Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5436 - Chương 5456: Vị Phật Tổ Thứ Bảy

Chương 5456: Vị Phật Tổ Thứ Bảy Chương 5456: Vị Phật Tổ Thứ Bảy
Toàn thân Phượng Hoàng tản mát ra tử khí nồng đậm, một trảo xé nát phật vân, đánh vào đỉnh đầu của Tu Di Thánh Tăng, đánh cho xương sọ của hắn xuất hiện vết rách, miệnyg, mũi, tai, mắt, thất khiếu đều đang chảy máu.

- Phốc phốc.

Thần Linh Bất Tử Huyết Tộc sử dụng trường mâu Thần khí, đánh thủng phần bụng của Tu Di tThánh Tăng, đánh nát Kim Thân của hắn. Trường mâu từ phần lưng của Tu Di Thánh Tăng bay ra, kéo một chuỗi máu dài.

Vị Thần Linh Bất Tử Huyết Tộc kiar, ống tay áo cuốn một cái, nuốt tất cả phật huyết vào trong bụng, trong miệng phát ra tiếng cười dài.

Nhưng Thánh Tăng chưa chết, thân thể tàn phế vẫn ngồi xếp bằng ở trong hư không, ngăn ở trước Côn Lôn giới rách rưới.

Hai mắt Thiên Cốt Nữ Đế đẫm nước, không thể nhịn được nữa, cho dù biết hắn phải chết không nghỉ ngờ, nhưng vẫn hóa thành thần quang, tao ra ngoài Tu Di Miếu.

Còn chưa xông ra cửa miếu, một đạo thần khí từ đằng xa vọt tới, đập ở trên người nàng, đánh nàng bay ngược quay về, ngã ở trong đại điện, phát ra tiếng vang trầm.

Mạnh như Nữ Đế, ở trong toại thần chiến này vẫn nhỏ yếu như người rơm. Mặc dù sớm đã biết được kết cục của trận chiến này, nhưng Trương Nhược Trần vẫn bi thống, khát vọng lực lượng cường đại trước nay chưa có.

Không đúng!

Không phải Tu Di Thánh Tăng, là Thiên Cốt Nữ Đế.

Trương Nhược Trần ở mi tâm của bộ thi thể này, nhìn thấy Thiên Cốt Nữ Đế nhỏ như con kiến. Ở mi tâm của thi thể, có phật quang sáng tỏ lấp lóe, ẩn tàng thân thể của nàng.

Nếu không phải Trương Nhược Trần biết Thánh Tăng đã chết, nhìn kỹ một chút, nói không chừng sẽ bị hù sợ.
- Thủ đoạn này của Nữ Đế thật lợi hại, cũng không biết là bí thuật gì? Chẳng lẽ muốn khống chế thi hài Thánh Tăng, chinh chiến những siêu cấp cự đầu trong Thần cảnh kia? Kể từ đó, trong vùng không thời gian này, chẳng phải sẽ xuất hiện hai vị Thánh Tăng? Một vị còn sống, một vị đã chết.

Trương Nhược Trần nhìn về phía Tu Di Thánh Tăng bị một tinh không trấn áp, bị Thời Gian Chi Hải thôn phệ, phát hiện trong không gian xung quanh Thánh Tăng, hiện ra từng đoàn từng đoàn ánh sáng.

Trong mỗi một đoàn ánh sáng, đều tách ra một đóa phật liên.

Hóa thành một biển hoa.
Trong toàn bộ không gian vũ trụ, vang lên phật âm cuồn cuộn, giống như tất cả tăng nhân từ xưa đến nay, toàn bộ đều ngồi chung một chỗ tụng niệm kinh phật, thanh âm chợt xa chợt gần.

Có từng phật ảnh mơ hồ hiện ra ở trong tinh không.

Có phật ảnh to lớn, một phật thủ còn lớn hơn tinh không lơ lửng ở trên đỉnh đầu của Tu Di Thánh Tăng. Có phật ảnh chỉ lớn như nhân loại bình thường, ngồi xếp bằng.

Trên người Tu Di Thánh Tăng bạo phát ra phật quang, mỗi một nháy mắt đều sáng tỏ hơn gấp 10 lần.
Trong phẫn nộ, Trương Nhược Trần cũng không phát hiện, hắn lại chặn được thần uy, từ dưới đất đứng lên. Chính hắn càng không chú ý tới, thân thể đang bị Lục Tổ Thích Thiền Đồ phát ra phật quang bao phủ.

