Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 4341 - Chương 4361: Giới Hình Sơ Thành

Chương 4361: Giới Hình Sơ Thành Chương 4361: Giới Hình Sơ Thành
Lấy Phong Hề nghĩ, ban thưởng Lam cho Thần Linh cũng ghen ty, rất có thể tà Chân Lý Áo Nghĩa, dù sao xem như Thần Linh, cũng chỉ có số ít nắm giữ áo nghĩa, huống chỉ còn fa áo nghĩa của Hằng Cổ Cyhi Đạo.

Ngày xưa, mười ba vị Đại Thánh teo tên Chân Lý Sơn, đều đạt được số tượng không ít Chân Lý Áo Nghĩa, từ đó nhất cử trỏ thành Chân Lý Sứ Giả, dù chưa thành Thần, cũng có thể ngantg hàng với Thần Linh.

Đợi ngày sau bọn họ thành Thần, thì đều trở thành đại nhân vật kinh thiên vĩ địa, uy chấn Chư Thiên Vạn Giới. Nhưng nghĩ lại, Phong Hề lại cảm thấy không rphải, nếu như ban thưởng giống nhau, Chân Lý Thần Điện cần gì phải cố ý ban bố thần dụ như thế?

- Cũng không biết lúc nào Đại ca mới từ Chân Lý Sơn trở về, ta còn chờ cùng hắn đi uống rượu đây.

Hạng Sở Nam thầm nói.

Hắn ngược tại không có nghĩ nhiều như vậy, tựa hồ sự tình gì cũng không trọng yếu bằng uống rượu.

Trong thời gian ngắn, tin tức Trương Nhược Trần vượt qua tầng hải vực thứ mười của Chân Lý Chỉ Hải, như mọc cánh nhanh chóng truyền ra bốn phương tám hướng, dẫn phát sóng to gió tớn.

Ngay cả rất nhiều Thần Linh cũng chú ý tới Trương Nhược Trần. Mà nhân vật lãnh tụ Thánh Vương cảnh các giới, thì đều cảm nhận được áp lực rất lớn, biết bản thân và Trương Nhược Trần chênh lệch đang tiến một bước kéo dài.

Tu sĩ hội tụ ở Chân Lý Chi Hải giảm bớt, ai cũng không biết Trương Nhược Trần ở Chân Lý Sơn là tình huống như thế nào, tự nhiên không cần thiết một mực chờ ở chỗ này.

Huống chi đằng sau Trương Nhược Trần có thể xuất hiện ở trên bờ Chân Lý Chi Hải hay không, cũng là một vấn đề.
Trong mắt Trương Nhược Trần hiện ra nụ cười thản nhiên, nói khẽ:

- Thành, lấy dị tượng Ngũ Hành Hỗn Độn Thể làm cơ sở, ta rốt cục ngưng tụ ra Chân Lý Giới Hình thuộc về mình.
Trương Nhược Trần đã vô địch dưới Đại Thánh, lần nữa được ban thưởng có thể để Thần Linh ghen tỵ, liệu sẽ bởi vậy trở nên càng thêm cường đại không?

Trong nháy mắt, thời gian mười ngày trôi qua.
Trước có Diêm Vô Thần, hiện tại lại xuất hiện Trương Nhược Trần, sinh ở thời đại này, cũng không biết là nên nói may mắn, hay bi ai.

Đương nhiên, lúc này nhiều người quan tâm nhất, vẫn là Trương Nhược Trần có thể từ Chân Lý Thần Điện đạt được ban thưởng như thế nào.
Thế giới này nhìn như không lớn, lại cho người ta một loại cảm giác vô biên vô tận, thời khắc đều đang kéo dài.

Thời điểm Thời Gian Nhật Quỹ ngừng vận chuyển, Trương Nhược Trần mở hai mắt ra, thế giới mông lung ở sau lưng chấn động, hiển hóa ra ức vạn văn tự hình thái khác nhau, thuyết minh chân lý thế gian vô cùng tinh tế.
Ngược lại là bọn người Hạng Sở Nam, Phong Nham không có rời đi, bọn hắn rất có tính nhẫn nại, dù sao vô luận Trương Nhược Trần xuất hiện ở nơi nào, cũng sẽ tới tìm bọn họ.

Biên giới Chân Lý Sơn, Trương Nhược Trần toàn tâm đầu nhập vào trong tu luyện, ở phía sau hắn, có một thế giới mông lung, trong đó có Ngũ Hành Hỗn Độn Khí phun trào, càng có vô số điểm sáng đang lóe lên, giống như từng viên tinh thần nho nhỏ.


Bởi vì không có nắm giữ bí pháp của Chân Lý Thần Điện, cho nên Trương Nhược Trần ngưng tụ ra Chân Lý Giới Hình, rõ ràng khác với Chân Lý Giới Hình bình thường, có thể nói độc nhất vô nhị.

Dưới tình huống bình thường, coi như hắn kích hoạt Chân Lý Giới Hình, chỉ sợ đại đa số người cũng không thể nhận ra, vẫn sẽ coi nó như di tượng Ngũ Hành Hỗn Độn Thể.

Trên thực tế, nghĩ như vậy cũng không sai, thế giới mông fung sau tưng Trương Nhược Trần, vốn tà Chân Lý Giới Hình và di tượng kết hợp, tồn tại rất nhiều huyền diệu khó nói nên tời.

