Chương 4285: Tự Rước Lấy Nhục
Chương 4285: Tự Rước Lấy Nhục
Đối mặt hai người công kích, Trì Không Nhạc không sợ hãi chút nào, hai tay nâng tên, phóng ra Tịnh Diệt Thần Hỏa ngập trời.
Cự phủ bị Tịnh Diệt Thần Hỏa đốt cháy đến đỏ bừng, để cự nhân Mạt Lạp Tư không thể không buông tay.
Mà băng nhận đầy trời kia, thì toàn bộ tan rã, sau đó bị sấy khô. Tịnh Diệt Thần Hỏa ngưng tụ ra hai cây hỏa trụ, phân biệt đánh vào trên người cự nhân Mạt Lạp Tư và Nhan Ngu.
- Bành.
Cự nhân Mạt Lạp Tư và Nhan Ngu đồng thời bay rớt ra ngoài, thân thể bị Tịnh Diệt Thần Hỏa thiêu đốt khét lẹt, bị thương không kém Bá Lan chút nào.
Nhìn thấy Trì Khổng Nhạc từng bước một đi tới, trong mắt ba người Bá Lan đều hiện ra vẻ sợ hãi. - Ngươi muốn tàm gì? Nếu ngươi dám đụng đến bọn ta, ai cũng không gánh nổi ngươi. Bá Lan ngoài mạnh trong yếu nói. Những thiên tài khác cũng khẩn trương, nếu như Trì Khổng Nhạc không cẩn thận giết ba người Bá Lan, chỉ sợ mọi người ở đây cũng sẽ bị liên lụy.
- Phốc.
Thân thể của cự nhân Mạt Lạp Tư trực tiếp vỡ vụn, bị chém thành huyết vũ.Trong mắt ba người Bá Lan tràn đầy vẻ oán độc, lửa giận ngút trời, lại không thể làm gì, căn bản không cách nào phản kháng.
Rốt cục, Trì Khổng Nhạc ngừng lại, không còn tát nữa, nhưng trong tay nàng lại xuất hiện một thanh thánh kiếm.Trì Khổng Nhạc đi tới gần, huy động bàn tay, hung hăng quất vào mặt ba người Bá Lan.
- Thiên tài của Thiên Đường giới rất đáng gờm sao? Phụ thân ta có thể ép tới các ngươi không thở nổi, ta cũng làm được, Côn Lôn giới không phải địa phương các ngươi có thể tùy ý làm bậy.Một cỗ lực lượng cường đại xuất hiện, bao phủ ba người Bá Lan lại, hội tụ đến cùng một chỗ, cầm cố lực lượng và năng lực hành động của bọn hắn.
- Đùng, đùng, đùng.Trì Khổng Nhạc vừa tát vừa quát lạnh.
Thời gian nháy mắt, ba người Bá Lan đã bị đánh chảy máu đầy miệng, răng rơi hết, sưng giống như đầu heo.- Soạt.
Ánh mắt Trì Khổng Nhạc lạnh lẽo, đột nhiên huy kiếm, trăm ngàn đạo kiếm khí bén nhọn bắn ra.
- Khinh nhờn Thần Linh, chết chưa hết tội.
Trì Khổng Nhạc tanh tùng nói.
Sau đó thánh kiếm của Trì Khổng Nhạc chỉ hướng Bá Lan và Nhan Ngu trên người tản ra sát cơ đáng sợ, khí chất cực kỳ tương tự Trì Dao Nữ Hoàng.
- Lập tức quỳ xuống xin fỗi, nếu không, chết. Trì Khổng Nhạc lạnh lùng nhìn Bá Lan và Nhan Ngu, không có chút tình cảm, tựa như một sát thần.
Dám can đảm ở trước mặt mọi người vũ nhục nàng, vũ nhục cha mẹ của nàng, tuyệt đối không thể tha thứ, đừng nói Thần Tử của Thiên Đường giới, xem như Thần Linh của Thiên Đường giới cũng không được.
Trong lầu các, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, không thể tin được mình nhìn thấy, giết thiên tài Thiên Đường giới, bức thiên tài của Thiên Đường giới quỳ xuống, đây là việc điên cuồng cỡ nào.
