Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 424 - Chương 424: Tử Thành

Chương 424: Tử Thành Chương 424: Tử Thành
Trương Nhược Trần và Hàn Tương ngày đêm không ngừng chạy đi, tốc độ đạt tới nhanh nhất, thời điểm giữa trưa ngày thứ hai, rốt cục đi vào Thiên Ma Lĩnh.

Trên đường chân trời La dãy núi cao tớn nguy nga, cây cối dày đặc, người ở thưa thot thường xuyên trông thấy Man Thú cực tớn qua tại.

- Chúng ta cách Thiên Ma Vũ Thành chỉ còn nửa ngày to trình, có te đã an toàn. Hàn Tương thở dài một hơi, cười nói:

- Ta nhớ cách nơi này không xa có một tiểu thành, tên là Việt Tập Thành, thuộc về phạm vi thế lực của Vân Đài Tông Phủ, chúng ta có thể đi qua nghỉ ngơi một chút. Nói không chừng, người Vân Đài Tông Phủ và Vũ Thị Học Cung tiếp ứng chúng ta đã tới Việt Tập Thành.

Trương Nhược Trần nghĩ nghĩ nói:

- Được rồi! Nếu Vũ Thị Học Cung và Vân Đài Tông Phủ thật có cao thủ, ở Việt Tập Thành tiếp đón chúng ta, cũng tà một chuyện tốt. Bất quá chúng ta vẫn cẩn thận một ít, tốt nhất dò xét một phen tại vào thành.

Qua hơn mười ngày, tin tức khẳng định đã truyền tại Vũ Thị Học Cung.

Vũ Thị Học Cung tất nhiên sẽ phái cường giả chạy đến tiếp đón Trương Nhược Trần, dù sao tấy thiên phú của Trương Nhược Trần, tuyệt đối đáng giá để Vũ Thị Học Cung trọng điểm bảo hộ. Thời điểm Trương Nhược Trần và Hàn Tương đi tới Việt Tập Thành, lại phát hiện một sự tình hết sức kỳ quái!

Bọn hắn như mới chết một hai ngày, thi thể khô quắt, huyết dịch toàn thân hầu như không còn, trong không khí tràn ngập mùi hôi thối làm cho người muốn nôn mửa.

Tuy vẫn là ban ngày, lại cho người cảm giác âm trầm khủng bố, như đi vào Địa Ngục nhân gian.

- Cả một thành trì, sao sẽ biến thành như vậy?

Mặc dù tâm lý tố chất vượt xa thường nhân, nhưng sắc mặt của Hàn Tương vẫn tái nhợt, trong nội tâm sinh ra sợ hãi mãnh liệt.
- Không phải là có quỷ chứ?

Hàn Tương nhích lại gần Trương Nhược Trần, khẩn trương nắm chuôi kiếm.

Trương Nhược Trần mặt không biểu tình, đi đến trước mặt một thây khô, ngồi xổm xuống quan sát.

Đồng tử Trương Nhược Trần co rụt lại nói:
- Ngươi nghe nói qua cao thủ Vũ Thị Học Cung, đang đối phó một ác ma hút máu không?

- Có, nghe nói Vũ Thị Học Cung phái mười Thiên Cực cảnh đi đối phó nàng, cũng bị nàng đào tẩu!

Hàn Tương đột nhiên tỉnh ngộ, kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ chính là nàng hút khô những người này? Toàn bộ Việt Tập Thành, ít nhất cũng có mấy vạn võ giả, chỉ dựa vào nàng, chỉ sợ còn không cách nào hút khô mấy vạn võ giả.
- Quả nhiên là nàng.

Hàn Tương hỏi:

- Ai?

Trương Nhược Trần lần nữa đứng lên nói:
- Sao Việt Tập Thành yên tĩnh như thế, chẳng lẽ tà nhân của Độc Chu Thương Hội đã chiếm thành này?

Hàn Tương nghi ngờ nói.

- Nếu là tà nhân của Độc Chu Thương Hội, tuyệt đối sẽ không làm rõ ràng như vậy.

Trương Nhược Trần như đoán được cái gì, trực tiếp đi về phía cửa thành.
Cửa thành mở rộng, một bóng người cũng không có.

Mặc dù nói Việt Tập Thành chỉ là một thành nhỏ, nhưng không hoang vu. Hàng năm mạo hiểm giả tiến vào Thiên Ma Lĩnh, có thể nói ngàn vạn, phần lớn bọn hắn đều đến Việt Tập Thành ở tạm, tiếp tế đan dược chữa thương và buôn bán thi thể Man Thú...

Vì sao hôm nay một người cũng nhìn không thấy, tựa như một tòa Tử Thành.

Trương Nhược Trần hít hà không khí, cách xa vài trăm thước, cũng có thể ngửi được mùi hôi thối đậm đặc từ trong thành truyền ra.
Hàn Tương do dự một chút, cũng đuổi theo.

Đi vào Việt Tập Thành, Trương Nhược Trần và Hàn Tương mới phát hiện, toàn bộ Việt Tập Thành đã biến thành Tử Thành, trên đường phố nhìn không thấy một người sống.

Bởi vì chỉ có tử thi.

Những tử thi kia ngổn ngang lộn xộn nằm trên mặt đất, có ở dưới mái hiên, có cắt thành hai đoạn...


- Đoán chừng nàng đã đào tạo ra Huyết Linh.

Trương Nhược Trần như có điều suy nghĩ nói:

- Nếu có Huyết Linh trợ giúp, cộng thêm thực tực của nàng. Muốn hút khô toàn bộ Việt Tập Thành, kỳ thật cũng không phải việc khó. Hấp thu nhiều máu tươi Nhân toại như vậy, cũng không biết nàng đã phát triển tới trình độ nào?

Hàn Tương kinh ngạc nhìn Trương Nhược Trần, có chút nghi ngo nói: - Tựa hồ ngươi cực kỳ hiểu rõ ác ma hút máu kia!

- Đương nhiên! Bởi vì ta gặp nàng, cũng biết lai lịch của nàng.

Trương Nhược Trần nói.

Hàn Tương khẽ giật mình, trong nội tâm hiếu kỳ hỏi: - Nàng có tai tịch gì? - Bây giờ không phải thời điểm nói ác ma hút máu, chúng ta tại gặp phải phiền toái! Ánh mắt Trương Nhược Trần nhìn phương hướng tường thành.

Ông ông!

Một đám ong mật năm màu bay ở trên tường thành, trong mắt lóe ra hào quang trí tuệ, đang nhìn Trương Nhược Trần và Hàn Tương.

Thân hình những ong mật kia, lớn hơn ong mật bình thường gấp trăm lần, nhỏ nhất cũng chừng nắm tay.

Chúng triển khai cánh dài chừng nửa thước, đuôi mọc ra gai độc bén nhọn.

Liếc nhìn lại, giống như một đám chim năm màu bay ở giữa không trung.

Bình Luận (0)
Comment