Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 4092 - Chương 4112: Nhìn Thấu

Chương 4112: Nhìn Thấu Chương 4112: Nhìn Thấu
Mà Trương Nhược Trần nhìn thấy Ngũ Nguyên Đế Hoàng Hoa, tâm tại chìm đến đáy cốc, thâm nghĩ:

- Quả nhiên có vấn đề.

Lúc đầu hắn chỉ có chút hoài nghi, cho nên cố ý hỏi Tử Thiện tão tổ, không nghĩ tới Ngũ Nguyên Đế Hoàng Hoa tại thật hiện thân, không khỏi quá nghe tời đi. Hơn nữa thời điểm Ngũ Nguyên Đế Hoàng Hoa xuất hiện, hắn rõ ràng bắt được một tia không gian ba động cổ quái.

Bởi vậy Trương Nhược Trần không sai biệt lắm có thể xác định, hết thảy là do người tận lực bố trí ra, mục đích đã không cần nói cũng biết.

- Là ai muốn ám toán ta? Kim Dương Song Tử Vương? Cốt tộc Thập Tôn Giả? Hay Minh Điện Thất Tuyệt Sát Thần?

Trương Nhược Trần âm thầm suy đoán.

Sau khi suy đoán, Trương Nhược Trần đột nhiên tế ra Tàng Sơn Ma Kính, bay đến trên không rừng cây, tấy thánh khí cường đại kích hoạt.

Toàn thân Tàng Sơn Ma Kính nở rộ ma quang, hơn trăm vạn đạo minh văn Chí Tôn xuất hiện, trong nháy mắt hóa thành phương viên trăm đặm, phóng ra ma khí bàng bạc, bao phủ toàn bộ rừng cây phía dưới tại. Tiểu Hắc, Tử Thiện lão tổ và Thiên Mệnh Thi Hoàng đều được Trương Nhược Trần bí mật truyền âm, không chút chậm trễ đi theo xuất thủ, rót thánh khí vào trong Tàng Sơn Ma Kính.

Trong mắt Huyền Không Thánh Vương lóe lên vẻ ngoan lệ.

Bọn hắn tập kết rất nhiều cường giả, vốn là làm hai tay chuẩn bị, có thể ám toán Trương Nhược Trần, tự nhiên là không thể tốt hơn, không được thì dùng lực lượng trấn áp.

Tiểu Hắc cười lên ha hả.

- Nguyên lai là Kim Dương Song Tử Vương đưa Nguyên hội thánh dược tới cho chúng ta, thật là người tốt nha!
Đại Dương Vương cất cao giọng nói:

- Trương Nhược Trần, ngươi thật rất lợi hại, nhưng ngươi quá không thông minh, nếu như bản vương là ngươi, phát hiện bẫy rập, thì nên lập tức bỏ chạy.

Trương Nhược Trần nhẹ nhàng lắc đầu, không cần phải nhiều lời nữa.

Giờ phút này, Tử Thiện lão tổ đã hoàn toàn biết rõ tiền căn hậu quả, không khỏi tức giận nói:
- Khẩu khí thật lớn, còn muốn Nguyên hội thánh dược, các ngươi có Chí Tôn Thánh Khí, chúng ta cũng có.

- Trương Nhược Trần, mượn đầu người trên cổ ngươi dùng một lát, về Diễm Dương Văn Minh, chúng ta mới có thể bàn giao với lão Thiên Chủ.

Đang khi nói chuyện, Kim Dương Song Tử Vương vẫy tay, Kim Ô Cổ Đỉnh trấn áp ở trên rừng cây bay ra, xoay quanh ở bên cạnh hai người.

Kim Ô Cổ Đỉnh chính là một kiện Chí Tôn Thánh Khí cực kỳ cổ lão của Diễm Dương Văn Minh, từng nắm giữ ở trong tay một vị Thần Linh, chỉ là về sau ở trong một trận đại chiến bị thương nặng, khí linh ma diệt, trải qua năm tháng dài đằng đẵng mới dựng dục ra khí linh khác.
Nếu không như vậy, bọn hắn căn bản không có cách nào đưa Kim Ô Cổ Đỉnh vào Côn Lôn giới.

Nhưng cho dù Kim Ô Cổ Đỉnh bị hao tổn, uy lực cũng không thể coi thường, Kim Dương Song Tử Vương có lòng tin, có thể cùng đối kháng Tàng Sơn Ma Kính.

- Diễm Dương Thiên Tử tự tìm đường chết, không oán ta được. Các ngươi đến báo thù cho hắn, không sợ cũng chết ở trong tay ta sao?

Trương Nhược Trần lạnh lùng nói.
- Lẽ nào lại như vậy, ngay cả lão tăng cũng dám tính toán, thật coi lão tăng chỉ biết ăn chay niệm phật, làm hòa thượng từ bi sao?

Đánh ưng cả đời, kết quả lại bị ưng mổ mắt.

Tử Thiện lão tổ khôn khéo bực nào, cho tới bây giờ đều là hắn tính toán người, chưa từng bị người tính toán như vậy?

Hắn một thế anh danh, có thể nói hủy hết, sau này đám người Trương Nhược Trần còn không giễu cợt hắn.
- Sao Trương Nhược Trần lại kích hoạt Chí Tôn Thánh Khí?

- Không tốt, hơn phân nửa là Trương Nhược Trần đã nhận ra mánh khóe, khám phá chúng ta bày bẫy rập, lập tức xuất thủ.

Đại Dương Vương biến sắc, đã phản ứng lại.

- Nếu bị nhìn thấu, vậy thì đánh đi, bằng vào cao thủ của Diễm Dương Văn Minh chúng ta, đủ để nghiền ép bọn hắn.


- Xú hòa thượng, ngươi luyện hóa cánh hoa của bản vương, hại tu vi của bản vương bị hao tổn, bản vương nhất định phải hút khô tất cả huyết dịch của ngươi.

Ngũ Nguyên Thánh Vương hóa thành hình người, ánh mắt băng tainh nhìn Tử Thiện (ão tổ.

Làm Nguyên hội thánh dược, mất đi một cánh hoa, muốn tần nữa mọc ra, tuyệt đối không phải chuyện de dàng.

Ngũ Nguyên Thánh Vương cũng không cho rằng mình yếu hơn Tử Thiện tao tổ, trước đó tà ở dưới trạng thái bản thể, cộng thêm không thể vận dụng Thánh khí, thực tực khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, bây giờ tà hoàn toàn không cần cố ky gì cả. Hai mắt Tiểu Hắc tỏa sáng, không chớp nhìn chằm chằm Ngũ Nguyên Thánh Vương, nói:

- Bản hoàng đã rất lâu chưa từng ăn qua Nguyên hội thánh dược, tranh thủ thời gian đi ra để bản hoàng ăn ngươi.

- Cú mèo, ngươi muốn tìm cái chết sao?

Trong mắt Ngũ Nguyên Thánh Vương nổi lên hàn quang.

Tiểu Hắc không sợ chút nào, ngược lại cười hắc hắc nói:

- Nguyên hội thánh dược, bản hoàng khuyên ngươi ngoan ngoãn thần phục, bằng không đợi bắt ngươi lại, ta sẽ ăn hết, chủ động từ bỏ, chúng ta chỉ hái hoa, không ăn cả thân ngươi.

Đang khi nói chuyện, ánh mắt của Tiểu Hắc trở nên cực nóng, nước bọt kém chút từ trong miệng chảy ra.

Bình Luận (0)
Comment