Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5111 - Chương 5131: Người Băng Hoàng Cung Tới

Chương 5131: Người Băng Hoàng Cung Tới Chương 5131: Người Băng Hoàng Cung Tới
- Hưu!

Mũi tên giống như thủy tính, tôi ra cái đuôi thật đài bay ra ngoài.

Tầng tầng trận pháp trong Thần Nữ Thành, ở trước mặt nó giống như giấy mỏng, nhẹ nhõm xuyên phá. Từ khi rời dây cung đến bay tới trước mặt Vu Mã Cửu Hành, chỉ dùng không đến một cái sát na.

Lông tơ toàn thân Vu Mã Cửu Hành dựng ngược, hai chân đứng thành trung bình tấn, thân thể giống như lò luyện, biến thành màu đỏ hồng, hai tay cầm đao hét lớn một tiếng.

Thân đao vung ra.

Một đao phá không, chém về phía mũi tên. Lưỡi đao và mũi tên tỉnh chuẩn đụng nhau, tập tức, ánh sáng mạnh mẽ tuôn trào, xé toang đạo tỏa, minh văn, trận pháp trong Thần Nữ Thành. Trong thành, từng tiếng kêu thảm thiết vang tên. Trận Pháp Sư và Thánh Sư tinh thần lực của Thần Nữ Lâu chừng hơn ngàn vị, thế nhưng trong nhoáng mắt này, lại chết gần một nửa. Còn sống cũng bị thương trình độ nhất định.

Ánh mắt Vu Mã Cửu Hành sắc bén, nhìn chằm chằm mũi tên thủy tinh, mái tóc dài màu đỏ rực đón gió bay lên.

- Đùng!
Mũi tên thủy tinh không chịu nổi đao khí, vỡ vụn ra, hóa thành quy tắc thiên địa, tiêu tán vô hình.

Thế nhưng ở trung tâm mũi tên thủy tinh, lại có một mũi tên nhỏ dài nửa thước.
Chỉ bất quá huyết khí đến yết hầu, lại bị hắn mạnh mẽ nuốt trở vào.

Đao Đạo, nặng nhất khí thế.
Lui 30 trượng, lực lượng của mũi tên nhỏ rốt cục hao hết, trở nên trong suốt, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Mặc dù Vu Mã Cửu Hành ngăn trở một tiễn này, thế nhưng lúc trước liên trảm Ngũ Sát tích lũy khí thế cũng bị tan rã, đồng thời ngực bụng đau nhức kịch liệt, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Mũi tên nhỏ này, là quy tắc Tiễn Đạo của Phù Tương Nữ ngưng tụ thành.

Mũi tên nhỏ va chạm với lưỡi đao, minh văn dưới chân Vu Mã Cửu Hành vỡ vụn, hai chân trượt về phía sau, cày ra hai cái rãnh sâu hoắm.
Nếu như khí thế còn, Vu Mã Cửu Hành có lòng tin ở trước khi mình ngã xuống, chém hết Thập Sát.

Kiếm tu tâm và ý, đao tu ở một hơi.
Bây giờ khí thế bị phá, đừng nói chém hết Thập Sát, coi như cùng nhất Sát một đối một giao thủ, muốn giết chết đối phương cũng trở nên không dễ dàng.

- Thiên Đạo Tiễn, danh bất hư truyền.


Vu Mã Cửu Hành trọng chấn khí thế, mắt hổ sáng rực.

Phù Tương Nữ giống như một vị Tĩnh Lĩnh Thần Nữ tuyệt mỹ, chân đạp quang vũ, rơi xuống trung ương phố đài nói: - Ngươi ở dưới tình huống bị vây công, đồng thời bản thân bị trọng thương, còn có thể ngăn trở mũi tên của ta, thành tựu như vậy, không nói có thể đại biểu Nguyên hội này, chí ít có thể tấy Đao Đạo đại biểu Nguyên hội này.

Đối với Thần Linh, cùng tu sĩ có tâm trùng kích Thần cảnh mà nói, một Nguyên hội mới tà một thời đại. Thần Linh không nhất định có thể thiên cổ lưu danh, thế nhưng nhân vật đại biểu một Nguyên hội, lại có thể xếp vào cổ tịch, được tu sĩ hậu thế học tập và ghi khắc.

Trước mắt Trương Nhược Trần chỉ có thể xưng là thiên tài Nguyên hội cấp.

Hai chữ thiên tài, đối với tu sĩ khác mà nói, là một loại vinh quang.

Đối với hắn mà nói, tại ta hai chữ nhất định phải xóa đi.

Thời thế hiện nay, ai còn xưng Huyết Tuyệt Chiến Thần và Hoang Thiên Đại Thần tà thiên tài Nguyên hội cấp?

Tiếng bước chân vang tên. Diêm Dục cầm Hắc Ám Thiên Cơ Tán, đi ở trên đường dài, cất bước đi tới bên cạnh Phù Tương Nữ.

Dù không có người thấy được hắn ở dưới ô, thế nhưng ai cũng biết thân phận của người bung ô.

