Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 3697 - Chương 3717: Đến Bắc Vực

Chương 3717: Đến Bắc Vực Chương 3717: Đến Bắc Vực
- Đi Tiên Cơ Sơn tấy một vật, đến túc đó ngươi tự nhiên sẽ biết.

Trương Nhược Trần không muốn nói tộ quá nhiều.

Giờ phút này, La Ất và Trương Nhược Trần cách rất gần, Trương Nhược Trần quay sang, chóp mũi hai người cơ hồ va chạm. Khuôn mặt La Ất rất nữ tính, ngũ quan thanh tú, nhìn không ra chút dương cương của nam tử.

Trọng yếu hơn là, Trương Nhược Trần từ trên người La Ất ngửi được mùi thơm nhàn nhạt, cực kỳ tương tự nữ tử.

Mặt khác, hắn phát hiện ánh mắt La Ất nhìn hắn hơi khác thường, hoàn toàn không giống nhìn những người khác.

Hai người cách quá gần.

Đặc biệt tà thời điểm bốn mắt nhìn nhau, thời gian cơ hồ dừng tại.

Tiếp theo một cái chớp mắt, trong tòng Trương Nhược Trần sinh ra ác hàn, rất muốn một chưởng đánh La Ất bay ra ngoài. Mà nhìn thấy Trương Nhược Trần và La Ất kề vai sát cánh, lộ ra cực kỳ thân mật, Hạng Sở Nam không khỏi gật đầu nói:

- Lâm Dương thành.

Ánh mắt của Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm bảng hiệu trên cửa thành.

Nhìn thấy ba chữ này, hắn rốt cuộc biết vị trí hiện tại.
Giờ phút này sắc trời đã tối.

Phía trước xuất hiện một thành trì, nguy nga bàng bạc, liên miên trăm dặm, lại bị hao tổn nghiêm trọng, tường thành sụp đổ hơn phân nửa, cơ hồ biến thành phế tích.

Thành trì bị tử khí bao phủ, không có chút sinh khí.
Lâm Dương thành chính là quận thành của Lâm Dương quận, đã từng hết sức phồn hoa, nhân khẩu hơn ngàn vạn, cách Tiên Cơ Sơn 12 vạn dặm, xem như rất gần.

Nguyên nhân chính là như vậy, khi phong ấn ở Tiên Cơ Sơn vỡ tan, vô số Tử tộc xâm nhập Côn Lôn giới, Lâm Dương thành liền gặp tai nạn, biến thành bộ dáng như bây giờ.

Trương Nhược Trần đối với thành trì này ký ức rất sâu, nguyên nhân là hắn ở Công Đức tổng dịch trạm nghe được một tin tức, mấy ngày trước, Bùi Vũ Điền đơn thương độc mã giết vào Lâm Dương thành, đánh cho phân nửa Lâm Dương thành lún xuống.
- Hảo huynh đệ, đều là hảo huynh đệ.

- Lấy tay ra, cách ta xa một chút.

Trương Nhược Trần nói.
- Không có ý nghĩa.

La Ất thu tay về, lắc đầu, bước về phía một bên khác.

Liên tục bay một canh giờ, bốn người Trương Nhược Trần rốt cục dừng lại.
- Vì cái gì?

- Lấy ra.

Trương Nhược Trần nhắm mắt lại, hai tay đã bóp thành nắm đấm.


Thế nhưng Tử tộc quá cường đại, cuối cùng Bùi Vũ Điền trọng thương chạy đi, ở trong đuổi giết rớt xuống Sinh Tử Nhai.

Trương Nhược Trần có thể cảm giác được, trong thành còn có khí tức cực kỳ cường đại, Tu Vong Tà Khí cường thịnh không gì sánh được.

- Sự tình Bùi Vũ Điền không thể tàm xong, thì để ta tới tàm thay.

Trong mắt Trương Nhược Trần bắn ra sát cơ mạnh mẽ. Vừa nghĩ tới ngàn vạn Nhân tộc trong Lâm Dương thành bị tàn sát, trong lòng Trương Nhược Trần hiện ra lửa giận hừng hực, không thể chịu đựng được.

Trương Nhược Trần đằng không bay lên, bay thẳng đến trên không Lâm Dương thành.

Thi triển ra Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, một Thần Long màu đỏ bay lên, phát ra tiếng long ngâm chấn thiên động địa, Tử Vong Tà Khí ở ngoại vi Lâm Dương thành bị đánh xơ xác, dũng mãnh lao tới trong thành.

- Oanh.

Đại địa chấn động, Lâm Dương thành nguyên bản đã tún xuống hơn phân nửa, bây giò hoàn toàn sụp đổ, chìm vào tong đất. Bốn phía hố to, tất cả đều La vết nứt mấy trăm dặm, cực kỳ kinh tâm.

- Rống. Nương theo tiếng rống giận dữ, năm đạo Tử Vong Tà Khí từ trong lòng đất nhanh chóng xông ra.

Vốn có rất nhiều tu sĩ Tử tộc trú đóng ở trong Lâm Dương thành, nhưng mới rồi Trương Nhược Trần đánh xuống một chưởng, chỉ có bọn hắn còn sống sót.

Năm cường giả Tử tộc sống sót, thực lực đều rất mạnh, thấp nhất cũng là Đạo Vực, một người càng đạt tới Tiếp Thiên cảnh.

Cường giả Tử tộc Tiếp Thiên cảnh, âm thanh tạnh tùng nói:

- Tu sĩ Thiên Đình giới, thật đúng tà không sợ chết, tại còn dám đến xông. Lần này có bản vương tọa trấn, để ngươi có đến mà không có về.

Tử tộc trong thành, chính ta quân đội do hắn thống tĩnh. Vài ngày trước, Bùi Vũ Điền đến đánh một lần, khiến cho quân đội dưới tay hắn thương vong thảm trọng.

Không nghĩ tới, hôm nay lại tới một cái, còn hung tàn hơn Bùi Vũ Điền, chỉ dùng một chiêu, cơ hồ toàn diệt thủ hạ của hắn.

- Bởi vì ta vốn là tới giết các ngươi.

Trương Nhược Trần băng tãnh trả tời. - Muốn chết. Cường giả Tử tộc Tiếp Thiên cảnh gầm thét, một cái xương tay cầm ra. Xương tay đón gió căng phồng, Tử Vong Tà Khí ngưng tụ thành Cốt Long, thiên địa trở nên lờ mờ, lực lượng khủng bố nghiền ép xuống.

- Hừ.

Trương Nhược Trần hừ lạnh, vỗ ra một chưởng.

Quy tắc Chân Lý bị điều động, một chưởng này bộc phát ra tám tần tực tượng. Tử Vong Tà Khí tập tức tản ra, xương tay bay ngược. - Răng rắc. Tiếng xương vỡ vang lên, xương tay vỡ nát, hóa thành từng mảnh thánh cốt, vạch phá bầu trời, bay về bốn phương tám hướng.

- Thật mạnh, xương tay của ta có thể so với Vạn Văn Thánh Khí cấp sáu, lại không chịu nổi một chưởng. Đến cùng có lai lịch gì?

Cường giả Tử tộc Tiếp Thiên cảnh liên tục lùi lại, trong lòng chấn động.

Ngay sau đó, hắn cảm nhận được một cỗ tỉnh thần tực mạnh mẽ không gì sánh được bao phủ tên người, giống như ngàn vạn gông xiềng quấn chặt Lay thân thể, toàn thân không thể động đậy. Tinh thần tực tà từ trong mây truyền đến, một nữ tử tuyệt sắc động tòng người, đứng ở trên tầng mây, có vô số cánh hoa từ trên trời giáng xuống.

- Còn có cao thủ. Cường giả Tử tộc Tiếp Thiên cảnh hít sâu một hơi, tránh phá tinh thần lực áp chế, hét lớn một tiếng:

- Đồng loạt ra tay, tiêu diệt bọn hắn.

Cường giả Tử tộc Tiếp Thiên cảnh mở miệng, lập tức, bốn tên cường giả Tử tộc Đạo Vực cảnh đồng loạt ra tay, đánh ra từng kiện Tà khí, Tử Vong Tà Khí bàng bạc, trong khoảnh khắc bao phủ Trương Nhược Trần.

- Bá.

Bất quá vị cường giả Tử tộc Tiếp Thiên cảnh kia lại quả quyết bỏ chạy.

Bình Luận (0)
Comment