Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 4819 - Chương 4839: Đùa Giỡn Chiết Tiên

Chương 4839: Đùa Giỡn Chiết Tiên Chương 4839: Đùa Giỡn Chiết Tiên
Băng Xuyên thế giới rộng tớn, đại địa chấn động.

Bảy ngọn sơn phong cao vút trong mây phá vỡ mặt đất, đứng vững giữa thiên địa.

Hình thái của thất phong, giống như bảy ngọn Quỷ Sát, khuôn mặt đáng sợ, nhưng tại phóng ra tực tượng chèn ép cường đại, từ bảy phương vị rơi xuống trên người Trương Nhược Trần. Lực áp bách này, là tồn tại chân thật, Trương Nhược Trần chống lên Không Gian Chân Vực, Lĩnh Vực Hư Thời Gian, Chân Lý Giới Hình không ngừng áp súc, khiến cho không gian hắn có thể hoạt động càng ngày càng nhỏ.

- Vạn Lý Băng Xuyên Huyễn Trận, tăng thêm Địa Tạng Thất Sát Phù, gần trăm vị Phù Sư Đại Thánh và Đại Thánh Trận Pháp Sư đồng loạt ra tay, đủ trấn sát ngươi đi?

Thân hình của Diêm Chiết Tiên xuất hiện ở trong một ngọn núi, dung mạo tú lệ, khí chất xuất trần, giống như một đóa tuyết liên thuần khiết không tì vết.

Trương Nhược Trần không chút sợ hãi nói:

- Có Trận Pháp Địa Sư, Phù Đạo Địa Sư, Huyễn Thuật Địa Sư đồng toat ra tay, bố trí ra hai đại trận như vậy, đừng nói giết ta, coi như giết Đại Thánh Vạn Tử Nhất Sinh cảnh cũng đầy đủ.

- Cho ngươi thêm một cơ hội, tự phế tu vi, có thể có một sinh tộ. Suy nghĩ kỹ càng, đây tà cơ hội duy nhất của ngươi. Diêm Chiết Tiên nói.

Một ngọn núi tuyết di động, hình thái của nó giống như Quỷ Sát, đôi tay to lớn kết ấn, đánh về phía Trương Nhược Trần.

Chưởng ấn này, lực lượng mạnh mẽ, không thua một kích toàn lực của Đại Thánh Thiên Vấn cảnh đỉnh phong.

Trương Nhược Trần bộc phát ra tốc độ cực hạn tránh đi, tiếp tục bay lên.

Núi tuyết thứ hai kết ấn.
- Sợ là các ngươi cũng không biết tạo nghệ của ta trên Chân Lý Chi Đạo cao thâm cỡ nào, dùng huyễn trận đối phó ta, chính là quyết định ngu xuẩn nhất mà các ngươi làm ra.

- Hoa...

Trương Nhược Trần hóa thành kim mang, bằng tốc độ nhanh nhất bay về phía một ngọn núi.

Diêm Chiết Tiên nhìn Trương Nhược Trần bay thẳng đến, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ kinh sợ, thầm nghĩ:
Hai cỗ lực lượng đối xứng, bất phân thắng bại.

Lúc này, núi tuyết thứ bảy đánh ra chưởng ấn, trấn áp xuống.

- Hơn sáu mươi vị Phù Sư Đại Thánh đồng loạt ra tay, uy thế quá cường đại, quả nhiên không phải tu vi của ta bây giờ có thể đối kháng.

Ánh mắt của Trương Nhược Trần run lên, hai tay rời Tử Kim Hồ Lô, thân hình na di, từ trong khe hở chưởng ấn bay ra.
Trương Nhược Trần lắc đầu nói:

- Các ngươi bố trí, đúng là có thể giết ta. Nhưng bây giờ ngươi cũng ở trong trận pháp, ta có thể cam đoan, ở trước khi trận pháp giết chết ta, ta có thể giết ngươi trước.

- Thật sao?

Diêm Chiết Tiên chỉ thản nhiên nói, trong gió lạnh lại vang lên bảy chồng âm.
- Huyễn trận cũng không phải huyễn thuật, hắn lại có thể nhẹ nhõm nhìn thấu. Chẳng lẽ hắn còn là Chân Lý Chưởng Khống Giả?

Không kịp nghĩ nhiều, Diêm Chiết Tiên lập tức thôi động phù văn.

Coi như không có Vạn Lý Băng Xuyên Huyễn Trận, nàng cũng có lòng tin bằng vào Địa Tạng Thất Sát, trấn sát Trương Nhược Trần bị trọng thương.

- Ầm ầm.
Núi tuyết thứ ba xuất thủ.

...

Trương Nhược Trần liên tiếp tránh đi năm ngọn núi tuyết, rốt cục ở thời điểm núi tuyết thứ sáu đánh ra chưởng ấn tránh cũng không thể tránh, đành phải thôi động Tử Kim Hồ Lô, kích phát ra Chí Tôn chi lực.

Miệng hồ lô tuôn ra hỏa trụ màu vàng, va chạm với tuyết chưởng.
Trên sáu ngọn núi khác, đều xuất hiện một Diêm Chiết Tiên, vẫn bạch y tung bay, tay cầm thúy bút, cực kỳ giống Băng Tuyết Tiên Tử.

Bảy vị Diêm Chiết Tiên, khó phân thật giả.

Không có cách, muốn để Địa Tạng Thất Sát Phù phát huy ra lực lượng cường đại, Diêm Chiết Tiên nhất định phải vào trận.

Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua Diêm Chiết Tiên trên bảy ngọn núi, nói:


Trên đỉnh đầu, chính là chưởng ấn thứ bảy.

- Thời Gian Trường Hà.

