Chương 3492: Đăng Tinh
Chương 3492: Đăng Tinh
Mặt đất run ray kịch tiệt, bốn Kim Giáp Cự Nhân thân thể cao tới trăm mét từ trong Kim Giáp Đế Vệ đi ra. Trong đó một Kim Giáp Cự Nhân toàn ythân tản mát ra sát khí nồng đậm nói: - Rút đi, hoặc là chết.
Luồng sát khí này thật quá dọa người, cho dù là những Thánh Giả và Thánh Vương kita, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, trong đó một chút càng run lẩy bẩy, cơ hồ muốn quỳ trên mặt đất.
Thập Tứ Hoàng Tử đi ra Bạch Ngọc Thánh Chu, liếc nhìnr bốn phía, cất giọng nói:
- Tất cả mọi người ta tu sĩ Thiên Đình giới, đi vào Côn Lôn giới Công Đức Chiến Trường, chính tà chiến hữu. Các ngươi tại muốn giết chiến hữu của mình, tà không nhìn pháp tệnh của Thiên Cung và Công Đức Thần Điện sao?
Tu sĩ Thánh cảnh ở đây tự nhiên biết bọn hắn bị Thập Tứ Hoàng Tử tợi dụng.
Nhưng muốn bọn hắn từ bỏ thánh được trên tinh cầu, xám xịt rời đi, tại tuyệt đối không thể. Vì vậy các tu sĩ đi theo phụ họa.
Thập Tứ Hoàng Tử hai tay ôm quyền, nói:
- Bái kiến Thước công công.Bốn Kim Giáp Cự Nhân, từng cái cũng giống hung thú, trong cơ thể có tiếng lôi điện vang lên, vận chuyển thánh khí, chuẩn bị động thủ.
Từ trong cơ thể bọn họ bạo phát ra thánh uy, chấn đến một vài tu sĩ Thánh cảnh ngã trên mặt đất.Một lão giả gầy còm mọc bốn cánh tay bay ra, ngăn cản bốn vị Kim Giáp Cự Nhân.
Người này tên Thước công công, là đệ nhất cao thủ bên người Đế Tổ Thái Tử.Thập Tứ Hoàng Tử mỉm cười nhìn hết thảy, ở bên cạnh hắn, Linh Đồng thì nắm lấy một quyển trục, chuẩn bị ghi chép hình ảnh lại.
- Khoan đã.- Cơ duyên ở Côn Lôn giới, người người đều có thể cướp đoạt, Đế Tổ Thái Tử không thể độc chiếm.
...- Viên tinh cầu này, là đồ vật của Côn Lôn giới, cũng không phải đất phong của Đế Tổ Thái Tử, dựa vào cái gì đuổi chúng ta?
- Ai dám giết ta? Ta là nhi tử Vân Đế của Phong giới.
- Thập Tứ gia không cần khách khí như vậy, nếu bọn hắn là tu sĩ ngươi mang tới, tự nhiên có thể lưu ở trên viên tinh cầu này. Bất quá lão nô nhắc nhở các ngươi một câu, viên tinh cầu này rất nguy hiểm, nếu xông loạn, sẽ mất đi tính mạng.
Thước công công âm trầm nói.
Thập Tứ Hoàng Tử cười nhạt:
- Làm sao chỉ thấy được Thước công công, nhưng không thấy đại ca? Nhiều ngày không gặp, Thập Tứ rất nhớ hắn. - Thái Tử điện hạ không ở trên viên tinh cầu này, chỉ sợ Thập Tứ gia phải đợi thêm một đoạn thời gian, mới có thể nhìn thấy.
Thước công công nói.
Thập Tứ Hoàng Tử nói:
- Xem ra đại ca tại theo đuổi vị Thiên Nữ điện hạ kia, Thập Tứ chúc hắn sớm ngày thành công. Đi. Thập Tứ Hoàng Tử thu hồi Bạch Ngọc Thánh Chu, mang theo đám người Linh Đồng, Bạch Thương, Nhiếp Thanh Lê đi ra vòng vây của Kim Giáp Đế Vệ.
