Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5422 - Chương 5442: Lựa Chọn

Chương 5442: Lựa Chọn Chương 5442: Lựa Chọn
Bên ngoài Côn Lôn giới, có phân bố rất nhiều Khư Giới và tinh cầu.

Mười vạn năm trước, sinh tỉnh trên những Khư Giới và tinh cầu này, đều phụ thuộc vào Côn Lôn giới. Đồng thời cũng ta đầu mối then chốt của trận pháp hộ giới Côn Lôn giới, tà pháo đài chiến tranh đối kháng Địa Ngục SIỚI.

Đáng tiếc, Côn Lôn giới bị thần tực của Tu Di Thánh Tăng phong bế, ra vào đều rất khó, những Khư Giới và tỉnh cầu kia biến thành nơi hoang vu, hoặc địa phương hỗn toạn. Thẳng đến ngàn năm trước, thần lực của Tu Di Thánh Tăng yếu bớt trên phạm vi lớn, muốn ra vào Côn Lôn giới mới trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Chính vì như thế, 500 năm trước, sau khi Đệ Nhất đế quốc thành lập, Trì Dao Nữ Hoàng ở ngoại giới mở ra Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, suất lĩnh tu sĩ Côn Lôn giới thống nhất những Khư Giới và tinh cầu kia.

Một là vì ma luyện tu sĩ Côn Lôn giới.

Hai La tiêu diệt hậu duệ của Địa Ngục giới Luu tại ở mười vạn năm trước. Điểm thứ ba trọng yếu nhất, tà Côn Lôn giới quét sạch xung quanh, chuẩn bị cho trọng khải đại trận hộ giới và thần văn Trung Cổ. Dù sao rất nhiều trận cơ đều ở trên những Khư Giới và tỉnh cầu này.

Giờ phút này, Long Chủ và Trương Nhược Trần bay xuống Hỗn Độn Vạn Giới Sơn. Hỗn Độn Vạn Giới Sơn là một sơn lĩnh lơ lửng ở trong không gian vũ trụ, dài đến hơn ngàn dặm.

Trương Nhược Trần đi đến một phương hướng khác, đến bên cạnh một phế tích to lớn, nhìn chiến đài ở trung tâm phế tích kia, trước mắt nổi lên rất nhiều thân ảnh.

Có Hoàng Yên Trần, có Mộc Linh Hi, có Lạc Thủy Hàn mãi mãi thuần khiết không tì vết, có Hắc Thị Nhất Phẩm Đường Đế Nhất. Có Chanh Nguyệt Tinh Sứ Mộ Dung Nguyệt, còn có Thiên Bảng thứ nhất Hoàng Thần Dị bị hắn tự tay giết chết ở trên chiến đài...

Nơi đó, phảng phất như có thật nhiều thật nhiều người, cực kỳ náo nhiệt, hết thảy đều giống như phát sinh ở hôm qua.
Đáng tiếc thân ảnh trước mắt đều tán đi, chỉ còn rách nát khắp chốn.

Có người triệt để chết đi, có người đã không phải bộ dáng lúc trước.

Thanh âm của Thiên Cốt Nữ Đế vang lên ở sau lưng Trương Nhược Trần:
Khi đó, tất cả mọi người đều trẻ tuổi, đều tràn ngập đấu chí.

Nhưng hiện tại, tượng đá của Trì Dao Nữ Hoàng từng đứng ở chỗ này đã nổ tung, hóa thành đá vụn, lấp đầy gần phân nửa quảng trường.

Bia đá màu trắng đại biểu Thiên Bảng cũng cắt thành hai đoạn.
Đang khi nói chuyện, Trương Nhược Trần đã xoay người, nhìn chăm chú Thiên Cốt Nữ Đế ở đối diện.

Đây là lần thứ nhất hắn chân chính thấy rõ hình dáng của Nữ Đế, không còn hư ảo giống như trước, càng thêm kinh diễm mỹ lệ hơn hắn tưởng tượng, thế nhưng nội tâm của hắn lại rất thản nhiên.

- Ngươi nắm giữ Thời Gian Áo Nghĩa, ngươi nói cho ta biết, có thể trở lại quá khứ không? Trở lại độ tuổi không cần làm quá nhiều lựa chọn kia không.
Trương Nhược Trần đứng ở trước bia vỡ, nhìn từng danh tự ở phía trên, nỗi lòng có chút phức tạp.

