Chương 3506: Trận Pháp Thánh Sư Chu Hạp
Chương 3506: Trận Pháp Thánh Sư Chu Hạp
Tề Khiếu Thiên đấm ra một quyền, va chạm với Bạch Nhật Tiễn, chấn nó bay ra ngoài. Te Khiếu Thiên cười tạnh: - Ở bản Đế Tử xem ra, ngươi bắn tyên, buồn cười không khác tiểu hài tử bắn tên g6. Trương Nhược Trần thu hồi Bạch Nhật Tiễn, nhún vai cười một tiếng:
- Gia hỏa khinh địch tự ntgạo giống như ngươi, lại có thể sống đến bây giờ, thật đúng là kỳ tích.
Lấy tu vi của Trương Nhược Trần hiện tại, lực lượng bùng lên, dù sao cũng có hrạn, giết không được cường giả như Tề Khiếu Thiên là chuyện rất bình thường.
Nhưng trên Bạch Nhật Tiễn, tại khắc Thời Gian ấn ký.
Mũi tên có LE không cách nào bắn giết địch nhân, nhưng chỉ cần Thời Gian ấn ký rơi xuống trên người địch nhân, tiền có thể chém đi rất nhiều thọ nguyên, khiến cho địch nhân tiến vào trạng thái hư nhược.
Trương Nhược Trần rõ ràng trông thấy, một đạo Thời Gian ấn ký rơi vào trên người Tề Khiếu Thiên. Tề Khiếu Thiên vốn đang cười nhạo Trương Nhược Trần không biết tự lượng sức mình, thế nhưng sau một khắc, một cảm giác suy yếu lan tràn toàn thân, toàn thân bốc lên mồ hôi, có chút không nắm được Huyết Tế Thánh Lô.
- Tại sao có thể như vậy? Ta trúng độc sao? Không đúng, đây là...
Phốc phốc.
Kỷ Phạm Tâm đánh ra trâm vàng, đánh thủng bụng của Tề Khiếu Thiên, hình thành một cái lỗ máu.- Không có vấn đề.
Trương Nhược Trần cười nói.
Chu Hạp ngồi trên lưng Tam Đầu Biên Bức màu vàng, bay ở giữa không trung nhanh chóng trốn xa, nghe Trương Nhược Trần và Kỷ Phạm Tâm đối thoại, trong lòng không khỏi cười thầm.Hắn muốn bằng vào trận pháp, vây khốn Kỷ Phạm Tâm, tranh thủ thời gian đào mệnh.
Kỷ Phạm Tâm quay đầu lại, nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần nói:
- Trận Pháp Thánh Sư kia, giao cho ngươi tới thu thập, ta đi lấy tính mệnh của Tề Khiếu Thiên.- Người thọt kia cũng quá tự cho là đúng, lão phu không phải Tề Tăng. Nếu ngươi thật đuổi theo, vừa vặn bắt ngươi, luyện thành Huyết Nô.
Chu Hạp căn bản không sợ Trương Nhược Trần, sợ chỉ là Kỷ Phạm Tâm.
Nhưng Kỷ Phạm Tâm đã bị trận pháp của Vạn Ổ Sơn vây khốn, không có một hai canh giờ, là không có khả năng chạy tới.Phải lập tức trốn.
Tề Khiếu Thiên nuốt xuống một ngụm thánh huyết của Đại Thánh, khôi phục một chút lực lượng, vội vàng thu hồi Huyết Tế Thánh Lô, huyết dực vỗ mạnh, hóa thành một đạo huyết quang xông vào tầng mây, muốn chạy trốn.
Cùng lúc đó, vị Trận Pháp Thánh Sư Chu Hạp kia, cũng khởi động toàn bộ trận pháp ở trong Vạn Ổ Sơn.- Ầm ầm.
Phương hướng Vạn Ổ Sơn, vang lên một tiếng vang thật lớn.
Sắc mặt Chu Hạp biến đổi, vội vàng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy nữ tử thần bí kia xông phá tầng tầng trận pháp, tựa như tiên tử bay trên trời, xông vào trong mây, truy sát Tề Khiếu Thiên.Cả người Tề Khiếu Thiên tựa như quả bóng xì hơi, khí thế càng ngày càng yếu, có một loại cảm giác lực bất tòng tâm. Lúc trước hắn chỉ cảm thấy, hôm nay rất không may, vậy mà gặp phải địch nhân mạnh mẽ như người thọt và nữ tử thần bí kia.
