Chương 5266: Tàn Khốc, Cũng Rất Bất Đắc Dĩ
Chương 5266: Tàn Khốc, Cũng Rất Bất Đắc Dĩ
Một bản hiệp nghị đình chiến, không ước thúc nổi những tử tinh tôn thò tử vong và hủy diệt kia, một vài tu sĩ trong Thiên Đình vạn giới, cũng không có khả năng bỏ xuống nợ máu trong tòng.
Song phương nhất định còn sẽ chiến, chỉ bất quá quy mô chiến đấu thu nhỏ rất nhiều.
Mười vạn năm trôi qua, đã tạo thành cách cục Công Đức Chiến như bây ĐIỜ.
Nội dung cụ thết của hiệp nghị đình chiến, sợ tà chỉ có Thần Linh mới biết được. Hải Đường bà bà tiếp tục nói:
- Ngàn năm chiến tranh, Chư Thần của Côn Lôn giới cơ hồ chết hết, từ đám mây rơir vào vực sâu, thế giới bị đánh thủng trăm ngàn lỗ. Là Tu Di Thánh Tăng lấy thần lực cuối cùng, phong bế những lỗ thủng kia, mới bảo vệ được những người sống sót không nhiều trong giới.
Trong lòng Trương Nhược Trần có không ít nghi vấn, hỏi:
- Sau khi Thánh Tăng vẫn tạc, Thiên Đình và Địa Ngục tiền ký hiệp nghị đình chiến, cho nên Côn Lôn giới mới không có tiếp tục bị Chư Thần của Địa Ngục giới công kích? - Côn Lôn giới tà thế giới ton nhất ngăn giữa Địa Ngục giới và Thiên Đình, nếu Côn Lôn giới hủy diệt, chăng khác gì bị công phá môn hộ, Thiên Đình tự nhiên phải bảo vệ Côn Lôn giới.
Hải Đường bà bà nói. Trương Nhược Trần nhẹ nhàng gật đầu, lập tức hiểu rõ.
- Lúc ấy cục diện của Côn Lôn giới như thế nào?
Hải Đường bà bà nói:Là Tu Di Thánh Tăng cho bảo khố này một cái khóa, khiến cho tu sĩ các phương không cách nào tuỳ tiện tiến vào.
10 vạn năm sau, chiếc khóa này rỉ sét, mất đi tác dụng.Một bảo khố tạm thời không thể mở ra!
Một khi bảo khố mở ra, chiến đấu giữa Thiên Đình và Địa Ngục nhất định sẽ tiếp tục bộc phát, đây là chuyện song phương không nguyện ý phát sinh.Thần Linh Côn Lôn giới cơ hồ chết hết, vô luận là đối với hắc thủ, hay đối với Địa Ngục giới, đều không có bất cứ uy hiếp gì.
Giống như... một tử giới!Chỉ còn những bảo vật như Thần khí, công pháp, Thần Di Cổ Khí... của Côn Lôn giới.
Cho nên Côn Lôn giới khi đó, ở trong mắt Thiên Đình và Địa Ngục, không phải một thế giới, mà là một bảo khố.Tu Di Thánh Tăng rất cường đại, thế nhưng Địa Ngục giới cũng có vô số cường giả, nếu thật muốn cường công Côn Lôn giới, luôn có thể công phá thần lực hộ giới.
Giải thích duy nhất, là trên hiệp nghị đình chiến, nhất định có quy định Chư Thần Địa Ngục giới không thể tiếp tục công kích Côn Lôn giới.Thiên Đình và Địa Ngục nghỉ ngơi lấy lại sức, khôi phục một chút nguyên khí, thế là bắt đầu tiến vào bảo khố cướp đoạt bảo vật. Đương nhiên, cũng có một chút tu sĩ của Thiên Đình xem Côn Lôn giới như pháo đài ngăn cản Địa Ngục giới, đi Côn Lôn giới là vì chinh chiến, mà không phải làm cường đạo.
Trương Nhược Trần nói:
- Thần Linh chết hết, Thiên Địa Linh Căn bị chém, quy tắc thiên địa ở trong thần chiến bị đánh đến tàn khuyết không đầy đủ, thần mạch và thánh mạch khô kiệt, thiên địa thánh khí biến mất theo. Tất cả thánh thổ, thần thổ, bị Tu Di Thánh Tăng ở lúc sắp chết sử dụng lực lượng không gian ẩn giấu. Côn Lôn giới nghênh đón thời đại hắc ám dài đến hơn mấy vạn năm.
