Chương 5361: Vạn Kiếm Chi Mộ
Chương 5361: Vạn Kiếm Chi Mộ
Lại tốn hao một ngày, đám người Trương Nhược Trần xuyên qua trở ngại trùng điệp, rốt cục tiếp cận kiếm sơn. Dưới kiếm sơn, fà một bình nguyên đáy biển rộng tớn, dựng đứng vô số mộ bia. Trước mỗi một mộ bia, đều cắm một vỏ kiếm. Trên bia mộ có chữ viết, thế nhưng đã sớm bị nước biển cọ rửa đến mơ hồ không rõ.
Đây tà hình ảnh cực kỳ thê tương! Tựa hồ đang nói cho người hậu thế, từng có một văn minh Kiếm Đạo huy hoàng chôn vùi ở chỗ này.
Minh Vương từ trong mộ lâm đi ra đón Trương Nhược Trần, nói:
- Đây là năm đó Kiếm Tổ lập bia giúp bọn họ, trong mộ không có thi cốt, chỉ có một thanh kiếm. Thời điểm chủ nhân của kiếm chết, hài cốt không còn.
- Kiếm Tổ đã từng tới Bản Nguyên Thần Điện? Kiếm của bọn hắn, vì sao đều mai táng ở trong Bản Nguyên Thần Điện? Vì sao Kiếm Tổ tập bia giúp bọn họ?
Trong tòng Trương Nhược Trần sinh ra vô số nghỉ vấn.
Minh Vương chỉ kiếm SƠn xa xa nÓI: - Nếu ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của bọn nó, đến dưới kiếm sơn, tự nhiên sẽ minh bạch hết thảy, cũng có thể được chỗ tốt vượt qua ngươi tưởng tượng. Cơ duyên nơi đây, đối với kiếm tu mà nói, là chí cao vô thượng. Dù đạt được một chút xíu, chuyến đi Bản Nguyên Thần Điện này cũng coi như viên mãn!
Nói xong, thân thể Minh Vương tản ra, biến mất vô tung vô ảnh.
Nguyên lai chỉ là một thần ảnh, chân thân sớm đã rời đi.
Trương Nhược Trần nhìn A Nhạc nói:
- Muốn thử một lần không?Trương Nhược Trần vùi sâu nó vào trong mộ.
Một bên khác, A Nhạc cũng bị một thanh kiếm từ trong mộ bay ra công kích, liên tiếp đón lấy mười kiếm. Thanh kiếm kia phát ra tiếng kiếm reo, hóa thành hồng quang bay về phía kiếm sơn.
Hai người tiếp tục tiến lên.
- Vù vù.Lấy tầm mắt của Minh Vương, cũng có thể cho ra đánh giá như vậy, cơ duyên nơi đây nhất định không thể coi thường.
Trương Nhược Trần nói:
- Lấy tu vi của cậu, vậy mà không lấy được cơ duyên ở nơi này?
- Không phải không lấy được, mà là lấy không hết. Cơ duyên ở nơi này quá lớn, ta chỉ có thể gánh một phần trong đó. Được rồi, ngươi đi thử xem, nếu có thu hoạch, sau này ở trên Kiếm Đạo, nhất định sẽ đi rất xa.Không ngừng có kiếm từ trong mộ bay ra, phát động công kích với bọn hắn.
Có chính diện công kích, có ám sát từ phía sau, có cách không trảm hồn.
Nhưng giống nhau là, mỗi một kiếm chỉ công mười chiêu, sau mười chiêu, tự động bay về phía kiếm sơn, cùng những mưa kiếm quay xung quanh kiếm sơn kia phi hành.
Kiếm công kích Trương Nhược Trần, lực lượng trên mỗi một thanh kiếm đều tương tự hắn. Nhưng mỗi một thanh kiếm thi triển ra kiếm chiêu, không chỉ chiêu thức khác biệt, hơn nữa tinh diệu tuyệt luân.Ánh mắt của Trương Nhược Trần nhìn về phía ngôi mộ mà thanh kiếm kia bay ra, cách không chộp tới vỏ kiếm.
Thời điểm kiếm màu tím xanh đâm xuống, vừa vặn đâm vào trong vỏ kiếm.
