Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5059 - Chương 5079: Thánh Nữ, Đào Hoa, Sát Thủ

Chương 5079: Thánh Nữ, Đào Hoa, Sát Thủ Chương 5079: Thánh Nữ, Đào Hoa, Sát Thủ
Địa Ngục giới rộng tớn đến cỡ nào, sợ tà Thần Linh cũng chưa chắc nói rõ. Tu sĩ chỉ có thể ở bên ngoài tính không xa xôi, nhìn thấy một tỉnh hà màu vàng mênh mông vắt ngang qua vũ trụ, vĩnh thế trường tồn, phảng phất như một Hoàng Tuyền Hà.

Do vô số ngôi sao hội tụ thành sông.

Địa Ngục giới đương nhiên tà có biên giới, nơi đó phân bố hàng ngàn hàng vạn hành tỉnh, thế tực của thập tộc và Vận Mệnh Thần Điện ở nơi đó rất yếu kém, thế tực hắc ám và các tiểu tộc mới tà chủ nhân của nơi này. Bách Tộc Vương Thành là một thành lớn cực kỳ nổi danh ở biên giới Địa Ngục giới, là vương thành do 137 tiểu tộc cộng đồng tạo dựng lên, dùng để đối kháng thế lực hắc ám ngày càng cường đại, còn là át chủ bài đàm phán với Vận Mệnh Thần Điện và thập tộc, tranh thủ lợi ích lớn hơn nữa.

Chỉ có đoàn kết, mới có quyền nói chuyện.

Ở Bách Tộc Vương Thành, khắp nơi có thể thấy được tu sĩ hình thái khác nhau, bọn hắn quần áo khác biệt, văn hóa bất nhất, thậm chí ngôn ngữ cũng không giống nhau.

Nhiều tộc cùng tồn tại, sáng tạo ra nơi này phồn hoa, nhưng cũng để quản (ý trở nên cực kỳ gian nan. Chính vì thế, tu sĩ Thiên Đình giới có thể nhẹ nhõm tiến vào trong thành, tìm hiểu tin tức của Địa Ngục giới.

Cực Nhạc Quỷ Lâm, xây ở phía đông Bách Tộc Vương Thành, tà một mảnh rừng rậm chiếm điện tích vạn dặm. Trong rừng quỷ hỏa bồng bềnh, nhưng tại hoan thanh tiếu ngữ không dứt, tà một địa phương âm trầm mà kích thích.

Đào Hoa ngồi ở dưới một fau các do hài cốt cự thú dựng thành, một thân một mình, nhấm nháp huyết tửu do Tiên Nguyên tộc ủ chế. Máu tươi ủ thành rượu, có hương vị rất đặc biệt.

Huyết dịch làm ao nước đỏ giống như rượu trong chén.

Những thi thể này, đều là tu sĩ vọng tưởng mời nàng uống rượu.

Trong đó có một nam tử bộ dáng tuấn lãng, tu vi cường đại, thân phận càng tôn quý. Nhưng không ngoại lệ, vô luận là muốn bắt chuyện, hay ôm mục đích càng sâu, toàn bộ đều bị giết chết, ngã xuống ở trong ao.
Chủ nhân của Cực Nhạc Quỷ Lâm cũng không dám tới gần nàng, chỉ hy vọng vị Sát Thần mỹ lệ này có thể mau rời khỏi.

Lúc này, lại có một nam tử đi đến.

Trong Cực Nhạc Quỷ Lâm, vang lên từng tiếng cười hưng phấn, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Nhìn nam tử kia bị giết chết như thế nào.

Từ xưa đến nay, nam nhân bởi vì sắc đẹp mà chết là đếm không hết. Biết rõ sẽ thiêu chết mình, nhưng vẫn người trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên nhào vào trong liệt hỏa.

Bởi vậy có thể nói, bọn hắn chết không oan.
Thế nhưng Đào Hoa lại càng đẹp.