Nhưng bây giờ, hắn đã cảm giác được sự uy hiếp của cái chết.
Trốn.
- Cái này... Làm sao có thể? Nguyên Quang Kim Quy Trận, Tam Tài Huyền Hoàng Trận đều là trận pháp bát phẩm, còn có mấy trận pháp thất phẩm, lại khốn không được nàng. Nàng đến cùng là thần thánh phương nào?
Chu Hap vội vàng ra tệnh cho Tam Đầu Biên Bức, để nó đổi phương hướng bo trốn. Nữ tử thần bí kia, một khi chém giết Tê Khiếu Thiên xong, khẳng định sẽ đi đối phó hắn. Trước đó, hắn nhất định phải trốn càng xa càng tốt. Kỳ thật lúc trước, Kỷ Phạm Tâm chỉ sử dụng lực lượng thánh đạo giao thủ với Tề Khiếu Thiên, cho nên mới để Chu Hạp cảm thấy, thực lực của hai người bọn họ sàn sàn nhau.
Trên thực tế, tạo nghệ tinh thần lực của Kỷ Phạm Tâm mới càng thêm đáng sợ.
Vừa rồi Kỷ Phạm Tâm chính là sử dụng tinh thần lực, phá vỡ những trận pháp kia.
- Ngươi muốn chạy di đâu?
Trên đỉnh đâu Chu Hạp, vang tên một thanh âm.
Trương Nhược Trần từ trong hư không di ra, kéo tấy một đạo kiếm quang, chém thằng xuống dưới. Lập tức, có hàng ngàn hàng vạn tia kiếm khí ngưng tụ, xuyên toa ở giữa thiên địa. Chu Hạp vội vàng giơ thánh trượng trong tay, điểm hư không một cái.
- Hoa...
Một trận bàn hình tròn hiện ra, xoay chầm chậm, va chạm với kiếm khí, ngăn cản công kích của Trương Nhược Trần.
- Người thọt, ngươi đuổi tan chính tà muốn chết. Chu Hạp cười đữ tợn, khẽ đọc một tiếng: - Vạn Hướng Quỷ Tỏa. Trong trận bàn kia vang lên thanh âm rầm rầm, mấy chục xiềng xích cỡ thùng nước, phóng lên trời, tựa như Cương Thiết Cự Long, quấn quanh về phía Trương Nhược Trần.
- Đều nói Trận Pháp Thánh Sư thủ đoạn nhiều, rất khó đối phó, quả nhiên là có chút phiền phức.
Trương Nhược Trần lần nữa thi triển Không Gian Na Di, xuất hiện ở sau lưng Chu Hạp, một kiếm như lưu quang màu đen đâm tới.
Con mắt Chu Hạp nhìn thoáng qua, hai tay tập tức triển khai, trên Bát Quái Trận Bào hiện ra minh văn tít nha tít nhít, hình thành một trận pháp màu vàng.
Trâm Uyên Cổ Kiếm đánh vào trên trận văn, giống như đâm vào một vòng xoáy, kiếm và Trương Nhược Trần đều bị tôi kéo.
- Hoa. Chu Hạp nhanh chóng cởi Bát Quái Trận Bào, trong miệng đọc lên một chữ “thu”, thu Trương Nhược Trần vào trong bào.
- Ha ha, chỉ bằng một người thọt như ngươi, cũng muốn giao thủ với một vị Trận Pháp Thánh Sư, không biết tự lượng sức mình.
Bát Quái Trận Bào trong tay Chu Hạp, là do da Thanh Hống Thú Hoàng luyện chế thành, cho dù là Vạn Văn Thánh Khí cũng không xé rách được. Triển khai áo bào, thu lại thành một cái túi, có vô số minh văn xen lẫn ở phía trên, có thể giam cầm Thánh Vương cửu bộ.
Chu Hạp rơi xuống trên lưng Tam Đầu Biên Bức, tiếp tục bay đi.
Nhưng túi áo trong tay hắn lại không ngừng chấn động, khi thì biến lớn, khi thì thu nhỏ, hình thù kỳ quái, phảng phất như muốn vỡ nát.