Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5338 - Chương 5358: Bảo Vật Trong Phế Tích

Chương 5358: Bảo Vật Trong Phế Tích Chương 5358: Bảo Vật Trong Phế Tích
Hai đồ vật đều có giá trị không thấp, cam tay đi phòng đấu giá, tuyệt đối bán ra giá tiền không rẻ. Thế nhưng tấy tầm mắt của Trương Nhược Trần hiện tại, tàm sao sẽ để mắt?

Trừ khi tàn phiến Thần khí còn tạm được.

- Ở Bản Nguyên Thần Điện, ngươi tìm được bảo vật, tất cả về ngươi, ta không cần. Trương Nhược Trần phất phất tay.

Huyết Đồ mừng rỡ như điên, ôm lưỡi dao màu vàng và bình bát nói:

- Được sư huynh như vậy, còn cầu mong gì?

- Nhưng chờ rời Bản Nguyên Thần Điện, ngươi thiếu ta nợ, một xu cũng không được thiếu! Trương Nhược Trần nói. Vui mừng trên mặt Huyết Đồ biến mất, trắng bệch như tờ giấy, như có tợi kiếm đâm xuyên tim. Nguyên tai... Nguyên tai hắn tà muốn gom tại (ấy một fần... - Sư huynh!

- Ngươi không cần nhiều lời! Chúng ta tính là nhóm đầu tiên tiến vào Bản Nguyên Thần Điện, nếu như chiếm ưu thế như vậy, thu hoạch của ngươi còn không thể vượt qua một kiện Chí Tôn Thánh Khí. Chỉ có thể nói rõ, năng lực của ngươi quá kém.

Huyết Đồ nghĩ lại, tựa hồ rất có đạo lý.
Huyết Đồ nhịn không được, muốn học Dạ Du đại sư quỳ xuống đất cầu khẩn.

Trương Nhược Trần nói:
Tu sĩ thọ nguyên sắp hết, có lẽ có thể tìm được thần dược.

Không sai, ở trong Bản Nguyên Thần Điện, dù tìm được thần khí, thần dược, cũng không phải sự tình kỳ quái gì. Huống chi là một kiện Chí Tôn Thánh Khí?
Kỷ Phạm Tâm trở về, tay cầm một tảng đá to bằng đầu người.

- Đây là...
Đám đầu tiên tiến vào Bản Nguyên Thần Điện, cái này cần được bao nhiêu chỗ tốt, tuyệt đối có thể làm cho Thần Linh điên cuồng. Gặp được bất luận cơ duyên gì, cũng có khả năng chính là thần cấp.

Tu sĩ không có thiên tư thành Thần, có lẽ có thể nghịch thiên thành Thần.
- Đây là ta xuyên qua thần văn dày đặc, từ trong một phế tích tìm được.

- Một tảng đá mà thôi.
Trong mắt Trương Nhược Trần hiện ra tinh mang.

Kỷ Phạm Tâm nói:


Huyết Đồ nghĩ đến mình tìm được hai kiện bảo vật, sắc mặt không khỏi lộ ra thần sắc khinh thường.

Năm ngón tay của Kỷ Phạm Tâm phát tực, bộp một tiếng, mặt ngoài tảng đá vỡ ra.

Trong cái khe kích xạ ra thần quang chói mắt.

Da đá vỡ vụn, bên trong bạo phát ra thần quang, nước biển bốn phía bị trùng kích đến tản ra, hình thành một bọt khí hình tròn đường kính hơn mười dặm, tràn ngập thân khí. Toàn thân Huyết Đồ kích động đến run rẩy nói:

- Thần... thần nguyên...

- Chính là một viên thần nguyên.

Kỷ Phạm Tâm nói.

Một viên thần nguyên, có thể tạo ra một vị Ngụy Thần, có thể nghĩ giá trị của nó.

Huyết Đồ nói: - Sư tẩu đi phế tích kia ở nơi nào, chúng ta lại đi tìm xem. Nếu như ta đoán không sai, ở cực kỳ lâu trước, tất có Thần Linh vẫn lạc ở nơi đó, nhất định còn có bảo vật khác.

Hai chữ “sư tẩu” kia, Kỷ Phạm Tâm hoàn toàn không để ở trong lòng, nói:

- Đã qua vô tận tuế nguyệt, rất nhiều thứ đều hóa thành bụi bặm. Ta đã tìm, ngoại trừ viên thần nguyên này, cái khác đều không có lưu lại.

- Thần cốt cũng không có một cây?

Huyết Đồ nói.