Từng có lúc, tên của hắn cũng ở trên này.

Lúc đó Thiên Bảng khí linh, là hắn cần ngưỡng vọng cường giả, hôm nay đã sớm theo bia đá cùng một chỗ chôn vùi.
Tới đây, nhìn gạch ngói vụn, tàn tường, đoạn trụ đầy đất, Trương Nhược Trần không khỏi có chút xúc cảnh sinh tình.

Năm đó, lần thứ nhất hắn đi chiến trường Khư Giới, tới Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, nơi này náo nhiệt cỡ nào. Từng quân doanh, từng chiến xa đến từ các vực, có chính cũng có tà, có tục cũng có tăng.

Hắc Thị Nhất Phẩm Đường, Vũ Thị Tiền Trang, triều đình... các lộ tài tuấn trẻ tuổi hội tụ, tinh thần phấn chấn, thanh xuân nhiệt huyết, tràn ngập lòng tin và hi vọng với tương lai.
- Đang suy nghĩ gì đấy?

Trương Nhược Trần không có quay người, nhưng cũng từ trong ngàn vạn suy nghĩ tỉnh táo lại, nói:

- Nữ Đế, ngươi nói thời gian mất đi, đều đi nơi nào? Hết thảy thật không cách nào trở lại như ban đầu sao?


Trương Nhược Trần hỏi.

Một giọng già nua vang (ên, tựa hồ tràn đầy nhớ tại và hồi ức, nói:

- Chí ít bây giờ các ngươi) còn có tựa chọn, chúng ta ở túc kia, căn bản không có tựa chọn thứ hai.

Vẫn Thần Đảo Chủ đứng ở trên một vách núi cheo teo, nhìn Côn Lôn giới ở trong tính không xa xa, đáng người không có thắng tắp như trên Vô Định Thần Hải, ngược tại LO ra tuổi già sức yếu, thỉnh thoảng còn ho khan nhẹ nhẹ. Trương Nhược Trần tự nhiên có thể đoán được thân phận của lão giả kia, là truyền kỳ của Côn Lôn giới, nhân vật nổi danh cùng Thập Kiếp Vấn Thiên Quân, Tu Di Thánh Tăng, Long Chủ...

Người mà Nữ Đế, Minh Đế, Tuyền Cơ Kiếm Thánh… bỏ ra tất cả cũng muốn cứu viện.

Nhưng hắn lại như một lão nhân thường thường không có gì lạ, già yếu lưng còng, tóc dài hoa râm, trên người không có một tia uy thế cường giả.

Trương Nhược Trần vốn cho rằng nhìn thấy Thái Thượng, nỗi tòng của mình sẽ rất kích động, tệ nóng doanh tròng, nhưng chân chính nhìn thấy, tâm cảnh tại bình tĩnh trước nay chưa có.

Hắn nhìn xung quanh một chút, không có nhìn thấy thân ảnh của Minh Đế, tiền thu hồi suy nghĩ, đi tới khom người cúi đầu:

- Bái kiến Thái Thượng. - Ngươi chính là hài tử của Trương Lăng?

- Vâng.

Vẫn Thần Đảo Chủ xoay người, đôi mắt thâm thúy rơi vào trên người Trương Nhược Trần, khẽ gật đầu nói:

- Kỳ thật, phụ thân ngươi cũng tính tà đệ tử của ta, ngươi có thể gọi ta một tiếng thái sư phụ. Khụ khụ!

Trương Nhược Trần không rõ ràng, tại sao phụ hoàng tại tà đệ tử của Vẫn Thần Đảo Chủ, nghĩ đến han fa chuyện phát sinh ở trong Vận Mệnh Thần Điện. Một người tu tuyện ở trong Vận Mệnh Thần Điện, một người bị giam giữ ở trong Vận Mệnh Thần Điện, có tiếp xúc cũng không tính kỳ quái.

- Thái sư phụ, phụ hoàng ta đâu? Trương Nhược Trần hỏi.

Ánh mắt của Vẫn Thần Đảo Chủ trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.

Thiên Cốt Nữ Đế không nói một lời.

Tâm tư của Trương Nhược Trần rốt cục xuất hiện ba động, hỏi lần nữa:

- Thái sư phụ, phụ hoàng ta đâu?

Bình Luận (0)
Comment