Chương 5423: Ngưng Tụ Kiếm Đạo Thánh Ý
Chương 5423: Ngưng Tụ Kiếm Đạo Thánh Ý
Khôi Lỗi Thú có thể bộc phát ra chiến tực Thần cấp, vẫn chỉ có thể xưng tà Khôi Lỗi Thú
Thế nhưng Địa Ma Tước tại được xưng tà Thần khí, hơn nữa tà một trong taym đại Thần khí trấn điện của Bản Nguyễn Thần Điện.
Đồ vật chí bảo như vậy, nếu khống chế ở trong tay Thần Linh tỉnh thần tực đủ cường đại, thôi động nó đến cựct hạn, bạo phát ra chiến tực fà không thể tưởng tượng. Trương Nhược Trần cũng sinh ra hứng thú mãnh liệt với Địa Ma Tước, nhưng lại biết, khí linh của Địa Ma Tưrớc tà ác mà cường đại, coi như cầm Thần Long Nhật Nguyệt Hỗn Độn Tháp đến, chỉ sợ cũng chỉ có thể giết chết khí linh, mà không cách nào làm cho nó thần phục.
Trương Nhược Trần lo lắng đám người A Nhạc, Hải Đường bà bà còn ở bên ngoài, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía sáu thanh Thần Kiếm nói:
- Chư vị kiếm linh, ta đã đạt được Kiếm Tổ truyền thừa, đồng thời lập thệ muốn trọng chấn Kiếm Đạo. Chư vị có thể xuất thế giúp ta không?
Thanh kiem dai ca bao tồn hoàn chỉnh nhất kia nói:
- Ta ở trên thân thể ngươi, cảm ứng được khí tức của Kiếm Đạo Áo Nghĩa, cũng có tinh thần Kiếm Đạo không gì sánh kịp, vốn tà nhân tuyển tốt nhất của chúng ta. Đáng tiếc, tu vi của ngươi quá yếu!
- Cảnh giới như vậy, có tạo nghệ Kiếm Đạo như thế, vốn rất không tầm thường. Đáng tiếc, đáng tiếc, tạo nghệ như vậy, so sánh với Kiếm Thần vẫn không có ý nghĩa. - Trọng lượng của ta, có thể so với một viên hằng tinh, có thể đập vụn một đại thế giới. Cho dù có tâm nhận ngươi làm chủ, ta nặng như vậy, ngươi cũng cầm không nổi, mang không đi.
Táng Kim Bạch Hổ và Trương Nhược Trần vận mệnh tương liên, tự nhiên hi vọng hắn có thể thu phục sáu kiếm, thế là hiện ra chân thân nói:
- Nếu các ngươi chịu nhận hắn làm chủ, ta có thể thay hắn mang kiếm.
- Ấy! Lại là một Thần Linh.Trong lòng Táng Kim Bạch Hổ rất giận, cái gì gọi là nhận hắn làm chủ? Ta và Trương Nhược Trần là quan hệ bình đẳng có được hay không?
Nhưng vì thu hoạch sáu thanh Thần Kiếm, Táng Kim Bạch Hổ đành phải nhịn xuống, không có giải thích.
Lúc này, Kỷ Phạm Tâm đứng yên ở sau lưng Trương Nhược Trần nói:- Không có khả năng, thế gian căn bản không tồn tại Kiếm Đạo Thánh Ý tam phẩm, tựa như thế gian sẽ không tồn tại một thanh kiếm hoàn mỹ tuyệt đối.
Một kiếm khác nói:
- Kiếm Đạo Thánh Ý chỉ có thể đến gần tam phẩm vô hạn, không có khả năng đạt tới tam phẩm.- Vạn nhất hắn làm được thì sao?
Kỷ Phạm Tâm nói.
Kiếm đại ca giải quyết dứt khoát nói:- Ngay cả Kiếm Đạo Thánh Ý cũng không tu luyện được, chúng ta làm sao nhận ngươi làm chủ?
...
Sáu thanh Thần Kiếm nói, còn sắc bén hơn thân kiếm, có thể đâm nát lòng người.- Một Thần Linh cũng nhận hắn làm chủ, tiểu tử này, đến cùng có lai lịch gì?
...
Sáu thanh Thần Kiếm lại lao nhao.- Nếu hắn có thể đánh phá quy tắc thiên địa, ngưng tụ ra Kiếm Đạo Thánh Ý tam phẩm, các ngươi có thể nhận hắn làm chủ không?