Trương Nhược Trần nắm chuôi kiếm, gắt gao áp chế, sau một lúc lâu, kiếm màu tím xanh không còn giãy giụa, khôi phục bình tĩnh.
- Trở về đi!Bên cạnh, trong mộ bay ra một chùm sáng sắc bén, là một thanh kiếm, bay đến giữa không trung, hơi dừng lại một chút, liền chém về phía Trương Nhược Trần.
Kiếm ý của Trương Nhược Trần khẽ động, Trầm Uyên Cổ Kiếm bay ra.
Bành một tiếng, song kiếm va chạm.
Thanh kiếm màu tím xanh kia, giống như nằm ở trong một cánh tay vô hình, lập tức biến chiêu, mũi kiếm chỉa xuống dưới, đâm tới đỉnh đầu của Trương Nhược Trần.- Ừm!
A Nhạc từ trên lưng Huyết Lang nhảy xuống, thấp giọng phân phó nó một câu, sau đó cùng Trương Nhược Trần đi vào mộ lâm.
Vừa mới bước vào mộ lâm.
- Xoạt!
Chỉ đi về phía trước một phần mười, trên người Trương Nhược Trần và A Nhạc đều bị thương.
Trương Nhược Trần muốn kích hoạt Hỏa Thần Khải Giáp hộ thể, nhưng ở trong mộ tâm này, tựa hồ không cho phép thứ gì ngoại trừ kiếm xuất hiện, vô tuận tà sử dụng thánh khí thôi động, hay áo nghĩa kích thích, Hỏa Thần Khải Ciáp cũng không có một chút phản ứng.
Nhục thân của Trương Nhược Trần có năng tực khôi phục kinh người, mặc dù trên người có vết máu, nhưng vết thương sớm đã khép tại.
A Nhạc tu tuyện tà Cửu Chuyển Sinh Tử Quyết, tực tượng sinh mệnh và tực tượng tử vong ở trong cơ thể tuần hoàn vận chuyển, không ngừng sinh sôi. Chút thương thế ấy đối với hắn mà nói, tự nhiên không coi tà cái gì. Đi qua một phần mười con đường.
Trương Nhược Trần kinh ngạc phát hiện, trong mộ lúc trước có kiếm bay ra công kích hắn, có lực lượng kỳ dị tuôn trào, hội tụ vào trong cơ thể hắn.
Là áo nghĩa!
Kiếm Đạo Áo Nghĩa! Mặc dù chỉ có một phần vạn, thế nhưng tại có thể tàm cho Kiếm Đạo của kiếm tu phát sinh thuế biến.
Phải biết, Thần Linh tu tuyện Kiếm Đạo, vô tuận tạo nghệ Kiếm Đạo cao bao nhiêu, nếu không nắm giữ Kiếm Đạo Áo Nghĩa, cũng không có tư cách xưng Kiếm Thần. Chỉ có nắm giữ Kiếm Đạo Áo Nghĩa, mới có thể thăm dò Kiếm Đạo cực hạn.
Đổi lại Lam Anh và Khuyết tu luyện Kiếm Đạo, nếu có người bán cho bọn hắn một phần vạn Kiếm Đạo Áo Nghĩa, bọn hắn khẳng định nguyện ý lấy ra hết thảy mình có.
A Nhạc cũng nhận được một phần vạn Kiếm Đạo Áo Nghĩa.
Trương Nhược Trần rốt cuộc minh bạch lời nói của Minh Vương, lầu bầu nói:
- Thì ra là thế, bảo vật của Bản Nguyên Thần Điện lại nhiều lại tốt, cũng không bằng một phần vạn Kiếm Đạo Áo Nghĩa?
Hai người liếc nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kiên nghị, tiếp tục đi về phía trước.
Sau đó con đường trở nên càng thêm khó đi.
Kiếm công kích bọn hắn, không chỉ ẩn chứa kiếm chiêu, còn mang theo kiếm ý cường đại. Thậm chí ngẫu nhiên sẽ còn xuất hiện tình huống hai thanh kiếm đồng thời công kích một người.
Lại đi hết một phần mười lộ trình, Trương Nhược Trần và A Nhạc lấy được một phần vạn Kiếm Đạo Áo Nghĩa.