Chương 4639: Thủ Tịch
Chương 4639: Thủ Tịch
Sau khi tiến vào Vận Mệnh Chi Môn, Trương Nhược Trần để Ma Âm hóa thành Thực Thánh Hoa, bay trở về trong cơ thể, bây giờ bên cạnh hắn chỉ có Liễm Hi.
Trong túc yến hội, người dự tiệc Đại Thánh cấp có thể tưu tại một vị thị nữ hoặc tôi tớ, tùy thời ở bên người phụng dưỡng.
Thú Thiên Đại Yến thanh thế to tớn, trang nghiêm khí phái, 5000 vị Đại Thánh và 5000 vị Thánh Vương đỉnh cấp tụ tập, hơn nữa tuổi tác đều không cao hơn nghìn tuổi, thịnh yến rung động như vậy, ở Thiên Đình ta cực kỳ hiếm thấy. Có Quỷ Đế tử khí âm u, có Đại Thánh Cốt tộc bạch cốt dữ tợn, có cường giả Tử tộc bị tử khí bao phủ... cho dù Liễm Hi đã sớm biết mình ở Địa Ngục giới, thế nhưng vẫn chấn động đến không cách nào nói rõ.
Nàng không dám tưởng tượng, nếu không có Trương Nhược Trần che chở, mình sẽ là kết cục gì.
- Địa Ngục giới quá cường đại, Thiên Đình vạn giới gần ngàn năm qua đản sinh Đại Thánh, tuyệt đối không thể nhiều như vậy. Hơn nữa Đại Thánh trong vòng nghìn tuổi của Địa Ngục giới, tuyệt đối không chỉ là trước mắt.
Trong tong Liễm Hi sinh ra cảm giác vô tực thật sâu.
Nàng rốt cuộc minh bạch, vì sao mười vạn năm qua, trên Công Đức Chiến Trường, Thiên Đình một mực ở vào hạ phong, chỉ có thể rơi vào cục điện bị động đánh trả.
- Không biết những tu sĩ Thiên Đình giới nhìn xem Thú Thiên Đại Yến kia, có phải cũng có cảm thụ giống mình hay không? Tiếp tục như vậy, chênh tệch giữa Thiên Đình và Địa Ngục sẽ càng kéo càng tớn, chỉ sợ... Liễm Hi không dám tiếp tục suy nghĩ, trong lòng có chút mờ mịt.
Liễm Hi nhìn bóng lưng cao ngất của Trương Nhược Trần, lộ ra thần sắc nghi hoặc, hắn muốn đi làm cái gì?
Suy nghĩ chỉ lóe lên, ngay sau đó, suy nghĩ của nàng lại trở về lúc trước, thầm nghĩ:
- Cường giả Đại Thánh của Địa Ngục giới như cá diếc sang sông, kẻ ngoại lai như Trương Nhược Trần, thật có thể lật bàn ở trên Thú Thiên Đại Yến sao?Khóe miệng của Hức khẽ nhếch, lộ ra vẻ mỉa mai, không còn bảo lưu thực lực.
Một bước, hai bước, ba bước.
Hức liên tục vượt qua ba bước, triệt để kéo ra khoảng cách với Du Hoàng.Tranh đoạt chỗ ngồi, đã tiến vào hồi cuối.
Ghế thủ tịch thứ tư bên trái, Hức và Du Hoàng cách chỗ ngồi không đến một trượng, gần trong gang tấc, chỉ cần bước ra năm sáu bước là đến.
- Không sai biệt lắm, không cần thiết phải tiếp tục dụ nàng.Mặc dù đã trở thành Đại Thánh tinh thần lực, thế nhưng đối mặt Thú Thiên Đại Yến, nàng lại có cảm giác mình nhỏ bé.
Loại cảm giác này, giống như một thiếu nữ yếu đuối không có lực phản kháng, bị mấy ngàn đại hán thân hình hung hãn vây quanh, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng, bất lực, hèn mọn, còn có sợ hãi.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác Trương Nhược Trần lại có thể bằng sức một mình, đứng ở trước người nàng, khiến cho những đại hán hung hãn kia không dám hành động thiếu suy nghĩ.Cái này đã gieo xuống một hạt giống vi diệu ở trong lòng nàng,.
