Chương 4385: Bão Tố Tiến Đến
Chương 4385: Bão Tố Tiến Đến
- Việc này cân hỏi thăm Cửu Thiên Huyền Nữ.
Trương Nhược Trần nói.
Lúc này, Trương Nhược Trần và A Nhạc cùng nhau khởi hành, chớp mắt tiền xuất hiện ở trước cửa Tử Vi Cung. Tử Vi Cung hết thảy như thường, thần văn lúc ẩn lúc hiện, tượng thần của Trì Dao Nữ Hoàng cũng đang toả ra thần quang, khiến cho Tử Vi Cung lộ ra thần thánh mà tràn ngập uy nghiêm.
- Tham kiến Đông Vực Vương đại nhân.
Thị vệ trông coi cửa cung đều khom người hành lễ với Trương Nhược Trần.
Hiện tại Trương Nhược Trần uy chấn Chư Thiên Vạn Giới, tu sĩ Côn Lôn giới đều tán thành hắn tà Đông Vực Vương, xem hắn La chiến thần vô địch, tuyệt đại đa số người đều tôn kính phát ra từ nội tâm.
Đối với những thị vệ này, Trương Nhược Trần cũng không ta tẫm, dù sao túc trước hắn từng ở Tử Vi Cung đạo qua một đoạn thời gian.
Ánh mắt đảo qua những thị vệ này, trong mắt Trương Nhược Trần tại hiện tên di sắc. Người, vẫn là những người kia.
Ân Nguyên Thần nói.
Xoay chuyển ánh mắt, Ân Nguyên Thần nhìn về phía A Nhạc hỏi:Hắn không phải người khác, chính là Ân Nguyên Thần.
- Trương huynh vượt qua Chân Lý Chi Hải tầng hải vực thứ mười, leo lên Chân Lý Sơn, đạt được Chân Lý Thần Điện ban thưởng, thật đáng mừng.Những thị vệ này mang đến cho hắn cảm giác, tựa như là một con rối, thiếu khuyết linh tính, không biết là duyên cớ nào.
Đang nghĩ ngợi, một bóng người từ trong cửa cung đi ra, tiến lên đón.Ân Nguyên Thần cười nói.
Trong đầu Trương Nhược Trần vẫn suy tư, ánh mắt thì nhìn về phía Ân Nguyên Thần, nói:Nhưng sâu trong ánh mắt của bọn hắn, Trương Nhược Trần lại phát hiện một tia mất tự nhiên.
Nếu ở trước kia, hắn còn không thể nhận ra, nhưng hôm nay luyện hóa Chân Lý Chi Tâm, nhìn thấu chân lý, sức quan sát còn trên rất nhiều Đại Thánh, mới nhìn ra một tia.- Tin tức của Ân huynh rất linh thông.
- Việc này sớm đã truyền khắp Chư Thiên Vạn Giới, ta há có thể không biết? Bây giờ Trương huynh trở về, nhất định phải hảo hảo uống mấy chén, chúc mừng một phen.
- Vị này là?
- Hắn gọi A Nhạc, tà bằng hữu của ta. Trương Nhược Trần nói. Ân Nguyên Thần đánh giá đánh một phen nói: - Bằng hữu của Trương huynh, tất nhiên không bình thường, tại hạ Ân Nguyên Thần.
A Nhạc biểu lộ lạnh nhạt, cũng không nói chuyện, chỉ khẽ gật đầu xem như đáp lại.
Đang khi nói chuyện, ba người đi vào trong Tử Vi Cung, cảm giác tựa như đi vào một thế giới khác, thiên địa thánh khí trở nên nồng đậm, cơ hồ muốn hóa thành thể lỏng.
Trương Nhược Trần hỏi:
- Cửu Thiên Huyền Nữ ở nơi nào? Ta có chuyện rất trọng yếu muốn tìm nàng.
- Ta đang muốn cùng ngươi nói chuyện này, trước đây không Lau Cửu Thiên Huyền Nữ rời Tử Vĩ Cung, trước khi đi, tưu tại một phong thư, để ta giao cho ngươi, cho nên ta mới một mực ở trong Tử Vi Cung chờ ngươi, hiện tại rốt cục có thể hoàn thành nhiệm vụ. Ân Nguyên Thần cười nói.
Đang khi nói chuyện, Ân Nguyên Thần lấy ra một phong thư, đưa về phía Trương Nhược Trần.
Từ khi nhìn thấy Ân Nguyên Thần, cảm xúc của Trương Nhược Trần liền hạ thấp, cho tới giờ khắc này, nhìn hắn lấy phong thư, trong mắt hiện ra quy tắc Chân Lý lít nha lít nhít.
Sau một túc fâu, Trương Nhược Trần thở dài, trong mắt tràn đầy thất vọng nói:
- Nguyên Thần, ta vốn cho rằng, ngươi và ta chính fa cùng một toai người, mọi người có thể tàm bằng hữu.
Đối với Ân Nguyên Thần, hắn rất có hảo cảm, bởi vì hắn cảm thấy, hai người bọn hắn rất giống, đều bị bài xích, tàm rất nhiều sự tình bất đắc dĩ. Mà thông qua một đoạn thời gian ở chung, Trương Nhược Trần càng chân chính coi Ân Nguyên Thần là bằng hữu, đây cũng là lần thứ nhất hắn tiếp nhận người Thiên Đường giới.
Nhưng hiện thực thường thường rất tàn khốc, khiến cho người cảm thấy đau lòng.
Ngay thời điểm Trương Nhược Trần nói ra câu nói này, Ân Nguyên Thần đang mỉm cười nhu hòa, ánh mắt trở nên sắc bén, tràn đầy phong mang, lấy tốc độ sét đánh xuất thủ, trở tay ấn phong thư về phía Trương Nhược Trần, dứt khoát quả quyết, không có chút dây dưa dài dòng nào.
- Bá. Tốc độ của Ân Nguyên Thần nhanh chóng, tựa như thiểm điện tưu quang. - Xoẹt xoet. Ở trong quá trình này, phong thư bắt đầu cháy rừng rực, hóa thành tro tàn.
Trong tro tàn, hiển lộ ra một tấm phù triện.
Khoảng cách gần như thế, tăng thêm tốc độ khủng bố tuyệt luân của Ân Nguyên Thần, cho dù là ai cũng khó có thể tránh lui.
Phong thư là một vị cường giả Đại Thánh Vô Thượng cảnh chế tác, lẽ ra không nên tồn tại bất luận sơ hở gì. Nhưng Ân Nguyên Thần không ngờ, Trương Nhược Trần có được Chân Lý Chi Tâm, thủ đoạn này không gạt được con mắt của hắn.
Ở trong Ân Nguyên Thần dự đoán, chỉ cần Trương Nhược Trần đưa tay tiếp nhận phong thư, tấm phù giấu ở trong phong thư kia sẽ trấn áp. Mặc cho ngươi tu vi mạnh hơn, đến lúc đó cũng chỉ có thể quỳ rạp trên đất, biến thành tù nhân không có lực phản kháng, còn phải tiếp nhận thống khổ sống không bằng chết, quy tắc thánh đạo trong cơ thể tan rã, biến thành một phế nhân thánh đạo chi lộ bị chém.
Nếu sớm bại lộ, Ân Nguyên Thần chỉ có thể cải biến sách lược, ra tay trước.
- Trương Nhược Trần, tấm phù này, ngươi không tiếp cũng phải tiếp.