Con ngươi của Vu Mã Cửu Hành hơi co lại, ánh mắt nhìn chăm chú về phía khu vực hắc ám dưới ô nói:

-Ban Than Chi Than Diem Dục, không nghĩ tới ngươi cũng tới! Đáng tiếc, ngươi nên đến sớm, sớm đến có te còn có cơ hội đơn độc đánh với ta một trận.

Xưng Bán Thần Chi Thần, có thể thấy được địa vị của Diem Dục ở dưới Thần cảnh.

Thần trong Bán Thần. Diêm Dục nói:

- Đúng là có chút tiếc nuối.

- Ta không nghĩ tới là, Diêm La Tộc các ngươi cũng sẽ nhúng tay vào.

Vu Mã Cửu Hành nói. Diêm Dục nói:

- Thế giới này, không phải vì có quá nhiều ngoài ý muốn và biến số, mới to ra thú vị sao? Ngươi xuất hiện và thực tực của ngươi, đối với ta mà nói, cũng tà không có sớm nghĩ tới. Còn lại Ngũ Sát, đều kích hoạt lên Vận Mệnh Chi Môn.

Năm đạo ánh sáng vận mệnh chiếu rọi Thần Nữ Thành, làm cho tất cả tu sĩ trong thành, phảng phất như đều mất hết tu vi, biến thành phàm nhân..

- Xoạt!

Tòa Vận Mệnh Chi Môn thứ sáu, từ sau tưng Vư Mã Cửu Hành dâng tên. Vu Mã Cửu Hành không quay đầu, tại biết tà ai tỚi, CƯỜI nÓI:

- Ngày ta đánh bại Trác Vũ Nông, ngươi ở phụ cận, muốn ra tay, nhưng không có xuất thủ. Từ đó trở đi, tâm của ngươi đã bị ta đánh bại. Hiện tại còn muối ra tay với ta, hăn phải chết không nghi ngờ. Ngô Duyệt đi ở trung ương đường phố, phía sau Vận Mệnh Chi Môn giống như mặt trời từ từ bay lên, quang mang càng ngày càng mạnh.

Hắn nói:

- Khí thế của ngươi đã bị phá vỡ, phải chết không nghi ngờ hẳn là ngươi.

Thực tực và cảnh giới, vĩnh viễn (tà vị trí thứ nhất.

Thế nhưng đạt tới cấp độ như Vu Mã Cửu Hành, Vong Linh Thập Sát, Diêm Dục, Ngô Duyệt Mệnh Hoàng, Phù Tương Nữ... tâm và khí túc tâm chiến, tại có vẻ cực kỳ trọng yếu.

Nếu Vu Mã Cửu Hành không có cỗ khí thế kia, túc trước căn bản chém không được Ngũ Sát. Nếu Trác Vũ Nông không có tín niệm bảo vệ tôn nghiêm của Vận Mệnh Thần Điện, cũng tuyệt đối tiếp không được Vu Mã Cửu Hành bảy đao.

Nếu không phải trong lòng Trương Nhược Trần ôm lấy quyết tâm liều chết, có ý chí một đi không trở lại, một kiếm kia, tuyệt đối đâm không trúng Vu Mã Cửu Hành.

Ở thế giới tàn khốc này, mỗi người đều tranh, đều liều, chỉ cầu thực hiện nguyện cảnh trong lòng.

Dù bên người đều ftà cường địch, Vu Mã Cửu Hành cũng không có chút nhíu mày, quát to:

- Còn có ai muốn (ấy tính mạng của ta, đi ra đi, để cho ta nhìn xem, các ngươi có đủ cân tượng hay không.

Bầu trời bay xuống phi tuyết. Hàn ý càn quét toàn thành.

Mọi người ngẩng đầu, ở trong bông tuyết bay múa, nhìn thấy một chiếc thánh thuyền màu xanh.

- Là thánh thuyền của Băng Hoàng Cung.

- Quả nhiên Băng Hoàng Cung vẫn nhúng tay đến. - Làm sao có thể không nhúng tay? Nhiều cường giả đỉnh cao dưới Thần cảnh giao chiến như vậy, tạo thành tực hủy diệt kinh khủng bực nào? Lúc trước còn bị trận pháp và minh văn của Thần Nữ Thành trấn áp, một khi ép không được, chiến đấu nhất định quét sạch trăm vạn dặm, không biết bao nhiêu tu sĩ bởi vậy mà mất mạng. Cung chủ đương nhiệm của Băng Hoàng Cung, chính là Thanh Ngọc Lâu, niên kỷ không cao hơn 5000 tuổi.

Mặc dù Thanh Ngọc Lâu rất ít giao thủ với người, thế nhưng do hắn chấp chưởng Băng Hoàng Cung, lại thống trị toàn bộ Băng Vương Tinh. Thập đại thế lực hắc ám, Địa Ngục thập tộc, thậm chí Vận Mệnh Thần Điện, đi vào Băng Vương Tinh đều phải tuân thủ quy củ của Băng Hoàng Cung.

Thanh Ngọc Lâu từ trong thánh thuyền đi ra, áo xanh như sóng biếc, nhẹ nhàng như ngọc thụ, tóc dài tung bay, thanh âm ôn nhuận nói:

- Các vị có thể cho Băng Hoàng Cung chút mặt mũi, đi ra ngoài tinh cầu giao thủ được không?

Khô Sát nói:

Bình Luận (0)
Comment