Tất cả thanh âm đều biến mất.
Trong đó một thanh Thần Kiếm nói:
- Nếu hắn có thể ngưng tụ ra Kiếm Đạo Thánh Ý tam phẩm, chính là xưa nay chưa từng có, chúng ta không nhận hắn làm chủ, còn nhận ai?
Kỷ Phạm Tâm nhìn về phía Trương Nhược Trần, nói:
- Ngày đó ở Bách Tộc Vương Thành, ngươi nói muốn ta giúp ngươi ngưng tụ Kiếm Đạo Thánh Ý tam phẩm, ta cự tuyệt!
Trương Nhược Trần hơi có vẻ xấu hổ, áy náy nói: - Ta minh bạch, lúc ấy là ta quá lỗ mãng. Việc này, không cần nhắc lại.
Kỷ Phạm Tâm lắc đầu nói:
- Kỳ thật cũng không phải ta không muốn giúp ngươi.
Trương Nhược Trần hơi chấn động.
Kỷ Phạm Tâm nhẹ nhàng cất bước, thân thể mềm mại Uyen chuyển đứng ở dưới huyết nguyệt, nhìn Trương Nhược Trần nói: - Lúc ấy tạo nghệ Kiếm Đạo của ngươi kém xa hiện tại, thậm chí không có tu tuyện ra Thiên Kiếm Hồn, càng không có Kiếm Đạo Áo Nghĩa gia trì, coi như ta giúp ngươi, ngươi cũng không có khả năng thành công. - Nhưng bây giờ khác biệt, thiên thời địa lợi ngươi đã chiếm hết, nếu như lại thêm ta toàn lực tương trợ, ngươi chưa hẳn không có cơ hội thành công.
Trương Nhược Trần đã từ chỗ Ma Âm biết được, sinh linh loại hoa tu luyện ra nhục thân, đóa hoa chỉ nở cho người mình thương nhất.
Mặc dù hắn cực kỳ khát vọng ngưng tụ Kiếm Đạo Thánh Ý tam phẩm, càng muốn được sáu thanh Thần Kiếm, thế nhưng lại không muốn làm khó Kỷ Phạm Tâm. Dù sao cái giá này quá lớn!
- Tiên tử không cần như vậy.
Trương Nhược Trần tắc đầu.
Kỷ Phạm Tâm chỉ sáu thanh Thần Kiếm treo tơ tửng ở phía xa. Ở trung tâm sáu thanh Thần Kiếm, có một mảnh quang vụ mờ mịt, giống như ẩn chứa tinh hải vô tận, lại như có vạn vật sinh diệt ở bên trong.
Nàng nói:
- Sáu kiếm khóa lại vô số Bản Nguyên Áo Nghĩa, khiến cho nơi đó biến thành một đám mây bản nguyên. Nó, là địa lợi của ngươi. Ở trong vô số Bản Nguyên Áo Nghĩa, ngươi nhất định có thể tạo ra Kiếm Đạo Thánh Ý hoàn mỹ nhất, ta có lòng tin với ngươi. Ngươi thì sao?
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, nhìn ra nàng đã quyết định.
Thời gian dần trôi qua, hắn bình tĩnh trở lại, không còn già mồm nói:
- Nếu Phạm Tâm có thể giúp ta, ta có lòng tin đi trùng kích Kiếm Đạo Thánh Ý tam phẩm. Tình ý hôm nay, Trương Nhược Trần ghi nhớ trong lòng, hồng trần cuồn cuộn, thiên hoang địa lão, ta quyết không phụ nàng.
Ánh mắt của Kỷ Phạm Tâm sâu thẳm, sau đó cười một tiếng:
- Ngươi không cần có gánh nặng trong lòng, nếu như trong lòng vô tình, ta tuyệt đối sẽ không hiến thân cho ngươi. Nếu trong lòng có tình, như vậy hiện tại ta làm ra bất kỳ quyết định gì, đều sẽ tự mình phụ trách. Nếu tương lai có một ngày, chúng ta từng bước đi xa, ta rời bỏ ngươi, hoặc không còn để ý tới ngươi, ngươi cũng đừng lại tới tìm ta. Bởi vì khi đó đại biểu trong nội tâm của ta đã không còn tình với ngươi.
Bạch Khanh Nhi nhìn thân ảnh của bọn hắn, khẽ cười nói: