Chương 3855: Một Kiếm Chém Đầu
Chương 3855: Một Kiếm Chém Đầu
- Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Sao Thương Long tại bị chém đầu?
- Là Thời Gian Kiếm Pháp, nhất định tà Thời Gian Kiếm Pháp trong truyền thuyết.
- Trương Nhược Trần tà Thời Không Chưởng Khống Giả, chăng những có thể khống chế không gian, còn có thể vận dụng tực tượng thời gian, không nghĩ tới Thời Gian Kiếm Pháp kinh khủng như thế, ngay cả Thương Long cũng không kịp tàm ra bất kỳ phản ứng nào. - Kiếm pháp quỷ dị khó lường như vậy, phải làm sao ngăn cản?
...
Mắt thấy Thương Long bị chém đầu, tất cả người quan chiến đều khiếp sợ không tên, ánh mắt nhìn về phía Trương Nhược Trần dần dần trở nên kính sợ.
Trên cổng thành, một vị cường giả khác sắc mặt kịch biến, không tự chủ được tùi về phía sau một bước, rõ ràng có chút sợ Thời Gian Kiếm Pháp của Trương Nhược Trần.
- Trần gia uy vũ, Thời Gian Kiếm Pháp vô địch.
Thủ Thử hoan hô tên. Mộc Linh Hi thì thở một hơi dài nhẹ nhõm, trái tim có thể buông xuống.
Sau đó hắn khép Thời Không Bí Điển lại, U Nguyệt Đao bị giam cầm.
Tuy Quân Vương Chiến Khí rất mạnh, nhưng sau khi mất đi chủ nhân, chỉ như lão hổ không có răng.
Đưa tay chộp một cái, Trương Nhược Trần rút ra Lưu Quang Công Đức Khải Giáp trên người Thương Long, trực tiếp vứt cho Mộc Linh Hi.- Trương Nhược Trần, ngươi thật gan to, dám giết chết Thương Long.
Một vị cường giả khác trên cổng thành quát to.
Trong mắt Trương Nhược Trần hàn mang lấp lóe, ánh mắt nhìn về phía vị cường giả kia, lạnh như băng nói:Thương Long tiến vào Top một vạn của Thánh Vương Công Đức Bảng sớm đã vượt qua 500 năm, Công Đức Thần Điện sẽ không thu hồi Lưu Quang Công Đức Khải Giáp này, từ trên người hắn cướp đi, bên Công Đức Thần Điện cũng sẽ không truy cứu.
Lực phòng ngự của Lưu Quang Công Đức Khải Giáp cực mạnh, còn có thể bộc phát nghìn lần vận tốc âm thanh, Mộc Linh Hi mặc vào, an toàn sẽ càng cao.
Ngay sau đó, Trương Nhược Trần thu hồi thi thể Thương Long, trên người hắn tất nhiên còn có đồ tốt, chỉ là hắn tạm thời không có thời gian đi kiểm kê.Ngay cả nàng cũng không nghĩ tới, Thời Gian Kiếm Pháp của Trương Nhược Trần đã mạnh đến tình trạng như thế, so với trước đó đối chiến với Tinh Vẫn Thánh Vương, thì càng quỷ dị khó lường.
Thương Long vừa chết, lúc này U Nguyệt Đao liền muốn bỏ chạy.
Trương Nhược Trần lấy Thời Không Bí Điển, mở ra, hình thành không gian đa nguyên, bao phủ U Nguyệt Đao vào.- Ta chẳng những dám giết Thương Long, còn dám giết ngươi.
Trong mắt cường giả kia hiện lên vẻ sợ hãi, nhưng mặt ngoài lại ra vẻ trấn định, vung tay lên, cửa thành mở rộng, hiện ra cảnh tượng trong thành.
Hàng vạn Thánh Minh cựu thần quỳ gối ở sau cửa thành, trên người cơ hồ đều có vết máu, không một người bình yên vô sự.Những Thánh Minh cựu thần này, tất cả đều là tu sĩ, bao quát một vị Thánh Vương.
Vị Thánh Vương kia Trương Nhược Trần rất quen thuộc, chính là đại tướng dưới trướng Minh Giang Vương... Yến Khải Toàn, lúc trước còn từng mạo phạm Trương Nhược Trần.