Kỷ Phạm Tâm (tắc đầu, thu hồi thần nguyên. - Nếu là Thần Linh Quỷ tộc, đương nhiên sẽ không có lưu lại thần cốt.

Trương Nhược Trần nói.

Huyết Đồ đặt mông ngồi trên tảng đá, thở dài ảo não.

- Nơi này còn không phải Bản Nguyên Thần Điện, chỉ tà một viên tỉnh cầu ở ngoại vi mà thôi, đồ tốt đều ở trong Thần Điện. Viên tinh cầu này, hẳn chỉ tà một trận cơ thủ hộ Bản Nguyên Thần Điện mà thôi.

Trương Nhược Trần nói. Huyết Đồ nói: - Đã như vậy, còn chờ cái gì, chúng ta tranh thủ thời gian xuất phát.

- Còn phải đợi thêm một chút, có cái đuôi theo sau.

Trương Nhược Trần nhìn về một phương hướng nào đó, nói:

-Ra đi, khí tức của ngươi) đã bại Lộ.

Thần Du đại sư giấu ở sau toạn thạch, trong mắt hiện ra thần sắc do dự. Mặc dù hắn không biết nơi đây đến cùng tà địa phương nào, thế nhưng có thể tùy tiện nhặt được một viên thần nguyên, như vậy nhất định chính tà một bảo địa kinh thiên động địa. Tâm tình của hắn rất kích động, rất muốn giết người diệt khẩu, một thân một mình chiếm nơi đây.

Thế nhưng lại không dám.

Hắn có rất nhiều lo lắng, sợ trên người Trương Nhược Trần có át chủ bài khác.

Cũng sợ vạn nhất để Trương Nhược Trần đào tấu, sau này sẽ gặp phải Huyết Tuyệt gia tộc truy sát vô tận.

Còn sợ nữ tử bên người Trương Nhược Trần kia. Hắn tuôn cảm thấy nữ tử kia không bình thường, nói không chắc cũng có tu vi phi phàm.

- Ván này, đến cùng tàm hay không Lam đây? Thần Du đại sư rất mâu thuẫn, nhịn không được dùng sức kéo tóc.

Trương Nhược Trần và Kỷ Phạm Tâm xuất hiện đến phía sau hắn không xa. Trương Nhược Trần nói:

- Quả thật là ngươi, bảo ngươi đi thu sinh linh Kiếm Nam giới, sao ngươi theo tới nơi này?

Than Du dai su xoay người, nghĩa chính ngôn từ nói:

- Sau khi đệ tử đi, cẩn thận nghĩ nghĩ, ý thức được sư phụ có đại sự muốn tàm, rất có thể cần dùng đến ta, cho nên fập tức đuổi theo. Còn việc nhỏ như thu sinh tinh, một phân thân của đệ tử tiền có thể hoàn thành.

- Sau khi tới đây, đệ tử mới biết sư phụ tà thật cần ta. Không nói những cái khác, muốn phá trận pháp nơi đây, ta có thể xuất tực. Ta tà Trận Pháp Địa Sư cấp bậc Hải Lục Chi Vương nha. Cuối cùng Thần Du đại sư vẫn sợ, không dám mạo hiểm. Nhưng thời điểm nói tới tạo nghệ trận pháp của mình, lại cực kỳ có lòng tin và đắc ý.

- Ta mời được một vị Thế Giới Chi Thủ, còn cần Hải Lục Chi Vương?

Nói đến đây, Trương Nhược Trần gọi A Nhạc và Khai La Địa Sư từ trong Càn Khôn giới ra.

Sắc mặt Thần Du đại sư đại biến, sau đó thở dài nhẹ nhõm, thầm nghĩ.

- Thì ra là thế, thì ra là thế, nguyên lai Trương Nhược Trần mời được một vị Thế Giới Chi Thủ, may mắn vừa rồi lý trí thắng qua tham niệm, nếu không hiện tại bản đại sư đã biến thành một viên thánh nguyên. Cẩn thận, cẩn thận quả nhiên không sai.

Nghĩ nghĩ, Trương Nhược Trần lại gọi Thất Thủ lão nhân ra.

Nhìn thấy Thất Thủ lão nhân, sắc mặt của Thần Du đại sư lại biến, trong nháy mắt nghĩ đến rất nhiều thứ, nghiến răng nghiến lợi, tức giận cuồn cuộn. Khó trách hắn không lừa được Trương Nhược Trần, khẳng định là lão hỗn đản này bán rẻ hắn.

Bình Luận (0)
Comment