Thời điểm Trương Nhược Trần đi lên thượng du, chính là thời điểm Thương Hoàng, Mộ Dương Thiên Quân… nhìn về phía hắn. Bọn hắn đều rất kinh ngạc, trong lòng suy đoán, chẳng lẽ Trương Nhược Trần hối hận, chuẩn bị đi cướp đoạt một chỗ ngồi thủ tịch?
Nhưng bây giờ mới đi, coi như tốc độ phân tích lại nhanh, cũng không kịp nha.Lúc này.
- Liễm Hi, ngươi ở chỗ này trông coi, ta đi một chút sẽ về.
Trương Nhược Trần đứng dậy, đi về phía thượng du của Mệnh Khê.- Cái gì? Làm sao... Làm sao có thể...
Du Hoàng khó tin nhìn về phía Hức, dốc hết toàn lực phóng ra một bước, thế nhưng bởi vì trong một bước này cấm chế còn không có hoàn toàn phân tích, chân vừa mới bước ra, đã lọt vào minh văn không gian công kích, bị một khe hở không gian đánh trúng cánh tay.
Trên cánh tay, chảy ra thánh huyết đỏ tươi.
Nàng không còn dám liều lĩnh.
- Hạ Du, thực tực của ngươi, kỳ thật đã rất mạnh, thế nhưng không nên tới tranh đấu với ta, tại sao tại muốn tự rước tấy nhục?
Húức nói.
Du Hoàng tàm sao không biết, mình tà bị Hức trêu đùa, trong đôi mắt tuôn ra hỏa diễm nồng đậm, cơ hồ khống chế không nổi mình, muốn xuất thủ bổ về phía Hức. - Như vậy đã không chịu nổi? Ngàn vạn lần phải khắc chế, Huyết Thiên bộ tộc chỉ có ngươi mới là một đối thủ ra dáng, nếu ngươi bị trục xuất khỏi Thú Thiên Đại Yến, năm nay Địa Sát Quỷ Thành săn bắt Huyết Thiên bộ tộc, còn có ý nghĩa gì?
Hức lấy ngữ khí đùa cợt cười nói.
Hắn thích nhìn tu sĩ khác hận hắn thấu xương, nhưng lại không làm gì được hắn.
Du Hoàng không dám phá hư quy củ của Thú Thiên Đại Yến, đành phải khắc chế, nhìn về phía hạ du Mệnh Khê.
- Đừng nhìn, nhanh đi hạ du, vị trí thủ tịch và chủ tịch, ngươi tà khẳng định không có cơ hội, có te có thể thử thứ tịch một chút.
Hức nói. Đúng lúc này, Trương Nhược Trần đi tới bên cạnh Du Hoàng, duỗi ra một tay nói:
- Đưa tay cho ta.
- Sao ngươi lại tới đây?
Du Hoàng cực kỳ ngoài ý muốn, bất quá nàng biết tốc độ phân tích kinh khủng của Trương Nhược Trần, cực kỳ quả quyết, đưa ra một ngọc thủ, cùng bàn tay của hắn nắm chặt với nhau.
Sau một khắc, Du Hoàng phát hiện bốn phía xuất hiện vô số Thời Gian ấn ký, tốc độ thời gian trôi qua biến chậm.
Cùng túc đó, nàng phát hiện có quy tắc Chân Lý từ trong tòng bàn tay của Trương Nhược Trần tràn vào cơ thể nàng, hội tụ đến song đồng. Hai mắt của nàng giống như biến thành Chân Lý Chỉ Nhãn, có thể nhanh chóng thấy rõ minh văn cấm chế phân bố. Mặc dù Trương Nhược Trần xuất hiện, để Hức có chút ngoài ý muốn, thế nhưng không để ở trong lòng.
Hắn cách chỗ ngồi, chỉ còn hai bước cuối cùng.
Chiếm nó, đã thành kết cục đã định.
Lần nữa bước ra một bước, Hức nhìn chỗ ngồi thủ tịch, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.
Thế nhưng dáng tươi cười rất nhanh liền ngưng kết, nhìn lại phía bên trái, chỉ thấy Du Hoàng và Trương Nhược Trần đã đứng ở bên cạnh hắn, cách chỗ ngồi cũng chỉ một bước.
Làm sao lại nhanh như vậy?