Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5365 - Chương 5385: Thanh Xuân Vĩnh Viễn Không Trôi Qua

Chương 5385: Thanh Xuân Vĩnh Viễn Không Trôi Qua Chương 5385: Thanh Xuân Vĩnh Viễn Không Trôi Qua
Thần Linh Thiên Sứ tộc Khắc Kiệt, ba ngàn năm thành Thần, nhân vật thiên tư mạnh mẽ cỡ nào, bị Trì Dao chế nhạo như vậy, cho dù tâm cảnh tốt nữa, cũng tức giận khôyng thôi.

Trên người hắn hiện ra Quang Minh Bảo Luân, tránh thoát thế giới thần cảnh của Trì Dao áp chế, nói:

- Đã sớm nghe nói, ngươi giết chết tmột Thần Linh Địa Ngục giới, dùng cái này uy chấn Thiên Đình, thậm chí để Thiên Cung tau mắt mà nhìn. Thế nhưng ngươi vọng tưởng giết ta, tại quá mức vô tri.

r

Hai cỗ thần uy cường đại tranh phong tương đối. Trì Dao nắm lấy Tích Huyết Kiếm, coi như tấm gương, nhìn dung nhan của mình trên thân kiếm, nói:

- Khắc Kiệt, ngươi và Mã Luân cùng đi Kiếm Nam giới a?

- Làm sao ngươi biết?

Hai mắt Khắc Kiệt thít chặt.

Khắc Kiệt và Mã Luân tặng yên tẻn vào Địa Ngục giới, cơ hồ không người biết được, thậm chí từa gạt được Chư Thần Địa Ngục giới. Trì Dao bất quá ta tân thân vừa mới thành Thần không được mấy năm, tàm sao có thể rõ hành tung của bọn hắn như tòng bàn tay?

Có âm mưu! Nhất định có âm mưu!

Trì Dao hời hợt chém một kiếm, lôi ra một đạo kiếm quang nối tới chân trời.

Kiếm quang không chỉ phá vỡ Quang Minh Bảo Luân, còn va chạm lên người Khắc Kiệt, dù chưa phá vỡ thế giới thần cảnh phòng ngự của Khắc Kiệt, nhưng đánh cho hắn lần nữa bay ngược trở về.

- Đã nói ngươi không được, sao ngươi lại không tin?
Trì Dao cười cười, lại nói:

- Nếu như đổi lại Mã Luân, ta thực không dám hứa chắc có thể lưu hắn lại, dù sao hắn ở Không Gian Thần Điện tu hành nhiều năm, tạo nghệ Không Gian Chi Đạo cực sâu. Còn ngươi, ta lại không để vào mắt.

Khắc Kiệt nghi hoặc, ẩn ẩn cảm giác không ổn, muốn thoát thân rời đi, ngăn cản Mã Luân tiếp Chư Thần của Thiên Đường giới đến Kiếm Nam giới.
Trong chốc lát, Trì Dao chặn ở trước mặt hắn, trên da thịt tuyết trắng hiện ra thần quang bảy màu, lạnh nhạt mà xuất trần, giống như Trích Tiên không dính khói lửa trần gian.

- Tránh ra.

Khắc Kiệt không chút thương hương tiếc ngọc, ánh mắt nghiêm nghị, giữa hai tay ngưng tụ ra Quang Minh Bảo Luân.
Trong lòng Khắc Kiệt giật mình, ngửa đầu nhìn trời, trên trán xuất hiện vô số quang văn màu bạc, hội tụ thành một văn ấn cổ lão mà thần bí.

Một tia điện quang ẩn chứa thần lực vô tận, từ trong văn ấn màu bạc bay ra, như mấy chục con Thần Long màu bạc quấn quanh cùng một chỗ, giương nanh múa vuốt công kích về phía Trì Dao.

