Chương 5417: Thiên Đạo Địch Và Địa Ma Tước
Chương 5417: Thiên Đạo Địch Và Địa Ma Tước
Nếu Hoang Thiên chịu nhận nữ nhi như nàng, tiếp nàng về Thạch tộc, Bạch Khanh Nhi đã sớm vang danh thiên hạ, trở thành thiên chi kiêu nữ chạm tay có thể bỏng, không biết bao nhiêu tu sĩ Địa Ngục giới sẽ vì nàng mà điên cuồng.
Trương Nhược Trần tòng nóng như tửa đốt, nhưng tại không dám tùy tiện tin tưởng Bạch Khanh Nhi, đang muốn nhờ Tiếp Thiên Thần Mộc giúp đỡ, trong bóng tối vô tận tại vang tên tiếng tiêu mờ mỊt.
Tiếng tiêu từ xa đến gần, tới cực nhanh. - Cô Xạ Tĩnh lại không gạt ta.
Trương Nhược Trần vừa mừng vừa sợ, nhìn về phía tiếng tiêu truyền đến.
- Xoạt!
Thánh khí mang theo kỳ hương trăm hoa, từ sâu trong bóng tối vọt tới, mãnh tiệt bốc tên.
Một nữ tử tuyệt sắc dáng dấp giống Bạch Khanh Nhi như đúc, bay tượn ở trong thánh khí, quanh người vô số cánh hoa tung bay, tấy tốc độ cực nhanh xuất hiện ở trước mặt Trương Nhược Trần và Bạch Khanh Nhi.
Phảng phất như có thứ gì đuổi theo ở phía sau nàng. Bạch Khanh Nhi nhìn thấy nữ tử đột nhiên đến kia, ánh mắt khẽ giật mình, sau đó lộ ra vẻ trầm tư.
Bạch Khanh Nhi cũng được, Kỷ Phạm Tâm cũng tốt, đều là tuyệt sắc nhất đẳng.
Trương Nhược Trần lộ ra nét mừng hỏi:Kỷ Phạm Tâm không có thời gian giải thích với Trương Nhược Trần, nhô ra tay nhỏ, nắm lấy cổ tay của hắn, mang theo hắn thi triển tốc độ nhanh nhất xông ra ngoài.
Nàng có tu vi Vô Thượng cảnh, tự nhận là Trương Nhược Trần cần nàng bảo hộ.- Tiên tử, xảy ra chuyện gì, sao hốt hoảng như vậy?
Trên đỉnh đầu Kỷ Phạm Tâm, tung bay một cái sáo ngọc màu trắng dài hơn thước.Kỷ Phạm Tâm nhìn về phía Bạch Khanh Nhi ngồi dưới đất, bộ dáng giống mình như đúc, cũng hơi giật mình.
Kỷ Phạm Tâm và Bạch Khanh Nhi vốn là hai nữ tử không hề có quan hệ, lại lẫn nhau biến hóa thành đối phương, bây giờ gặp nhau, tình cảnh này, đừng nói các nàng, ngay cả Trương Nhược Trần đứng ở một bên cũng lộ ra thần sắc khác thường.Không người thổi sáo, tiếng tiêu lại liên tục không dứt.
Theo tiếng tiêu vang lên, quy tắc thiên địa không ngừng tụ đến, chuyển hóa thành lực lượng công kích bay về phía sau, công lấy hắc ám trống rỗng tĩnh mịch.Kỷ Phạm Tâm nhìn về phía sau lưng, thần sắc sợ hãi nói:
- Mau trốn, nó sắp đuổi tới!
Trong khoảnh khắc đã bay lượn ra ngoài hơn mười dặm.
Không gian trong kiến trúc cự thạch giống như rộng tớn vô hạn.
Có thể cùng Bách Hoa Tiên Tử đắt tay đồng hành, tà chuyện tốt mà tu sĩ của Thiên Đình vạn giới đều thiết tha mơ ước, đáng tiếc giờ phút này đào mệnh, Trương Nhược Trân không rảnh đi thưởng thức mỹ diệu trong đó. Càng thấy đây ta sự tình không thể bình thường hơn được, không tính thân mật và mập mờ. Đương nhiên nếu ý nghĩ này để cho tu sĩ Thiên Đình vạn giới biết được, nhất định sẽ mắng hắn hư ảo và vô sỉ, còn đau tòng tiên tử bị cự gian tàm bẩn. Trương Nhược Trần ngẩng đầu nhìn lên, sáo ngọc treo ở trên đỉnh đầu của Kỷ Phạm Tâm, cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ. Mỗi một tia ba động đều ẩn chứa lực lượng thần tính, phảng phất như trong thần hải nhấc lên sóng lớn, có thể phá hủy từng tòa đại lục.
Kỷ Phạm Tâm nhìn ra nghi ngờ trong lòng Trương Nhược Trần, không có giấu diếm hắn nói:
- Đây là một kiện Viễn Cổ Thần Khí, tên Thiên Đạo Địch, khí linh đã nhận ta làm chủ. Đáng tiếc khí linh quá nhỏ yếu, lực lượng có hạn, chỉ có thể miễn cưỡng đối kháng ma vật kia.
