Chương 5351: Chém Con Thứ Sáu Của Quỷ Chủ
Chương 5351: Chém Con Thứ Sáu Của Quỷ Chủ
Thánh ham có thể được xưng tà Bán Thần cấp, tự nhiên không chỉ tốc độ phi hành nhanh đơn giản như vậy.
Trương Nhược Trần đi đạo một vòng, phát hiện không ít thần văn tợi hại, cùng một vài trận pháp nghiên cứu không thấu, rất khó dự đoán, sau khi những thần văn và minh văn trận pháp kia kích hoạt, có thể bộc phát ra tực phòng ngự và tực công kích cường đại cỡ nào.
Có te chiếc thuyền này, chính fa chỗ dựa để Kỷ Phạm Tâm dám di gặp Bạch Khanh Nhi. ...
Tinh không im ắng, có lưu tinh sáng chói ngẫu nhiên bay qua, đâm thẳng vào Hắc Ám Đại Tam Tinh Vực, sau đó nhanh chóng tiêu vong, quang mang ảm đạm.
Thánh hạm Bán Thần cấp một mực dọc theo biên giới của Hắc Ám Tinh Vực phi hành, một cái hô hấp có thể vượt qua 10 vạn dặm.
Đại khái sau một ngày, bọn hắn tới phụ cận tỉnh vực đóng trụ sở của tam đại thế tực.
Trương Nhược Trần đứng ở trên thánh hạm, xa xa nhìn qua.
Chỉ thấy một thi sơn màu đen, một quỷ tháp cao chừng hơn vạn mét, một bộ bạch cốt quái vật không fồ Đại Thánh cảnh, tơ tửng ở biên giới Hắc Ám Tỉnh Vực. Trên thi sơn có xây cung điện, động phủ, cầu đá, cũng có Hoàng Tuyền Ác Thủy hóa thành thác nước.
Giờ phút này, nàng chính là con ong mật tham ăn và con bướm mất lý trí kia.
- Đương nhiên, bằng vào tu vi hiện tại của chúng ta, hoàn toàn không cần đi cân nhắc chuyện này. Chúng ta thân ở thời đại không công bằng này, còn không thể khống chế mình, thì làm sao đi khống chế thiên hạ và vũ trụ?
Trương Nhược Trần lấy ra Trầm Uyên Cổ Kiếm, kiếm lạnh như sương, ghé mắt nhìn về phía Kỷ Phạm Tâm nói:
- Tinh thần lực của ngươi, có thể ngăn cản bọn hắn đưa tin ra ngoài không?Nàng tu luyện Sinh Mệnh Chi Đạo, ngược lại không có đi suy nghĩ vấn đề này.
- Sống và chết tất nhiên là cùng tồn tại, cả hai cần một cân bằng. 30 vạn năm trước, Nhị Thập Chư Thiên có thể nắm giữ cân bằng này, cho nên toàn bộ vũ trụ vui vẻ phồn vinh. 30 vạn năm trước, cân bằng này bị đánh vỡ, cần phải có một người, hoặc một đám người đi tạo nên cân bằng lần nữa, thành lập trật tự mới.
Trương Nhược Trần nhìn tinh không nói.
Kỷ Phạm Tâm nhìn Trương Nhược Trần, chỉ cảm thấy giờ phút này, trên người hắn tản ra mị lực đặc biệt, có sức mê hoặc trí mạng, như ong bướm mê hoa.Sinh linh trợ giúp vong linh giết chóc sinh linh, sớm muộn có một ngày, mình cũng sẽ bị vong linh giết chết.
Trương Nhược Trần nói:
- Chỉ biết sống, không biết chết. Lại là kết quả gì đây?
Kỷ Phạm Tâm giật mình.Trên phù đảo, có hơn mười tu sĩ áo bào đen đang xây một Không Gian Truyền Tống Trận cỡ lớn. Thi Binh, Quỷ Tướng, Cốt Binh không ngừng vận chuyển vật liệu qua.
Kỷ Phạm Tâm hít một hơi:
- Thấy không, đối với tu sĩ Địa Ngục giới mà nói, chỉ cần phát hiện một đại thế giới, sẽ coi tu sĩ, phàm nhân, thú súc, yêu mị trong đại thế giới kia là đồ ăn, là con mồi, là nguồn mộ lính.