Nàng nhìn qua chỉ chừng 20 tuổi, thanh xuân tịnh lệ, da thịt lán mịn, hai mắt sáng ngời, mi tâm có ba cánh hoa đào màu hồng phấn tô điểm, khiến cho nàng càng thêm linh tú, phảng phất như hoa tiên tử câu hồn đoạt phách.

Nàng ngồi ở trên tảng đá, huyết tửu trong chén giống như hổ phách óng ánh.
Trong Cực Nhạc Quỷ Lâm, có rất nhiều tu sĩ xa xa nhìn về phía nàng, ánh mắt thèm nhỏ dãi. Dù sao nữ nhân đẹp giống như nàng, không phải lúc nào cũng có thể gặp được.

Thế nhưng không ai dám đến cùng nàng uống rượu, càng không dám sinh ra tà niệm đè nàng ở dưới thân.

Bởi vì ở trong ao ở trước mặt nàng, đã trôi nổi 17 bộ thi thể.
Trên kiến trúc bằng hài cốt, treo đầy hồng lăng và chuông gió.

Âm phong thổi tới, chuông gió chập chờn, hồng lăng phiêu động.

Cực kỳ dễ nghe, cũng cực kỳ xinh đẹp!


Nam tử kia mặc áo vải, tay cầm một thanh thiết kiếm vết rỉ loang lổ, nhìn qua niên kỷ cũng không lớn, trên người cũng không có khí tức thánh đạo tiêu tán ra.

Giống như một nhân toai bình thường vừa mới học kiếm.

Những tu sĩ quan sát kia đều rất ngạc nhiên, một nhân toại tu vi thấp, tỉnh thân sa sút như vậy, tà Lam sao tiến vào Bách Tộc Vương Thành? Lại tàm sao tiến vào Cực Nhạc Quỷ Lâm?

Không quan trọng! Dù sao hắn lập tức sẽ chết.

Mười bước, chín bước, tám bước...

Ở trong ánh mắt kinh ngạc, rung động, tò mò của tất cả mọi người, hắn đi đến bên cạnh nữ tử mi tâm có ba cánh hoa đào kia ngồi xuống.

Ngồi ở trên cùng một tảng đá.

Còn thuận tay cầm tấy chén rượu uống một ngụm.

- Tra được! Tra được, tra được thân phận của nàng, nàng ta Sát Thủ Đế Hoàng xếp hạng thứ nhất của tổ chức Thiên Sát, tên Đào Hoa. Truyền thuyết dưới Thần cảnh, không có bất kỳ tu sĩ nào tà nàng giết không chết... Cái này... Cái này sao có thể... Tu sĩ da đen vừa mới chạy tới kia, khiếp sợ nhìn chằm chằm một nam một nữ ngồi bên cạnh ao, lại cúi đầu nhìn tư liệu trong tay, không thể xác định nữ tử này có phải là Đào Hoa hay không!

Trên tư liệu viết, Đào Hoa không cho phép bất kỳ tu sĩ nào tiến vào trong vòng ba trượng xung quanh nàng.

Càng sẽ không cho phép một nam nhân ngồi ở bên cạnh nàng, còn uống rượu của nàng.

- Ngươi nói nàng tà Đào Hoa, như vậy nam nhân ngồi ở bên cạnh nàng tà ai? Là Đào Hoa Thụ, hay Đào Hoa Diệp? Ha hai

- Ta xem tà Đào Hoa Kiếp!

Rất nhiều tu sĩ đều cười nhạo, căn bản không tin Sát Tử Đế Hoàng Đào Hoa đại danh đỉnh đỉnh, sẽ xuất hiện ở trong Bách Tộc Vương Thành. Đào Hoa đích thật là đệ nhất sát thủ dưới Thần cảnh của tổ chức Thiên Sát, giống như ngoại giới truyền ngôn, chính nàng cũng cho rằng, dưới Thần cảnh, không có bất kỳ tu sĩ nào mà nàng giết không chết.