Đây chính tà mi tực của Minh Cổ Chiếu Thần Liên?
Thần khí chủ động nhận chủ?
Thật tà hâm mộ không tỚI. Trong lòng Trương Nhược Trần hơi bất bình thay cho mình, nhân phẩm của mình cũng không tệ, sao không thấy Thần khí nào chạy ra nhận mình làm chủ chứ.
Cho dù bị vây ở trong kiến trúc cự thạch này, Kỷ Phạm Tâm vẫn tuân thủ đáp ứng hứa hẹn của hắn, duy trì “diện mạo của Bạch Khanh Nhi”. Hơn nữa giờ phút này nói bí mật Thần khí cho hắn, đây là tín nhiệm lớn nhất với hắn.
- Ma vật, ma vật gì?
Trương Nhược Trần hỏi. - Chít chít!
Phía sau truyền đến tiếng kêu quỷ di. Thanh âm không tính vang dội, nhưng lại ẩn chứa ma tính đáng sợ, có thể ảnh hưởng thần trí và cảm xúc của tu sĩ.
Chỉ nghe được một tiếng, Trương Nhược Trần liền tâm phiền ý loạn, các loại tâm tình tiêu cực tăng cao.
May mắn hắn luyện hóa không ít Thần Chi Tinh Hồn, thánh hồn cường đại, tăng thêm tâm cảnh “hải nạp bách xuyên, bao hàm toàn diện”, rất nhanh đã thanh trừ tạp niệm, cảm xúc khôi phục thanh tịnh.
- Đi theo ta, tốc độ của bằng hữu ta càng nhanh. Trương Nhược Trần trở tay bắt tấy cổ tay của Kỷ Phạm Tâm, kéo nàng bay tên, hai người tay áo bồng bềnh, động tác u nhã, giống như thần tiên quyến tữ bay xuống trên tưng Táng Kim Bạch Hổ. Cho đến túc này, Trương Nhược Trần mới kinh ngạc phát hiện, trên tưng Táng Kim Bạch Hổ đã sớm ngồi một thân ảnh mềm mại, không phải Bạch Khanh Nhi thì tà ai. Lúc trước chỉ lo đào mệnh, làm sao có thời giờ để ý tới yêu nữ này?
Nàng là lúc nào ngồi ở trên lưng Táng Kim Bạch Hổ?
Cứ như vậy, ba người một kỵ nhanh chóng chạy trốn.
Trương Nhược Trần bị kẹp ở giữa hai nữ, trước sau đều tà hương thơm noãn ngọc, quỷ đị chính tà, các nàng còn riêng phần mình biến hóa thành mặt của đối phương. Tình cảnh nguy hiểm như thế, để Trương Nhược Trần có một foại cảm giác hư ảo.
Trương Nhược Trần tiên hạ thủ vi cường, điều động tực tượng toàn thân, một chưởng nhấn về phía trước, đánh về phía sau tưng của Bạch Khanh Nhi.
- Xoạt! Bạch Khanh Nhi tóc dài bay lên, trên lưng hiện ra Hỗn Độn chi khí, thân thể phảng phất như hư hóa.
Một chưởng chí cương chí cường của Trương Nhược Trần giống như đánh vào vòng xoáy, bị Hỗn Độn chi khí lôi kéo.
Cuối cùng, bàn tay cực kỳ yếu đuối đặt ở sau lưng Bạch Khanh Nhi.
Bàn tay phảng phất như đính vào tưng Bạch Khanh Nhị, tực tượng như đá chìm đáy biển, tất cả đều bị hút vào trong cơ thể nàng.
Bạch Khanh Nhi không quay đầu tại nói:
- Là khí tức của Địa Ma Tước, tực tượng của nó cường đại hơn Ngụy Thần Mat Vân Đoan không ít. Chúng ta chỉ có tiên thủ, mới có cơ hội sống sót. Ngươi xác định hiện tại muốn tự giết tẫn nhau? - Ngươi quả nhiên vẫn luôn diễn trò, ngươi bị thương căn bản không có nặng như vậy.
Trương Nhược Trần nói.
Trong lòng Trương Nhược Trần thầm than, giao phong với yêu nữ như Bạch Khanh Nhi, quả nhiên không thể chủ quan, nếu không tất nhiên sẽ rơi vào trong kế hoạch của nàng.
Bất quá hắn sớm nên nghĩ đến mới đúng.
Nếu Bạch Khanh Nhi thật bị thương ngay cả lực lượng đứng dậy cũng không có, thì làm sao còn có thể duy trì được thuật biến hóa? Đã sớm biến trở về bộ dáng lúc đầu.
Đương nhiên, giờ phút này hai nữ đều thu hồi thuật biến hóa, hóa thành dung mạo của mình.
- Thu hồi thần thông đi, cùng một chỗ đối địch.
Trương Nhược Trần cảm giác được thanh âm quỷ dị phía sau cách càng gần, sóng âm của Thiên Đạo Địch áp chế nó càng ngày càng yếu. Hắn và Bạch Khanh Nhi tiếp tục giằng co nữa, sẽ chẳng tốt cho ai cả.