Nguyên nhân chính tà như vậy, Ngũ Hành Hỗn Độn Thể của Trương Nhược Trần cũng bởi vậy phát sinh một chút biến hóa, trở nên càng thêm cường đại, đủ để nghiền ép rất nhiều Bất Hủ Thánh Khu. Có Chân Lý Giới Hình, Trương Nhược Trần cảm giác nhẹ nhõm, Chân Lý Sơn áp chế bị suy yếu trên diện rộng.

- Chân Lý Giới Hình của ta, mặc dù không giống Chân Lý Giới Hình bình thường, nhưng hẳn sẽ không thua Tinh Hải Vô Ngạn, coi như thỏa mãn điều kiện thứ nhất, không biết điều kiện thứ hai là gì?

Trương Nhược Trần âm thầm suy tư.

Trương Nhược Trần ngang đầu, nhìn tên đỉnh núi, nhưng không nhìn thấy thân ảnh cao tớn kia. Hơi suy nghĩ, hắn phất tay thu hồi Thời Gian Nhật Quỹ, tập tức đứng dậy, bắt đầu (eo núi.

Ở Chân Lý Sơn, không gian hoàn toàn ngưng kết, căn bản không có cách nào ngự không phi hành, chỉ có thể đi bộ teo tên. Vừa mới bắt đầu, tốc độ của Trương Nhược Trần còn rất nhanh, nhưng leo đến độ cao nhất định, tốc độ của hắn dần dần chậm lại, cảm giác giống như có một ngọn Thái Cổ Thần Sơn đặt ở trên người, bước chân nặng nề tới cực điểm.

Cũng không biết dùng bao nhiêu thời gian, Trương Nhược Trần rốt cục đi tới vị trí sườn núi, cả người kém chút tê liệt ngã xuống đất, một bước cũng không thể xê dịch.

- Có thể tự động ngưng tụ ra Chân Lý Giới Hình, thật rất không tệ, hiện tại chỉ cần ngươi thỏa mãn điều kiện thứ hai, thì có thể đi lên đỉnh núi, có hi vọng đạt được phần ban thưởng kia.

Âm thanh kia tại vang ten tần nữa. Trương Nhược Trần ngang đầu, quả nhiên tại thấy được thân ảnh cao fớn kia, không khỏi hỏi: - Xin hỏi tiền bối, điều kiện thứ hai tà gì? - Thánh Vương cảnh đại viên mãn.

Thân ảnh cao lớn cực kỳ đơn giản nói.

Trong mắt Trương Nhược Trần lóe lên dị quang, hắn biết Thánh Vương cảnh đại viên mãn đại biểu ý tứ gì, chính là giống như Diêm Vô Thần, tu luyện ra 100 triệu đạo quy tắc.

Mặc cho ai cũng biết, muốn đạt thành mục tiêu này, tà gian nan bực nào.

Cho dù ta Diêm Vô Thần, cũng đi đến con đường gian nan hung hiểm kia, mới thật không dễ dàng thành công.

Nhìn chung tịch sử Thiên Đình giới và Địa Ngục giới, một Nguyên hội cũng chưa hắn có thể xuất hiện một Thánh Vương đại viên mãn. Nói theo một ý nghĩa nào đó, tu luyện tới Thánh Vương cảnh đại viên mãn, còn khó hơn tu luyện thành Thần.

Ở trong truyền thuyết, có thể thành Thánh Vương cảnh đại viên mãn, đủ để đối kháng Đại Thánh Bách Gia cảnh.

Quy tắc thánh đạo của Trương Nhược Trần đã tiếp cận 100 triệu, thiếu bất quá mấy vạn đạo, nhưng hắn lại không biết đến tột cùng cần bao nhiêu thời gian, mới có thể tu luyện ra được.

- Lần này, bản tọa cho ngươi hai mươi năm thời gian, nếu như ngươi không cách nào thành công, cũng chỉ có thể nói rõ, ngươi và phần ban thưởng kia vô duyên.

Thân ảnh cao Lon đạm mạc nói.

Lời còn chưa đứt, đã có hai mươi đạo thần quang từ đỉnh núi vay xuống. Trương Nhược Trần không có đi thu lấy thần thạch, mà mở miệng hỏi:

- Tiền bối, bây giờ tình huống của Trung Ương Hoàng Thành ở Côn Lôn giới như thế nào?

- Sự tình Côn Lôn giới, quan trọng hơn đại cơ duyên của ngươi sao?

Thân ảnh cao tớn hỏi ngược tai.

Trương Nhược Trần tram ngâm nói:

- Cơ duyên cố nhiên trọng yếu, nhưng trong Côn Lôn giới có người và vật ta quan tâm, để ta bỏ mặc bọn hắn, ta không cách nào tam được. Đạo thân ảnh kia trầm mặc một lát nói:

- Ngươi yên tâm, Trung Ương Hoàng Thành tạm thời không việc gì, nếu quả thật có việc phát sinh, bản tọa có thể xuất thủ đưa ngươi trở về.

Nghe vậy, Trương Nhược Trần yên lòng nói:

- Đa tạ tiền bối.

Kể từ đó, hắn không còn nỗi lo về sau, có thể an tâm ở trên Chân Lý Sơn lĩnh ngộ thánh đạo.

Thời gian hai mươi năm, tu luyện tới Thánh Vương cảnh đại viên mãn, cảm giác giống như thiên phương dạ đàm, nhưng không nếm thử một phen, thì sao biết không được?

Cùng nhau đi tới, vô luận gặp được chuyện gì, Trương Nhược Trần cũng còn chưa bao giờ lùi bước qua.

Bình Luận (0)
Comment