Kỳ thật nàng sớm nên độ thần kiếp, bước vào Thần cảnh.

Thế nhưng nàng lại biết, một khi độ thần kiếp, kia chính là tử kỳ của mình, cho nên một mực áp chế cảnh giới.

Vì sao?

Chỉ vì giết quá nhiều người, đã có khúc mắc. Sở đĩ có khúc mắc, tà bởi vì trong fòng nàng còn có thiện niệm, mỗi một (ần giết người trong tòng đều sẽ kháng cự, đều sẽ khó chịu. Mỗi một lần giết người, khúc mắc sẽ nhiều một đạo.

Tâm ma cũng sẽ mạnh hơn một phần.

Thế nhưng giết mấy ngàn năm, nàng đã quen giết người.

Giết người La phương thức giải quyết vấn đề trực tiếp nhất, nhanh nhất.

Nàng ngồi ở chỗ này uống rượu, phiền nhất chính tà có người tới gần, dùng con mắt muốn chiếm hữu nhìn nàng. Không giết bọn hắn, chăng ts còn phải tãng phí thời gian giảng đạo tý với bọn hắn? Xưa nay nàng không phải người thích giảng đạo lý, đó là sự tình còn thống khổ hơn giết người.

Nàng chán ghét người thế gian, có lẽ nếu như thế gian không còn ai, nàng sẽ được giải thoát, có thể thanh tịnh, có thể suy nghĩ kế tiếp là học tập thư pháp, hay học tập thêu hoa.

Đương nhiên, đó là trước kia.

Hiện tại ở trong nội tâm nàng có một kẻ không đáng ghét, thế gian chỉ có một kẻ duy nhất này không đáng ghét, dù người này ở đoạn thời gian gần đây, một mực đối nghịch nàng, trong nội tâm nàng tại gần như biến thái cao hứng, cảm thấy đây tà một sự tình thú vị.

Chính tà nam tử áo vải bên cạnh này.

Hắn cũng tà một sát thủ. Tên của hắn gọi A Nhạc.

Có một lần, Đào Hoa và tâm ma đánh đến lưỡng bại câu thương, phiêu phù ở trong vũ trụ, toàn thân không thể động đậy, thánh khí trên người không ngừng tiêu tán, khiến cho xung quanh thân thể mọc ra một rừng hoa đào.

Có thể là bay một năm, cũng có thể đã bay mười năm...

Quá tâu.

Cực kỳ tâu.

Nàng nghĩ mình sẽ như vậy tán công mà chết. Có thể giải thoát được rồi.

A Nhạc chính là ở lúc kia, tiến vào rừng hoa đào, ở chỗ sâu nhất thấy được nàng toàn thân trần trụi, nằm ở nơi đó không nhúc nhích.

Đào Hoa cho tới bây giờ cực kỳ tự tin, không chỉ giết người, đối với dung mạo và dáng người của mình cũng như thế.

Trong những người nàng giết, có hơn chín thành là nam nhân ngấp nghé mỹ mạo của nàng.

Nàng hiểu nam nhân rất rõ, đừng nói hiện tại nàng không thể động đậy, coi như để những nam nhân kia biết nàng là Sát Thủ Đế Hoàng giết người như ngóe, cũng sẽ có vô số kẻ không sợ chết lao tới nàng.

Thế nhưng lần này nàng đoán sai, nàng nghĩ A Nhạc sẽ xâm phạm nàng, nhưng A Nhạc không có. Có lẽ là không có hứng thú với nàng, cũng có thể vì người đuổi giết hắn quá mạnh, để hắn chỉ có thể ngăn chặn dục vọng trong lòng.

Tu sĩ truy sát A Nhạc, chính là Xá giới Ngô Vọng, một vị Đại Thánh Bách Gia cảnh.

Bình Luận (0)
Comment