Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 3465 - Chương 3485: Lão Biến Thái

Chương 3485: Lão Biến Thái Chương 3485: Lão Biến Thái
Sau đó ba ngày, Trương Nhược Trần ở bên ngoài Vương Sơn, bố trí rất nhiều Thời Gian ấn ký và không gian bẫy rập, không chỉ tực phòng ngự tăng tên mấy tần, thậm chí còn có tính công kích rất mạnh.

Đặc biệt tà không gian bẫy rập, nếu đặt chân vào, cho dm tà Thánh Vương cửu bộ cảnh giới Quy Tắc Đại Thiên Địa, đoán chừng cũng khó thoát một kiếp.

Sau đó tiền chờ Chân Diệu bố trí ra trận pháp cửu phẩm, một khi bố trí thành công, cùng Không Gian Mê Trận và Thời Gian Trận Pháp kết hợp tại, như vậy Vương Sơn sẽ thật biến thành tường đồng vách sắt, không sợ bất tuận cường địch gì. Mấy ngày gần đây, tin tức Trương Nhược Trần trở lại Vân Vũ Quận Quốc đã truyền khắp Côn Lôn giới.

Tin tức Viên Triệt và Tàng Tâm Tôn Giả vẫn lạc ở Vân Vũ Quận Quốc, xúc động thần kinh của rất nhiều tu sĩ. Đã để ngoại giới cảm thấy chấn kinh, lại đẩy Vân Vũ Quận Quốc lên đầu sóng ngọn gió.

Trương Nhược Trần thu được mười mấy đạo quang phù truyền tin, là Lạc Thủy Hàn, Thánh Thư Tài Nữ, Khổng Lan Du, Mộ Dung Diệp Phong... Bọn người truyền đến, đều là người quen trước kia.

Có hỏi thăm hắn đến cùng xảy ra chuyện gì; có thì hỏi hắn, có cần viện trợ hay không; Khổng Lan Du càng bảo Trương Nhược Trần đến Minh Đường, cùng nàng hội hợp, nàng có thể giúp Trương Nhược Trần giải quyết U Thần Điện.

Trương Nhược Trần sử dụng quang phù truyền tin trả Loi bọn họ, đồng thời cũng biết tình cảnh của bọn hắn rất không ổn.

Số tớn cao thủ của Thiên Đình giới và Địa Ngục giới giáng tâm Côn Lôn giới, các đại thế tực của Côn Lôn giới ai có thể chỉ to thân mình? Cho dù là cường giả đỉnh cao như Khổng Lan Du, hiện tại cũng phải toàn lực ứng phó, mới có thể uy hiếp cường giả các giới, bảo toàn Minh Đường.

Bởi vì Minh Đường có một kiện Thần Di Cổ Khí, sử dụng thần thạch mới có thể kích hoạt.

Trừ cái đó ra, luyện chế một vài thánh đan Thiên phẩm, cũng cần gia nhập bột phấn của thần thạch.

Phân cho Trương Nhược Trần bốn viên thần thạch, đã là cực hạn.
Ở trước mặt đại thế, các đại thế lực của Côn Lôn giới đều lộ ra yếu ớt, có thể giữ vững địa bàn, bất khuất ở dưới người, đã là rất không tầm thường.

Thời điểm giao lưu, Trương Nhược Trần rốt cục lại có tin tức quan hệ tới thần thạch.

Khổng Lan Du nói cho Trương Nhược Trần, Minh Đường hết thảy có tám viên thần thạch, có thể giao cho hắn bốn viên, bốn viên khác, Minh Đường phải dự phòng khi cần đến.
Khổng Lan Du trả lời Trương Nhược Trần:

- Mười vạn năm trước, quy tắc thiên địa của Côn Lôn giới trở nên tàn khuyết không đầy đủ, tài nguyên dần dần khô kiệt, các đại khoáng mạch cũng không còn cách nào dựng dục ra thần thạch.

- Bây giờ các đại thế lực của Côn Lôn giới cất chứa thần thạch, đều là từ Trung Cổ còn sót lại, trải qua 10 vạn năm tiêu hao, đều còn thừa không có mấy.
Ngay sau đó, Mộ Dung Diệp Phong cũng trả lời Trương Nhược Trần, có thể ở Hắc Thị mua được bốn viên thần thạch.

Lăng Phi Vũ hồi phục tin tức trễ một chút.

- Muốn thần thạch, tự mình đến Vô Đỉnh Sơn lấy, có thể cho ngươi toàn bộ thần thạch của Bái Nguyệt Thần Giáo.
Trương Nhược Trần vui mừng quá đỗi, chỉ cần đạt được bốn viên thần thạch, nói không chắc có thể trợ giúp hắn tu luyện tới Thánh Vương thất bộ.

Trương Nhược Trần lại khắc xuống một đạo quang phù truyền tin, hỏi thăm:

- Minh Đường là thế lực đỉnh tiêm của Côn Lôn giới, vì sao chỉ tồn trữ tám viên thần thạch?
Nhìn thấy Khổng Lan Du truyền đến tin tức, Trương Nhược Trần rốt cuộc minh bạch, vì sao lấy thân phận của Lạc Hư, cũng chỉ có thể mua được hai viên.

