Chương 5138: Vào Phủ Thành Chủ
Chương 5138: Vào Phủ Thành Chủ
Tiểu Hắc do dự một chút mới nói:
- Là sai tầm rất tớn, hơn nữa ngay cả thiên tài của Huyết Tuyệt gia tộc như ngươi cũng không biết, hiển nhiên ta tuyệt mật. Nếu tà tuyệt mật, người biết tự nhiên ít càng thêm ít.
- Ngươi nói nhanh đi. Lòng hiếu kỳ của Trương Nhược Trần bị câu lên.
Tiểu Hắc lắc đầu nói:
- Bản hoàng cũng không biết.
Trương Nhược Trần nhìn ra Tiểu Hắc không phải không biết, chỉ tà không muốn nói, bởi vậy không hỏi nữa.
Tiểu Hắc thấy Trương Nhược Trần không có ép hỏi, trong tòng ngược tại không thoải mái, chủ động nói ra:
- Kỳ thật bản hoàng tà thật không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, chỉ nghe chút tin đồn, đáng tiếc đều tà tin đồn thất thiệt, ai cũng không cách nào chứng thực thật giả. Thứ không xác định thì đừng nói nhiều, miễn cho nói ra tại thành từa ngươi. - Trước không nói việc này, tình huống của Cô Xạ Tĩnh rất không ổn, ý của ta là cứu nàng trước.
Vạn nhất Ma Nữ váy đỏ muốn ép khô Trương Nhược Trần, nó còn có thể kịp thời cứu giúp.
...
...
Khí hải của Cô Xạ Tĩnh tràn ngập Tử Linh Ma Khí.Trong lòng Trương Nhược Trần thầm than, không nghĩ tới, thuận miệng nói láo, vậy mà để Tiểu Hắc cố kỵ đến trình độ như vậy.
Làm sao bây giờ?
Còn có thể làm sao, chỉ có thể tự mình ra tay.
- Giúp ta áp trận, ta tới.Trương Nhược Trần nói.
Tiểu Hắc lắc đầu:
- Bản hoàng mới không mắc lừa nàng, cái đuôi của nàng lợi hại như vậy, khẳng định là giả bị thương. Muốn cứu, chính ngươi cứu. Ngươi vờ ngớ ngẩn, bản hoàng lại rất thanh tỉnh.
Nói xong Tiểu Hắc lui về phía sau, kéo cự ly xa, để phòng cái đuôi của Cô Xạ Tĩnh quất trúng nó.Trương Nhược Trần duỗi ra hai ngón tay, điểm vào mi tâm của Cô Xạ Tĩnh.
Lập tức, mi tâm nàng có một đạo Thần Võ Ấn Ký huyền bí phức tạp nổi lên.
Trương Nhược Trần khẽ quát một tiếng, trên người bắn ra thánh quang.
Một hồn ảnh từ trên người thoát ly xuống, thuận ngón tay xông vào Thần Võ Ấn Ký của Cô Xạ Tĩnh, tiến vào khí hải của nàng.Trương Nhược Trần nói.
Tiểu Hắc đi đến bên giường, nhìn nữ tử váy đỏ dung nhan khuynh thế nằm ở nơi đó, nói:
- Bản hoàng đã sớm ngờ tới, Trương Nhược Trần ngươi cuối cùng vẫn sẽ cứu nàng. Nam nhân mà, chỉ cần nữ nhân đủ đẹp, dù biết rõ là hố, vẫn sẽ nhảy vào trong.
- Đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian động thủ, ngươi tới cứu.Thánh hồn của Trương Nhược Trần sớm đã chia ra làm sáu.
Dù có một đạo bị vây ở trong khí hải của Cô Xạ Tĩnh, thì nhiều lắm cũng chỉ bị thương. Cô Xạ Tĩnh không có khả năng nhờ đó khống chế hắn, càng không có khả năng thôn phệ thánh hồn của hắn, cướp đoạt trí nhớ của hắn.
- Từ xưa anh hùng đều háo sắc! Ai, bản hoàng có chút hoài niệm Huyết Linh Tiên ‘giết hết mỹ nhân chém rườm rà, một lòng võ đạo không phục thiên!
Tiểu Hắc cảm thán, lấy ra rất nhiều trận kỳ, khua chiêng gõ trống bố trí sát trận.
Chỉ có tu luyện công pháp cao nhất Tử Linh Đồ của La Tổ Vân Sơn giới, mới có thể tu luyện ra ma khí đặc thù như vậy. Loại công pháp này, không kém thần công bảo điển trên Thái Ất Thần Công Bảng chút nào.
Chính vì như thế, Trương Nhược Trần mới hoài nghi truyền thuyết tam đại Ma Nguyên.
Ma Tổ nhất mạch, ở phương diện công pháp và thánh thuật, thật tà thiếu khuyết sao? Mới vừa tiến vào khí hải, trong lòng Trương Nhược Trần liền hối hận, muốn lui ra ngoài.
Thánh hồn yếu ớt, Tử Linh Ma Khí cũng rất đáng sợ.
Trương Nhược Trần đánh giá, nhiều nhất chỉ có thể ở trong khí hải của Cô Xạ Tĩnh mười hơi, thánh hồn sẽ bị Tử Linh Ma Khí ăn mòn, bị thương tích.
Hơn nữa pham tà Đại Thánh, khí hải khẳng định sẽ được trọng điểm bảo hộ.
Đánh nát dễ dàng, muốn xâm nhập vào tại khó như tên trời.
Vì sao khí hải của Cô Xạ Tĩnh dk dàng tiến vào như vậy? Trương Nhược Trần càng nghĩ càng không đúng, đang muốn rời khỏi khí hải, đột nhiên bên tai vang lên thanh âm của Cô Xạ Tĩnh:
- Trương Nhược Trần, thánh hồn của ta bị đao hồn của Vu Mã Cửu Hành trọng thương, khó có thể đoàn tụ. Giúp ta một chút sức lực để ta đoàn tụ thánh hồn.
- Ngươi không có mất ý thức?
Trương Nhược Trần càng cảnh giác, tìm kiếm tung tích của Cô Xạ Tĩnh khắp nƠI.
- Đương nhiên không có mất ý thức, nếu không ngươi fam sao có thể dễ dàng tiến vào khí hải của ta như vậy? Là ta để cho ngươi tiến vào.
Ngữ khí của Cô Xạ Tĩnh có chút vội vàng nói: - Tranh thủ thời gian giúp ta, ta có thể cảm giác được, quy tắc Đao Đạo của Vu Mã Cửu Hành sắp đến khí hải. Một khi khí hải của ta bị trảm phá, tất cả tu vi sẽ phế hết.
Trương Nhược Trần trầm mặc.
- Làm sao vậy, ngươi cố kỵ cái gì? Chẳng lẽ ngươi hoài nghi ta sẽ hại ngươi? Chúng ta vừa mới trải qua sinh tử khảo nghiệm, chút tín nhiệm ấy cũng không có sao?
Thanh âm của Cô Xạ Tĩnh càng thêm lo lắng.
Hiển nhiên, tình huống đã rất nguy cấp.
Trương Nhược Trần than nhẹ:
- Làm sao giúp ngươi?