Xoẹt xẹt!
Trì Dao nâng Tích Huyết Kiếm qua đỉnh đầu, giữa thiên địa, vô số quy tắc Kiếm Đạo hội tụ tới.

Thế giới thần cảnh rộng lớn vô biên, trong khoảnh khắc biến thành màu đỏ như máu.

- Kiếm Đạo Áo Nghĩa!
- Xoạt!

Hắn triển khai bảy đôi cánh chim, tách ra quang hoa sáng tỏ đến cực hạn, hóa thành thần trụ màu trắng, bay ra thế giới thần cảnh.

- Ngươi cảm thấy, mình còn đi được sao?
Quang Minh Bảo Luân hóa thành ngàn trượng, vô số quy tắc thần văn xen lẫn quấn quanh, xoay tròn, đập về phía thân ảnh tuyệt mỹ kia.

Năng lượng của bảo luân cường đại, làm cho thế giới thần cảnh của Trì Dao chấn động kịch liệt, lung la lung lay, như muốn vỡ nát.

- Xoạt!


Trì Dao và Tích Huyết Kiếm hợp hai làm một, hóa thành một đạo huyết quang bay ra ngoài, xé tan ánh chớp màu bạc.

Mũi kiếm hung hăng đánh vào mi tâm của Khắc Kiệt, đâm sâu nửa tấc.

Huyết dịch trong cơ thể Khắc Kiệt tự động bừng tên, bị kiếm hút đi. Khuôn mặt tuấn mỹ của Khắc Kiệt trở nên vặn vẹo, phát ra tiếng hét dài, từ trong miệng phun ra một tấm chắn, như tưỡi đao chém tới Trì Dao. Trì Dao khẽ nhếch cổ tay, thân kiếm vẩy một cái, đánh bay Khắc Kiệt.

Ngay sau đó, nàng thu kiếm bổ xuống, đánh tấm chắn bay về phía chân trời. Thời điểm bay ở giữa không trung, tấm chắn vỡ thành hai mảnh.

Khắc Kiệt nhanh chóng lui về phía sau, lỗ máu trong mi tâm không ngừng chảy xuống thần huyết, đồng thời tiêu tán ra thần khí.

-Xoatl -Xoatl Căn bản không cho hắn cơ hội ổn định thương thế, Trì Dao như thần quang bổ ra một kiếm lại một kiếm.

Khắc Kiệt không có sức hoàn thủ, cho dù có thân thể Chân Thần cũng ngăn không được, vết thương không ngừng tăng nhiều, thần vũ màu trắng bị nhuộm thành màu đỏ, trong miệng phát ra tiếng rống giận dữ.

Đột nhiên Trì Dao đình chỉ công kích, lẳng lặng đứng ở một bên, thậm chí Tích Huyết Kiếm cũng thu vào vỏ kiếm.

Khắc Kiệt ổn định thế yếu, thần tực tấp tóe, vết thương trên người trong khoảnh khắc biến mất. Ánh mắt của hắn tạnh tùng nói:

- Ngươi cuối cùng vẫn không giết được ta.

- Ngươi cảm thấy, ta fa không giết được ngươi, ngươi mới không có chết? Trì Dao có chút ngạc nhiên.

Khắc Kiệt cực kỳ chắc chắn nói:

- Ta thừa nhận, ngươi rất cường đại, ta không phải đối thủ của ngươi. Nhưng muốn giết chết một Chân Thần, lại không có dễ dàng như vậy. Lấy tu vi của ngươi bây giờ, coi như nắm giữ một chút Kiếm Đạo Áo Nghĩa, cũng còn xa không đủ giết chết ta. Mà không giết được ta, cái giá kia ngươi không chịu đựng nổi.

Trì Dao khẽ thở dài:

- Nếu Thần Linh Thiên Đường giới đều ngu xuẩn như ngươi thì tốt biết bao nhiêu.

Khắc Kiệt nói:

- Chẳng lẽ ta nói sai sao?

Bình Luận (0)
Comment