- Ở trong hắc ám, cường giả Đại Thánh vốn tàn thừa không nhiều cũng đều chết hết.
- Bởi vì không có Thiên Địa Linh Căn, cộng thêm hoàn cảnh tu tuyện quá kém, muốn đạt tới Thánh Giả cảnh, cũng khó như (ên trời. Muốn tu tuyện tới Đại Thánh cảnh, nhất định phải tà kỳ tài vạn người không một mới có thể Lam được. Tỉ như Thiên Mệnh Đại Đế ở bảy vạn năm trước.
- Lại tỉ như Cửu Đế và Tam Hậu ở 800 năm trước. Trương Nhược Trần cười khổ lắc đầu, chỉ cảm thấy thế giới như vậy quá hoang đường và buồn cười.
Chư Thần của Côn Lôn giới vẫn lạc, tu sĩ may mắn còn sống sót không đoàn kết nhất trí, ngược lại giết chóc lẫn nhau, tranh đấu không ngừng.
Đây chính là nhân tính!
Tựa như một quốc gia, nếu toàn bộ tãnh đạo chết hết, khẳng định sẽ gây ra náo động to tớn. Đây chính tà nhân tính! Không có quy tắc ước thúc, nhân tính tham tam và nội tâm hắc ám sẽ không chút kiêng ky phóng ra. Tốt, là có hạn.
Ác, không có ranh giới cuối cùng.
Dục (*ham muốn), như nghiệt hải như vực sâu, hoặc ngập trời hoặc khó lấp.
AI sai?
Không người nào sai, tà thời đại sai, tà đại thế này sai.
Sinh ở dưới đại thế như vậy, hoặc tu tuyện thành Thần, tấy tực tượng trấn áp chúng sinh, cải biến hết thảy, chế định quy tắc mới. Hoặc chỉ có thể nước chảy bèo trôi, thân bất do kỷ bị thời đại đẩy về phía trước. Thế nhưng quy tắc thiếu thốn, Thiên Địa Linh Căn bị chém, Côn Lôn giới đã không cách nào sinh ra Thần Linh.
Hải Đường bà bà nói:
- Côn Lôn giới loạn, các đại thế lực, từng chủng tộc nội đấu, một mực kéo dài đến 800 năm trước. Cuối cùng do Trì Dao Nữ Hoàng dùng thực lực cường đại tuyệt đối thống nhất Nhân tộc, trấn áp Man Hoang Bí Cảnh, nghênh đón thời đại phồn thịnh mấy trăm năm. Mấy trăm năm nay, mặc dù vẫn không bình tĩnh, nhưng so với trước kia, chỉ có thể coi là tiểu đả tiểu nháo.
Trương Nhược Trần mắt nhìn tính không, không có bất kỳ tâm tình gì nói: - Ta minh bạch đạo tý thống nhất mới có thể yên ổn, nhưng chẳng te không có phương thức càng thêm hòa bình sao? Ngài biết Trì Dao thành tập Đệ Nhất đế quốc, tạo thành bao nhiêu giết chóc không? Bao nhiêu người vô tội chết thảm, bao nhiêu người trôi đạt khắp nơi không?
- Trừ khi Thần Linh xuất thế, nếu không muốn thống nhất, không có phương thức hòa bình. Hải Đường bà bà nói.
Trương Nhược Trần nói:
- Chí ít Thánh Minh đế quốc và Trì Thanh đế quốc không nên khai chiến, phụ hoàng và Thanh Đế là bạn tri kỉ.
- Đế Hoàng chỉ là lãnh tụ của hai quốc gia, không đại biểu được quần thần và dân chúng. Tư tưởng của hai người, cũng không dễ dàng thống nhất. Tư tưởng của một vạn người, 100 triệu người, làm sao thống nhất? Trong lịch sử, xưa nay không tồn tại hai quốc gia không chiến tranh liền có thể thống nhất.
Hải Đường bà bà nói.
Trương Nhược Trần hỏi:
- Đây chính là chân tướng Trì Dao giết ta? Khi đó nàng mới mười bốn tuổi, nàng hiểu những thứ này sao?
- Cái này dĩ nhiên không phải chân tướng!
Hải Đường bà bà nhìn ra tâm tình của Trương Nhược Trần biến động rất lớn, nên không có vội vã nói tiếp.