- Nhưng xưa nay bọn hắn chưa từng nghĩ tới, nếu sinh linh của tất cả đại thế giới chết hết, bọn chúng sẽ ăn ai? Chỉ sợ chỉ có thể tự giết lẫn nhau, cuối cùng toàn bộ vũ trụ quy về tịch diệt.Ở tám phương vị của quỷ tháp có xây tám cây cầu lơ lửng, có quỷ tướng áp giải từng đội từng đội vong hồn đi vào trong tháp.
Bộ bạch cốt Đại Thánh Thánh Thú kia, còn lớn hơn thi sơn và quỷ tháp mấy phần. Trên xương đùi, tu kiến con đường cho tuấn mã có thể chạy được, trên xương sườn đào ra từng động phủ.
Trên đầu lâu, ở vị trí miệng, là một huyết trì to lớn. Đang có tu sĩ Cốt tộc đẩy từng sinh linh vào huyết trì. Thân thể sinh linh hòa tan, huyết nhục bị tước đoạt, hóa thành bạch cốt, trở thành một thành viên trong cốt binh.
Ở trung tâm thi sơn, quỷ tháp, Thánh Thú Cốt, có xây một phù đảo bằng phẳng, lấy dây sắt và khí kiều (*cây cầu bằng thánh khí) kết nối lẫn nhau.- Đây chính là kết cục chỉ biết hủy diệt, không biết sáng tạo. Chỉ biết chết, mà không biết sống.
- Biết vì sao Tu La tộc, La Sát Tộc, Bất Tử Huyết Tộc chỉ có thể là hạ tam tộc không? Không phải tam tộc này không đủ cường đại, mà bởi vì tam tộc này, tuyệt đại đa số đều là sinh linh.
Trương Nhược Trần biết nàng nói lời này, là muốn nói cho hắn biết Địa Ngục giới không phải nơi sống lâu. Nếu Địa Ngục giới triệt để đánh sụp Thiên Đình, tiếp đó, chết chính là sinh linh của Địa Ngục giới.
Ở Địa Ngục giới, tử vong mới là hình thái ý thức căn bản nhất.
- Không thành vấn đề.
Ky Pham Tam mang theo mạng che mặt, nhẹ nhàng nói.
Huyết Đồ đã sớm tỉnh tại, nhưng một mực giả chết, bỗng nhiên bò tên nói:
- Sư huynh, ta muốn cùng ngươi sánh vai chiến đấu. Bạch!
Trương Nhược Trần không để ý đến hắn, thi triển Không Gian Đại Na Di, mỗi bước ra một bước chính là ngàn dặm.
Trong khoảnh khắc, hắn đi vào trụ sở của tam đại thế lực, treo ở trong hư không, trên người nổ bắn ra quang hoa giống như thần hỏa.
Ở trung tâm phù đảo, hơn mười vị vong tỉnh áo bào đen đang bố trí Không Gian Truyền Tống Trận, cảm nhận được tực tượng ba động của hắn, cùng nhau nhìn qua.
- Làm sao tại đột nhiên xuất hiện một mặt trời?
- Không, ta một vị Đại Thánh, một vị Đại Thánh rất cường đại. - Là ai, khí tức thật mạnh. Là tu sĩ của Trường Sinh Điện các ngươi sao?
Thời điểm những vong linh tu vi hơi thấp kia còn nghị luận.
Trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một thanh cự kiếm màu đen dài đến vạn trượng, giống như muốn chặt đứt thiên địa, chém thẳng xuống dưới.
- Không xong, nhanh, nhanh mở ra đại trận phòng ngự.
- Âm ầm! Trầm Uyên Cổ Kiếm hóa thành hình thái to lớn, thi sơn màu đen bị chém thành hai, cung điện sụp đổ, cầu đá đứt gãy, thác nước phiêu tán rơi rụng, vô số tu sĩ Thi tộc tản mát trong hư không.
Cự kiếm lại chém ngang, chém nát bộ xương Thánh Thú kia.
Từng đoạn xương cốt to lớn bay khắp tinh không.
Chỉ có tu sĩ Thánh cảnh tu vi cường đại, như từng điểm sáng từ trên xương cốt bay ra, trong miệng thét dài tức giận, lạnh lẽo mắng chửi.
Trương Nhược Trần bổ ra kiếm thứ ba, rơi xuống trên quỷ tháp.
Trong quỷ tháp, có đại nhân vật của Quỷ tộc tọa trấn, khởi động đại trận phòng ngự. Mặt ngoài quỷ tháp hiện ra vô số đường vân kỳ dị, tách ra ánh sáng màu đen.