Trương Nhược Trần đánh ra một chưởng, mấy ngàn vạn quy tắc Thời Gian từ trong cơ thể tuôn ra, dẫn động Thời Gian ấn ký trong vùng không gian này, ngưng tụ thành Thời Gian Trường Hà dài đến mười vạn trượng.

Thời Gian Trường Hà và chưởng ấn va chạm, tốc độ thời gian trôi qua biến hóa, khiến cho tốc độ rơi xuống của chưởng ấn trở nên chậm chạp. Nhân cơ hội này, Trương Nhược Trần bay vọt lên, lao thẳng về phía Diêm Chiết Tiên.

Cho dù Diêm Chiết Tiên lại trầm ổn thế nào, trên mặt gương xinh đẹp cũng hiện ra vẻ kinh hãi, cả người có chút bối rối.

Một khi thi triển ra Địa Sát Thất Sát Phù, có thể so với bảy vị Đại Thánh Thiên Vấn cảnh đỉnh phong đồng loạt ra tay, cho dù là đối đầu Đại Thánh Vạn Tử Nhất Sinh cảnh, cũng có lực đánh một trận.

Coinhu chiến tực của Trương Nhược Trần tại nghịch thiên, cũng mới chỉ tà Bách Gia cảnh mà thôi, tàm sao có thể xông phá bảy vòng công kích?

Chẳng phải nói, tấy Trương Nhược Trần thực tực, coi như mấy vị Đại Thánh Thiên Vấn cảnh đỉnh phong đồng toat ra tay, cũng không giết được hắn?

Trương Nhược Trần đi tới bên cạnh Diêm Chiết Tiên, năm ngón tay bóp trảo, trong khoảnh khắc cướp đi bút của nàng. Diêm Chiết Tiên quay người muốn trốn, lại bị Trương Nhược Trần khống chế vai, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra thần sắc thống khổ. Đang muốn chặt tay cầu sinh, nhưng lại bị Trương Nhược Trần nắm lấy cổ.

Có thánh khí từ đầu ngón tay của Trương Nhược Trần tuôn ra, xâm nhập cơ thể của nàng.

- Mau lệnh những Phù Sư Đại Thánh kia đình chỉ thôi động phù văn, nếu không...

Trương Nhược Trần nói. Trên khuôn mặt của Diêm Chiết Tiên tộ ra vẻ kiên quyết, cắn chặt răng nói: - Ngươi mơ tưởng, coi như ta chết, cũng muốn kéo ngươi chôn cùng. Địa Tạng Thất Sát Phù đã thành hình, coi như không có Diêm Chiết Tiên chủ trì, vẫn sẽ uy lực vô tận, Trương Nhược Trần không có nắm chắc phá mất. Bắt Diêm Chiết Tiên, là phương pháp phá cục duy nhất mà hắn có thể nghĩ tới.

- Ta nói qua muốn giết ngươi sao?

Bờ môi của Trương Nhược Trần xích lại gần đến bên tai Diêm Chiết Tiên, khẽ nhả một hơi, ôn nhu nói:

- Ngươi hẳn hiểu Trương Nhược Trần ta, ta ta một người thương hương tiếc ngọc. Ngay cả Hồn giới Liễm Hi Tiên Tử tà tử địch, ta cũng không giết, tàm sao bỏ được giết ngươi?

- Vô sỉ.

Diêm Chiết Tiên nghĩ đến nguyên nhân túc trước Trương Nhược Trần không giết nàng, rất có thể tà ôm tay một toại ý đồ nào đó với nàng, trong Long không khỏi ác hàn, cực kỳ chán ghét. Tính cách của Diêm Chiết Tiên cương liệt, phóng ra tinh thần lực, muốn tiếp tục tử chiến với Trương Nhược Trần.

Thế nhưng tinh thần lực mới vừa ngoại phóng, đại não đã chấn động nhói nhói.

Tinh thần lực lập tức tản ra, không cách nào ngưng tụ thành lực lượng công kích.

- Muốn tei dụng ta thoát đi Bản Tộc Tinh của Diêm La Tộc, ngươi tà không thể nào được như ý. Diêm Chiết Tiên nói. Trương Nhược Trần hôn nàng một cái, con ngươi biến thành màu đỏ như máu, có chút tà di nói: - Đã ngươi nói ta vô sỉ, vậy ta chỉ có thể làm chuyện vô sỉ. Coi như hôm nay phải chết, cũng đáng!

- Ngươi muốn làm gì?

Toàn thân Diêm Chiết Tiên không cách nào động đậy, bị Trương Nhược Trần hôn, trong lòng càng sợ hãi, hận không thể chém gia hỏa này thành muôn mảnh.

- Không biết Vạn Giới Thần Nhãn có thể chiếu rọi đến nơi đây hay không.

Trương Nhược Trần ngang đầu nhìn một chút, một tay áp chế cái cổ của Diêm Chiết Tiên, một tay khác tuồng vào vạc áo, năm ngón tay chậm rãi di động, cảm thụ được xúc cảm mềm mại.

- Tất cả Phù Sư nghe tệnh, đình chỉ thôi động phù văn. Toàn thân Diêm Chiết Tiên run rẩy, nhắm mắt lại, hô lớn một tiếng.

Ánh mắt của Trương Nhược Trần lần nữa khôi phục trầm ngưng, thu tay về, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của nàng nói:

- Đa tạ.

- Hôm nay ngươi trốn không thoát, những Phù Sư kia nghe ta, nhưng Đại Thánh Diêm La Tộc khác lại sẽ không.

Thân thể mềm mại của Diêm Chiết Tiên vẫn run rẩy, từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ nhận qua khuất nhục như vậy.

Trương Nhược Trần này, bị nàng xếp vào danh sách tất sát rồi.

Bình Luận (0)
Comment