- Thật không hổ tà nữ nhi của Trương Nhược Trần.
Rất nhiều người đều âm thầm suy nghĩ.
Trương Nhược Trần và Trì Khổng Nhạc đều không kiêng nể gì cả, sát phạt quyết đoán, nói bọn hắn không phải cha con, chỉ sợ không có người sẽ tin tưởng. Bá Lan và Nhan Ngu vừa giận vừa sợ, bọn hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Trì Khổng Nhạc lại thật dám hạ sát thủ, điều này không khỏi làm trong lòng bọn họ phát lạnh.
Muốn bọn hắn ở trước mặt mọi người quỳ xuống, xin lỗi Trì Khổng Nhạc, đây là sự tình tuyệt đối không có khả năng, Thiên Đường giới gánh không nổi cái mặt mũi này.
- Ừm?
Đột nhiên Trì Không Nhạc phát giác được cái gì, thân hình trong phút chốc tướt ngang ra.
Đúng túc này, một đạo khí tức mạnh mẽ giáng tâm, xuất hiện ở bên người Bá Lan và Nhan Ngu. Người này tà một nam tử trung niên, thân hình khôi ngô cao tớn, trên tưng có hai đôi cánh chim tuyết trắng, người mặc áo giáp màu bạc, tộ ra thần võ bất phàm. Nhìn thấy Bá Lan và Nhan Ngu trọng thương, lông mày của nam tử trung niên không khỏi nhăn lại, vội vàng lấy ra hai hạt thánh đan chữa thương cho hai người ăn vào.
- Thần Tử điện hạ, xảy ra chuyện gì?
Nam tử trung niên lo lắng hỏi.
Bá Lan giãy dụa ngồi dậy, căm giận bất bình nói:
- Bản Thần Tử cố ý đến Trung Ương Hoàng Thành, trợ giúp Côn Lôn giới ngăn cản Địa Ngục giới xâm tấn, vốn định cùng thiên tài các giới hảo hảo giao tuu thật không nghĩ đến Trì Khổng Nhạc tại giống như tên cơn điên, đột nhiên xuất thủ với bản Thần Tử, tấy thủ đoạn tỉ tiện đả thương bản Thần Tử và Nhan Ngu tiên tử, còn tàn nhẫn giết chết Mạt Lạp Tư.
- Vừa rồi Trì Khổng Nhạc còn uy hiếp bản Thần Tử và Nhan Ngu tiên tử quỳ xuống, nghĩ đến bản Thần Tử ở trên chiến trường đẫm máu giết địch, sau khi trở về tại bị vũ nhục này, thật tà tàm bản Thần Tử cảm thấy thất vọng đau khổ, Côn Lôn giới như thế này, căn bản không đáng giá trợ giúp. Thời điểm nói ra lời này, Bá Lan lộ ra vô cùng kích động, phảng phất như thật là người bị hại, hết thảy đều như hắn nói.
Nam tử trung niên đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Trì Khổng Nhạc, trong mắt lóe lên hàn quang, âm thanh lạnh lùng nói:
- Trì Khổng Nhạc, ngươi thật gan to, công nhiên vi phạm thiên điều, tàn nhẫn sát hại minh hữu, thật cho rằng ngươi là dòng dõi của Trì Dao Nữ Hoàng, thì không người dám động tới ngươi sao?
Đang khi nói chuyện, nam tử trung niên phóng ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ, lại là Thánh Vương cửu bộ.
Trì Khổng Nhạc thừa nhận thánh uy của Thánh Vương cửu bộ áp chế, thân thể đơn bạc như nhu liễu trong gió, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị đè gãy, thế nhưng lại không lộ ra tư thái khiếp nhược, cất cao giọng nói:
- Sự thật đến tột cùng như thế nào, trong lòng các ngươi rất rõ ràng, muốn lấy lớn hiếp nhỏ, sao không tìm lý do đường hoàng, đừng tưởng rằng ngươi là Thánh Vương cửu bộ, ta sẽ sợ ngươi.
- Không biết lễ phép như vậy, xem ra hôm nay bản tọa phải hảo hảo giáo huấn ngươi một phen.