Những tu sĩ ngồi Bạch Ngọc Thánh Chu kia, từng cái đều không phải toại ngu xuẩn, không có tiếp tục đi theo Thập Tứ Hoàng Tử, mà thi trien thân pháp, biến mất ở trong dãy núi màu đen. Linh Đồng nói:
- Những người này thật đúng là vong ân phụ nghĩa, sau khi leo lên tinh cầu, chào hỏi cũng không nói một tiếng, đã đi hơn phân nửa.
Thập Tứ Hoàng Tử lộ ra dáng tươi cười không quan trọng:
- Chỉ tợi dụng tẫn nhau mà thôi, chăng ts ngươi cho rằng, bọn hắn sẽ ngu đến mức cùng bản hoàng tử đi chung một chỗ, đối phó Thái Tử điện hạ của Đế Tổ Thần Triều?
Nhiếp Thanh Lê cười cười nói:
- Bọn gia hỏa này, đoán chừng nghĩ cao thủ dưới trướng của Thái Tử điện hạ thật không dám giết bọn hắn. Nếu không phải kiêng kị Thập Tứ Hoàng Tử, bọn hắn sớm đã bị Kim Giáp Đế Vệ giết sạch Sẽ. Thập Tứ Hoàng Tử lại lộ ra thần sắc đăm chiêu, nói:
- Vị đại ca kia của ta, hẳn là đi tiếp Thiên Sơ Thiên Nữ! Nghe nói vị Thiên Nữ điện hạ kia ở bên Lạc Thủy, đoán chừng cũng chiếm một viên tinh cầu.
Linh Đồng nghiêm mặt nói:
- Ta nhận được tin tức, trước đây không (âu, thương thế của taio Thiên Chủ Thiên Sơ Văn Minh khỏi hắn, vượt qua Nguyên hội kiếp, tu vi tăng mạnh. Có tio Thiên Chủ thủ hộ, tiếp xuống một Nguyên hội, Thiên Sơ Văn Minh sẽ trở nên càng thêm huy hoàng.
- Nếu Thái Tử được Thiên Sơ Thiên Nữ ưu ái, thì tuong đương với đạt được toàn bộ Thiên Sơ Văn Minh duy trì, có thể xưng như hổ thêm cánh.
Sắc mặt của Thập Tứ Hoàng Tử không thay đổi nói: - Thiên Sơ Thiên Nữ là một trong chín tiên tử trên Cửu Tiên Mỹ Nhân Đồ, coi như không có thân phận Thiên Nữ, cũng đáng đi tiếp kiến.
Nhiếp Thanh Lê có chút khinh thường:
- Cái gọi là Cửu Tiên Mỹ Nhân Đồ, cũng chỉ là lãng tử Hoa Xuân Thu kia vẽ một bức tranh mà thôi, chưa hẳn chín người các nàng là nữ tử đẹp nhất Thiên Đình.
Thập Tứ Hoàng Tử, Linh Đồng, Bạch Thương đều biết Nhiếp Thanh Lê đang suy nghĩ gì, vì vậy đều nở nụ cười.
Trương Nhược Trần và Kỷ Phạm Tâm không đồng hành với đám người Thập Tứ Hoàng Tử, mà đi về phía cột đá. Cây cột đá kia dài đến mấy triệu mét, cắm ở trung tâm địa cực.
- Có người đuổi theo. Kỷ Phạm Tâm nói.
Trương Nhược Trần cười cười:
- Hẳn là Kim Giáp Thánh Vệ dưới trướng Đế Tổ Thái Tử, xem ra vẫn muốn khu trục chúng ta.
Trương Nhược Trần và Kỷ Phạm Tâm ngừng lại, chỉ chờ chốc lát, quả nhiên trông thấy từng đạo lưu quang màu vàng từ chân trời bay tới, truyền ra chấn động rất mạnh.
Hết thảy 27 vị Kim Giáp Đế Vệ, còn có một vị Kim Giáp Cự Nhân.
Rất hiển nhiên, bọn hắn cũng nhìn ra Trương Nhược Trần và Kỷ Phạm Tâm thực lực cường đại, điều khiển một phần tư lực lượng tới.