Đoán chừng thần thạch của Vũ Thị Tiền Trang, cũng là còn thừa không có mấy.

Cuối cùng, Khổng Lan Du nói cho Trương Nhược Trần, Côn Lôn giới đã khôi phục, những khoáng mạch thời cổ lưu lại kia, rất có thể sẽ dựng dục ra thần thạch lần nữa.


Nhìn thấy đạo quang phù truyền tin này, Trương Nhược Trần đắng chát cười một tiếng.

Vị Phi Vũ Kiếm Thánh này, vẫn cường thế giống như trước đây.

Nếu Lăng Phi Vũ để Trương Nhược Trần tự mình đi Vô Đỉnh Sơn, nguyện ý gặp hắn, nói rõ khúc mắc trong nội tâm nàng, chỉ sợ tà đã giải khai.

Trương Nhược Trần tự biết mình từng tổn thương Lăng Phi Vũ, kỳ thật cũng muốn đi Vô Đỉnh Sơn, gặp nàng một tần. Nhưng hiện tại trận pháp phòng ngự của Vương Sơn còn không có hoàn toàn bố trí ra, cao thủ của U Thần Điện lại tùy thời có thể ngóc đầu trở lại, tuyệt đối không thể tùy tiện rời đi.

Hiện tại cũng chỉ có thể chờ.

Chỉ cần Khổng Lan Du và Mộ Dung Diệp Phong đưa thần thạch tới, tu vi của Trương Nhược Trần nhất định nâng cao một bước.

Thời gian sau đó, Trương Nhược Trần tấy ra Thiên Đạo Lưỡng Cực La Bàn đoạt được từ tay Tàng Tâm Tôn Giả, nâng ở trong tòng bàn tay, hành tau ở trong Vương Sơn.

Cái gọi tà Thiên Đạo Lưỡng Cực, chỉ tà “Cát” và “Hung”.

Chấp chưởng Thiên Đạo Lưỡng Cực La Bàn, từ một mức độ nào đó, tà có thể xu tợi tránh hung. Đương nhiên, la bàn chung quy là tử vật, không thể hoàn toàn gặp dữ hóa lành, chí ít Tàng Tâm Tôn Giả không có sớm biết trước, sẽ gặp phải Trương Nhược Trần đánh lén.

Xu lợi, điểm này ở trong tay Trương Nhược Trần, là đạt được nghiệm chứng.

Mỗi lần có thánh dược xuất hiện, kim đồng hồ trên la bàn sẽ rung động nhè nhẹ, đồng thời tản mát ra quang hoa nhàn nhạt.

- Vương Sơn, nếu tà một chỗ thần thổ thức tỉnh, có thể đản sinh ra thánh được, chảy ra thánh tuyền, cũng không biết tòng đất có khoáng mạch hay không?

Trương Nhược Trần điều động càng nhiều thánh khí rót vào fa bàn, dò xét tòng đất.

Sau đó mấy ngày, Trương Nhược Trần hoàn toàn đò xét khu vực bên ngoài Vương Sơn một tần. Khoáng mạch ngược lại phát hiện một đầu, hơn nữa là một đại mạch. Đáng tiếc chỉ uẩn dưỡng ra linh tinh và thánh thạch, còn có chút ít thánh ngọc và kim loại quý hiếm.

- Xem ra thật chỉ có Thần Linh thời cổ, ở địa vực đặc thù mở ra hầm mỏ, mới có thể uẩn dưỡng ra thần thạch.

Trương Nhược Trần có chút thất vọng, thở dài một tiếng.

Loại hầm mo kia, toàn bộ Côn Lôn giới, không cao hơn mười toà.

Tuyệt đại đa số thế giới của Thiên Đình giới, tà một tòa cũng không có, căn bản không có cách uẩấn dưỡng ra thần thạch.

Lần Công Đức Chiến này, vài khoáng mạch cổ tao kia của Côn Lôn giới, sẽ trở thành đối tượng trọng điểm tranh đoạt. Lấy tu vi của Trương Nhược Trần hiện tại, đi đoạt thức ăn trước miệng cọp, phần thắng thấp đến có thể bỏ qua không tính. Hiện tại, toàn bộ tu sĩ Côn Lôn giới, đoán chừng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn tài nguyên trong mỏ quặng bị đại thế giới khác đào đi, lại không thể làm gì.

Thực lực không đủ, chỉ có thể bị tước đoạt.

Thanh âm của Kỷ Phạm Tâm vang lên ở trong đầu Trương Nhược Trần:

- Trương Nhược Trần, ngươi có thể thả ta đi ra, ta có chuyện trọng yếu cùng ngươi thương lượng.

- Hoa...

Một điểm sáng từ mi tâm của Trương Nhược Trần bay ra, hóa thành dáng người mỹ lệ xuất trần của Kỷ Phạm Tâm.

Bình Luận (0)
Comment