Chương 4310: Không Phục, Giết
Chương 4310: Không Phục, Giết
Trên bầu trời hoàng thành, từng hàng văn tự chiếu rọi thiên địa, mỗi một văn tự đều tản mát ra uy áp đáng sợ, như từng viên tỉnh thần, trôi nổi ở chân trời, ép tới rất nhiều tu sĩ trong thành không thở nổi.
Trong túc nhất thời, toàn bộ hoàng thành chấn động, không ai có thể tàm như không thấy.
- Thật bá đạo, còn muốn dùng quy tắc hà khắc như vậy để ước thúc tu sĩ các giới. - Thật là trò cười, Trương Nhược Trần hắn mạnh hơn, cũng chỉ là một Thánh Vương, thế mà vọng tưởng chế định giới quy, quá không để các đại thế giới ở trong mắt.
- Côn Lôn giới đã biến thành Công Đức Chiến Trường, phải dựa vào các đại thế giới viện trợ, mới có thể tạm thời ngăn cản được Địa Ngục giới xâm lấn, có tư cách gì đàm luận tôn nghiêm và địa vị?
- Giới quy? Muốn lấy bản thân lực áp vạn giới, Trương Nhược Trần hắn còn kém xa lắm, ý chí của tu sĩ vạn giới, không phải một mình hắn có khả năng đối kháng.
Đủ toai thanh âm vang ten, đều tràn đầy khinh thường với giới quy mà Trương Nhược Trần chế định, cảm giác chính tà một chuyện cười.
Đừng nói Trương Nhược Trần, xem như Trì Dao Nữ Hoàng tự mình chế định giới quy, cũng chưa hắn có người tuân thủ. Quyền uy của bọn hắn, xa xa không cách nào so sánh với Thiên Cung.
Trong Tử Vi Đế Cung, bọn người Cửu Thiên Huyền Nữ, Ân Nguyên Thần nhìn thấy văn tự trên bầu trời, cũng không khỏi lộ ra sắc mặt khác thường, không nghĩ tới Trương Nhược Trần viết Huyết Ấn Thánh Chỉ, lại là giới quy nhằm vào tu sĩ Thiên Đình vạn giới.
- Trương huynh, tha thứ ta nói thẳng, ngươi chế định giới quy, đối với tu sĩ các giới ước thúc quá lớn, ảnh hưởng nghiêm trọng ích lợi của bọn hắn, chỉ sợ không có người nào sẽ nguyện ý tuân thủ.
Ân Nguyên Thần nói.
Trương Nhược Trần bình thản nói:Phải biết lấy thân phận địa vị của hắn, cho dù xúc phạm thiên điều, Thiên Cung cũng chưa chắc sẽ xử tử hắn, bất cứ chuyện gì cũng tồn tại phương pháp biến báo.
Tà Linh hờ hững nói:
- Đông Vực Vương, chính là một trong mấy chúa tể giả của Côn Lôn giới, tự nhiên có quyền chế định giới quy, tu sĩ Thiên Đình các giới, phàm là tiến vào Côn Lôn giới, đều nhất định phải tuân thủ.
- Cô Tâm Ngạo, ngươi chẳng những xúc phạm giới quy, còn khiêu khích uy nghiêm của Đông Vực Vương, tội không dung xá, xử quyết ngay tại chỗ.- Lãnh tụ Kiếm Thần giới Cô Tâm Ngạo, vô cớ trọng thương Giới Tử Côn Lôn giới Tuyết Vô Dạ, cướp đoạt bảo vật truyền thừa, xúc phạm giới quy thứ nhất, chém răn đe.
- Giết ta? Trương Nhược Trần hắn dựa vào cái gì chế định giới quy? Dựa vào cái gì giết ta?
Cô Tâm Ngạo ngửa mặt lên trời hét dài.
Như hắn suy nghĩ, Trương Nhược Trần quả nhiên là dự định bắt hắn lập uy, chỉ là hắn không nghĩ tới, Trương Nhược Trần lại bá đạo đến tình trạng như thế, một câu liền muốn lấy tính mệnh của hắn.Trong Thiên Nhạc Cung, Cô Tâm Ngạo thừa nhận áp lực càng lúc càng lớn, chỉ có thể miễn cưỡng ngẩng đầu, nhìn xem văn tự trên không.
Cô Tâm Ngạo nơi nào nhìn không ra, Trương Nhược Trần chế định giới quy thứ nhất, rõ ràng chính là nhằm vào hắn.
Hơn nữa Trương Nhược Trần chuyên môn phái ra sứ giả, đến Thiên Nhạc Cung tuyên chỉ, còn chỉ rõ để hắn tiếp chỉ, điều này không khỏi làm trong lòng Cô Tâm Ngạo sinh ra cảm giác không ổn.
Tuyên đọc xong thánh chỉ, ánh mắt Tà Linh lạnh lùng nhìn về phía Cô Tâm Ngạo, nói:- Mặc kệ bọn hắn có nguyện ý hay không, đều phải tuân thủ, đây là ranh giới cuối cùng của Côn Lôn giới.
- Việc này chỉ sợ không có đơn giản như vậy, làm không cẩn thận, ngay cả Thiên Cung cũng sẽ nhúng tay vào.
Cửu Thiên Huyền Nữ khẽ nhíu mày.
Nàng đương nhiên biết, Trương Nhược Trần chế định giới quy, cũng là vì Côn Lôn giới, nhưng kết quả cuối cùng chưa hẳn có thể toại nguyện.Trương Nhược Trần nói:
- Không cần phải gấp, chúng ta chẳng mấy chốc sẽ biết Thiên Cung là thái độ gì.
- Chẳng lẽ...
Trong lòng Cửu Thiên Huyền Nữ, Ân Nguyên Thần đều sinh ra suy đoán.
Nghe vậy, con ngươi của Cô Tâm Ngạo không khỏi co rút, muốn tránh thoát thánh chỉ trấn áp, đồng thời quát to:
- Kết trận.
Trong tong của hắn rất rõ ràng, bằng tực tượng một người hắn, căn bản không cách nào đối kháng Huyết Ấn Thánh Chỉ của Trương Nhược Trần, chỉ có hợp tực tượng của đông đảo tu sĩ Kiếm Thần giới, mới có hi vọng thoát thân.
Vô tuận như thế nào, hắn cũng khó có khả năng khoanh tay chờ chết. Số lớn tu sĩ Kiếm Thần giới lập tức hành động, trong nháy mắt kết thành một kiếm trận huyền diệu, lực lượng cường đại hội tụ đến trên người Cô Tâm Ngạo.
- Ầm ầm.
Phạm vi lớn không gian xuất hiện vết nứt, sắp phá nát, Cô Tâm Ngạo cuối cùng có thể thẳng tắp thân thể.
- Làm can dám can đảm trở ngại chấp pháp, cùng tội như Cô Tâm Ngạo.
Tà Linh quát tạnh.
Thần tực mênh mông từ trong cơ thế Tà Linh hiện tên, ngưng tụ ra thần vân đen kịt, thần uy đáng sợ trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Thiên Nhạc Cung. Chỉ thấy Tà Linh há miệng, hiện ra một đạo lôi quang đen kịt, điên cuồng hội tụ thần lực, trở nên càng ngày càng to lớn.
Khi lôi quang bành trướng đến ngàn trượng, đột nhiên nhanh chóng co rút, trở nên chỉ lớn chừng quả trứng gà, không gian xung quanh tùy theo phát sinh đổ sụp kịch liệt.
- Hưu.
Lôi quang xuyên thủng không gian, tốc độ nhanh đến không cách nào tưởng tượng.
- Oanh.