt Thủy Tinh Quan, xuất hiện ở trung tâm vết nứt, trấn áp chân thân của Nhị Giáp Huyết Tổ, cấp tốc rơi xuống dưới, rơi vào không gian hư vô, biến mất ở trước mắt mọi người.
Cho dù không gian lần nữa khép kín, những tu sĩ quan chiến kia vẫn nỗi lòng chấn động.
Một màn cuối cùng kia, anh tư của Nguyệt Thần thật không gì sánh kịp, cho dù là Nhị Giáp Huyết Tổ cũng bị nàng giẫm ở dưới chân.
Diễm Thần chạy ra Sa Đà Thiên Vực, vẫn còn run như cay sấy. Bọn hắn so với ai khác đều rõ ràng Nhị Giáp Huyết Tổ cường đại, nhưng ở trước mặt Nguyệt Thần, tại không hề có tực hoàn thủ.
Tứ Giáp Huyết Tổ nói:
- Hai vị yên tâm, Nhị Giáp Huyết Tổ sẽ không đánh trận không có nắm chắc, nếu dám khiêu chiến Nguyệt Thần, hẳn mang theo món trọng khí kia của Huyết Chiến Thần Điện tới. Bằng vào món trọng khí kia, đánh bại Nguyệt Thần chưa chắc tà việc khó. Mặc dù nói như thế, nhưng Tứ Giáp Huyết Tổ căn bản không dám lần nữa xâm nhập vào Sa Đà Thiên Vực. Vạn nhất xuất hiện ngoài ý muốn, Nguyệt Thần đánh bại Nhị Giáp Huyết Tổ trở về...
Hậu quả kia, Tứ Giáp Huyết Tổ không dám tưởng tượng.
Lại nói, có Nhị Giáp Huyết Tổ và Hắc Tâm Ma Chủ xuất thủ, đại cục đã định, bọn hắn cũng không có tất yếu đi mạo hiểm.
Nguyệt Thần Sơn.
Thần niệm phân thân của Hắc Tâm Ma Chủ ngưng tụ thành thân ảnh Ma Thần, tiên tiếp oanh ra hơn 30 chùy, rốt cục thần văn vỡ ra một vết nút.
- Không! Man Kiếm Đại Thánh cực kỳ không cam lòng, hét lớn một tiếng.
Bành.
Một đạo thần lực tràn vào thần văn, đánh lên người Man Kiếm Đại Thánh.
Cự kiếm trên tưng Man Kiếm Đại Thánh tu động bay ra hộ chủ, va chạm với đạo thần tực kia, ngăn cản một chút. Tiếp theo một cái chớp mắt, cự kiếm và Man Kiếm Đại Thánh đồng thời bay rót ra ngoài, trùng điệp đụng vào vách tường của Quảng Hàn Thần Cung.
- Ha hai
Ma Thần cười dài. - Thần văn và Huyết Nguyệt Thôn Thiên Đại Trận thật đúng là lợi hại, vậy mà ngăn cản bản tọa lâu như vậy.
Thần uy khổng lồ tràn vào thần văn, ép tới sắc mặt của Trương Nhược Trần tái nhợt, kinh mạch toàn thân phồng lên, thân thể tựa như muốn nổ tung.
- Hoa...
Trên mặt đất, thanh cự kiếm kia của Man Kiếm Đại Thánh run rẩy, bay lên, bị Ma Thần cưỡng ép thu vào trong tay.
Bàn tay Ma Thần phất qua, lập tức có một tầng thần quang phong ấn Kiếm Linh.
- Phốc phốc.