Sau khi Côn Lôn giới khôi phục, Yến Khải Toàn đạt được rất nhiều cơ duyên, tu vi liên tục tăng lên, cuối cùng bước vào Thánh Vương cảnh.
Bất quá, Yến Khải Toàn cũng không tính quá mạnh, chỉ đạt tới Thánh Vương nhị bộ.
- Trương Nhược Trần, nếu ngươi dám hành động thiếu suy nghĩ, bản vương có thể cam đoan, những người này toàn bộ đều sẽ chết.
Cường giả trên cổng thành cười fạnh nói.
Nắm giữ mấy vạn Thánh Minh cựu thần ở trong tay, hiện tại hắn không e ngại Trương Nhược Trần chút nào. - Thái Tử điện hạ, không cần quản chúng ta, đi mau.
Nhìn thấy Trương Nhược Trần ở ngoài thành, Yến Khải Toàn hét lớn.
Yến Khải Toàn rất thảm, mất một cánh tay, ngực còn có mấy lỗ máu, thánh huyết đang không ngừng chảy ra.
- Thái Tử điện hạ, có thể trước khi chết gặp tại ngài một am chúng ta chết không tiếc.
- Chúng ta vô năng, sau này không cách nào cùng Thái Tử điện hạ chinh chiến sa trường.
- Kiếp này không hối hận nhập Thánh Minh, kiếp sau còn tàm người Thánh Minh; Thái Tử điện hạ, ngài đi mau, sau này báo thù cho chúng ta. ...
Thánh Minh cựu thần nhao nhao mở miệng, đều khuyên Trương Nhược Trần rời đi.
Trong thành có quá nhiều cường giả phe phái Thiên Đường giới, chỉ dựa vào Trương Nhược Trần, làm sao có thể địch nổi?
Bọn hắn có thể chết, nhưng Trương Nhược Trần nhất định phải sống.
Chỉ cần Trương Nhược Trần còn sống, Thánh Minh hỏa chủng sẽ không dập tắt, cuối cùng cũng có ngày cháy hừng hực.
Nhìn nhiều Thánh Minh cựu thần quỳ trên mặt đất như vậy, thân thể cơ hồ đều không trọn vẹn, trong tòng Trương Nhược Trần dâng tên tửa giận hừng hực. - Các ngươi làm sao dám... Làm sao dám đối xử với con dân Thánh Minh như vậy?
Thân thể của Trương Nhược Trần run rẩy, thanh âm trầm thấp như sấm rền.
Vị cường giả trên cổng thành kia cười to nói:
- Làm sao? Rất phẫn nộ a? Muốn cứu bọn họ không? Bản vương có thể cho ngươi một co hội, cùng bản vương chiến một trận, đương nhiên, ngươi không thể sử dụng thủ đoạn thời gian và không gian, chỉ cần ngươi có thể chèo chống một khắc, bản vương sẽ thả toàn bộ bọn hắn!
- Nếu ngươi không đám, vậy hiện tại bản vương tiền giết chết toàn bộ bọn hắn.
Rất hiển nhiên, hắn cực kỳ kiêng ky thủ đoạn thời không của Trương Nhược Trần, không có nắm chắc có thể đối kháng. Mà hắn lại rất muốn bắt giữ Trương Nhược Trần, lập xuống đại công, cũng chỉ có thể sử dụng loại biện pháp này.
- Diễm Bá thật âm hiểm, vậy mà nghĩ ra biện pháp vô sỉ như vậy tới đối phó Trương Nhược Trần.
- Nghe nói Trương Nhược Trần rất có thể là hung thủ giết chết Diễm Vương, mà Diễm Vương là chất nhi Diễm Bá thương yêu nhất. Kết xuống đại thù như thế, Diễm Bá làm sao có thể bỏ qua cho Trương Nhược Trần?
- Diễm Bá tu luyện hơn 1300 năm, sớm đột phá Lâm Đạo cảnh nhiều năm, tu vi sâu không lường được, còn mạnh hơn Thương Long một phần, chính là cường giả đỉnh cao của Âm Dương giới. Dưới tình huống bình thường, Diễm Bá cũng là kình địch của Trương Nhược Trần. Nếu như không sử dụng thời gian và không gian, Trương Nhược Trần cơ hồ thua không nghi ngờ.
Không ít cường giả quan chiến đều lắc đầu, không nghĩ tới Diễm Bá sẽ âm hiểm như thế, hoàn toàn là không biết xấu hổ.