- Chiến!

Trong đại điện, vang lên tiếng hét dài của Nữ Đế.

Ngay sau đó, một màn để Trương Nhược Trần ngoác mồm kinh ngạc xuất hiện. Chỉ thấy thân thể tàn phá của Tu Di Thánh Tăng từ trong điện đi ra, phật quang trên người bắn ra bốn phía, thần uy cuồn cuộn.
- Bản thần luyện thần nguyên thành một kiện Thần khí, tên Thời Gian Nguyên Châu, chính là dùng để đối phó ngươi, thôn phệ Thời Gian Áo Nghĩa của ngươi.

- Từ nay về sau, thế gian không còn Tu Di, chỉ có Tu Thần Thiên Thần, không, xưng hào của bản thần nên cải thành Thời Gian Chi Chủ. Đạt được tất cả Thời Gian Áo Nghĩa của ngươi, chính là căn cơ để ta trùng kích vị trí đệ nhất cường giả của Tu La tộc.

Nhìn thấy Tu Thần Thiên Thần lớn lối như thế, lửa giận trong lòng Trương Nhược Trần bùng lên.

Thực lực của Tu Thần Thiên Thần đúng là cường đại, có thể cướp đoạt Thời Gian Áo Nghĩa của Tu Di Thánh Tăng, nhưng nàng lại dám tự xưng Thời Gian Chi Chủ gì, nếu không phải ở 10 vạn năm sau tận mắt thấy nàng bị Huyết Tuyệt Chiến Thần đánh đập, sợ là Trương Nhược Trần đã tin!
- Tu Di, đừng có vùng vẫy, xem ta trước thôn phệ Thời Gian Áo Nghĩa của ngươi, từ nay về sau, thời gian của vũ trụ do Tu Thần ta chấp chưởng.

Trong tinh không trấn áp Tu Di Thánh Tăng, trên một viên hằng tinh, bay ra một điểm sáng chói lòa.

Thần này, Trương Nhược Trần không thể quen thuộc hơn được, chính là Tu Thần Thiên Thần.

Mười vạn năm trước, Tu Thần Thiên Thần không phải một thần hồn, mà là Thần Linh cao cấp nhất Tu La tộc. Nàng bay xuống, Thời Gian ấn ký giữa thiên địa tự động hiện ra, hóa thành một Thời Gian Chi Hải sáng tỏ.
Thời Gian Chi Hải này phát ra quang hoa, cũng không thua Phượng Hoàng bao nhiêu.

Trong miệng Tu Thần Thiên Thần phun ra một viên thần châu.

Thần châu lơ lửng ở trung tâm Thời Gian Chi Hải, hình thành một vòng xoáy khổng lồ, trên người Tu Di Thánh Tăng tiêu tán ra Thời Gian Áo Nghĩa, không ngừng bị hấp thu qua.

Tu Thần Thiên Thần một bên hấp thu Thời Gian Áo Nghĩa, một bên cười dài:


Chỉ nghe Tu Thần Thiên Thần kinh hô:

- Không xong, Tu Di cuối cùng vẫn đột phá vào cảnh giới kia, vạn phật triều tông, Phật Tổ xuất thế, vị Phật Tổ thứ bảy... A...

Bành!

Theo một tiếng kêu thảm thiết, Thời Gian Chi Hải và Tu Thần Thiên Thần bị Thời Gian Nhật Quỹ nghiền nát thành bột mịn. Cho dù bản thể của Tu Thần Thiên Thần là Thời Gian Thần Ngọc, cũng không ngăn nổi một kích của Tu Di Thánh Tăng sau khi đạt tới cảnh giới Phật Tổ.

Theo Tu Thần Thiên Thần bị nghiền sát, Thời Gian Nguyên Châu ở trung tâm Thời Gian Chi Hải bị Thời Gian Nhật Quỹ đánh bay, rơi vào trong Tu Di Miếu.

Phải biết, viên Thời Gian Nguyên Châu này là Tu Thần Thiên Thần lấy thần nguyên của mình luyện chế thành Thần khí, còn hấp thu rất nhiều Thời Gian Áo Nghĩa, có thể nói chí bảo thế gian.

- Bạch!

- Bạch!

...

Bình Luận (0)
Comment