Chương 5464: Cùng Thiên Đạo Bình Khởi Bình Tọa
Chương 5464: Cùng Thiên Đạo Bình Khởi Bình Tọa
Nhưng Âm Dương Ngũ Hành Thánh Ý tiếp tục chống đỡ tới nháy mắt thứ hai, ở dưới ý thức của Trương Nhược Trần khống chế, nhanh chóng xoay tròn, tấy hình thái Thái Cực Âm Dương Đồ, không ngừng thu nạp tực tượng Âm Dương và Ngũ Hành giữa thiên địa. Năng tượng ẩn chứa trong Thái Cực Âm Dương Đồ càng ngày càng mạnh, sớm đã vượt qua tu vi của Trương Nhược Trần vạn (tần, đồng thời vẫn còn tiếp tục tăng cường.
Mười vạn tần, trăm vạn tần... Lực lượng của Trương Nhược Trần chỉ chiếm một phần cực kỳ nhỏ bé, nhưng lại phải bằng cổ lực lượng này duy trì Âm, Dương, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ cân bằng.
Lực lượng của âm tăng cường, hắn lập tức tăng cường lực lượng của dương.
Lực lượng của mộc yếu đi, hắn lập tức suy yếu lực lượng của kim.
Chỉ có một mực duy trì sự cân bằng này, Thái Cực Âm Dương Đồ mới sẽ không nổ tung, hắn mới có cơ hội sống sót.
Thời điểm Thái Cực Âm Dương Đồ duy trì tới nháy mắt thứ mười, năng tượng ẩn chứa đạt tới tình trạng hoàn toàn có thể ngăn cản không gian đè ép, nhiệt độ cao tuyện hóa. Nhưng cân bằng bắt đầu bị phá hư, chỉ dựa vào Âm Dương Ngũ Hành chuyển đổi lẫn nhau, đã khó có thể duy trì.
Thế là kỳ điểm và Thái Cực Âm Dương Đồ, một cái phun trào Âm Dương, Ngũ Hành, Thời Không, một cái hấp thu Âm Dương, Ngũ Hành, Thời Không, hai bọn chúng cũng tạo thành một cân bằng.
Muốn khống chế cân bằng này, đối với Trương Nhược Trần mà nói, là sự tình cực kỳ gian nan.Ban đầu, Trương Nhược Trần cảm thấy xác suất thành công là một phần ngàn vạn, hiện tại hắn cảm thấy, chỉ có một phần ngàn tỉ. Bởi vì hắn đã bắt đầu không chịu nổi!
Ý thức càng ngày càng mơ hồ.Hiện tại nếu không kiên trì nổi, sẽ thua cả bàn.
Không biết qua bao lâu, Thái Cực Âm Dương Đồ hóa thành một điểm, trùng điệp với kỳ điểm.Trương Nhược Trần không thể không lợi dụng Thời Gian Áo Nghĩa và Không Gian Áo Nghĩa còn sót lại không nhiều trong Thái Cực Âm Dương Đồ, hấp thu lực lượng không gian và thời gian tiếp tục duy trì cân bằng này.
Vừa mới bắt đầu hấp thu lực lượng thời gian, Thái Cực Âm Dương Đồ chuyển động, dọc theo Thời Gian Trường Hà, chậm rãi bay về phía kỳ điểm.Trong nháy mắt này, ý thức của Trương Nhược Trần xuất hiện ức vạn hình ảnh, có quá khứ, có tương lai, có không biết đến từ nơi nào...
- Ầm ầm.- Kiên trì, nhất định phải chịu đựng.
Trương Nhược Trần minh bạch, mình đã thành công hơn phân nửa, chỉ cần chịu đựng, bảo trì ý thức bất diệt, tiếp tục khống chế Âm Dương, Ngũ Hành, Thời Không cân bằng, thì có cơ hội thành công.Đây là thực muốn đến điểm vũ trụ mới bắt đầu sinh ra!
Càng đến gần kỳ điểm, Thái Cực Âm Dương Đồ bị đè ép càng mạnh, thế nhưng Thái Cực Âm Dương Đồ cũng mạnh hơn, vừa vặn có thể chịu đựng được.
Thái Cực Âm Dương Đồ từ trong kỳ điểm bay ra, lại xuất hiện ở trên Thời Gian Trường Hà.
Sau khi không gian sinh ra, có đường kính chừng một trượng, Thái Cực Âm Dương Đồ sẽ tớn một trượng. Đường kính không gian bành trướng đến một năm ánh sáng, Thái Cực Âm Dương Đồ cũng sẽ bành trướng đến một năm ánh sáng.
Thái Cực Âm Dương Đồ cùng không gian và thời gian của vũ trụ kết hợp với nhau, theo không gian tăng trưởng mà tăng trưởng, theo thời gian tăng trưởng mà tăng trưởng.
Thời điểm ban sơ, Thái Cực Âm Dương Đồ còn dùng mắt trần có thể thấy. Thế nhưng sau khi đường kính vượt qua một năm ánh sáng, đã nhạt đến không cách nào quan sát được, tương dung với toàn bộ vũ trụ, trải rộng Hỗn Độn thời không, hóa thành một bộ phận của Thiên Đạo, bay về phía tương lai.
Ý thức của Trương Nhược Trần một mực tồn tại, khống chế Thái Cực Âm Dương Đồ càng ngày càng to lớn, đuổi theo thi thể của Tu Di Thánh Tăng.
Lúc trước thời điểm hắn từ lòng bàn tay của Tu Di Thánh Tăng bay ra ngoài, lực lượng bùng lên, trùng kích thi thể về tương lai, hiện tại vẫn còn bay ở trên Thời Gian Trường Hà.
Ở thời kỳ Thái Cổ, Thái Cực Âm Dương Đồ rốt cục đuổi kịp thi thể Tu Di Thánh Tăng.
Thời Gian Trường Hà ở thời kỳ Thái Cổ cực kỳ dai gấp mấy chục fan Hoang Cổ, Viễn Cổ, Minh Cổ... Thượng Cổ, Trung Cổ cộng tại.
Trương Nhược Trần suy đoán, cái gọi tà văn minh thượng cổ, tất cả đều ở vào thời kỳ Thái Cổ. Thời kỳ Thái Cổ, hẳn từng sinh ra rất nhiều thời đại văn minh. Chỉ bất quá những văn minh kia đều hủy diệt, vũ trụ lại khôi phục trạng thái Hỗn Độn, mở ra văn minh kế tiếp.
Thái Cổ trong ghi chép của Thiên Đình và Địa Ngục, chỉ là một đoạn thời gian của Thái Cổ mà thôi.
Mặc dù Trương Nhược Trần đi ở trên Thời Gian Trường Hà, thế nhưng đối với bất kỳ một thời đại nào của Thái Cổ, kỳ thật đều không hiểu rõ, bởi vì chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy chút vụn vặt mà thôi.
Hắn ở trên Thời Gian Trường Hà, nhìn thấy chỉ có Thời Gian Trường Hà. - Là khí tức của Chân Lý Chi Tâm.
Trương Nhược Trần chỉ có ý thức còn sót tại ở trong Âm Dương Thái Cực Đồ, hoặc tà nói còn sót tại ở trong toàn bộ vũ trụ. Bởi vì Âm Dương Thái Cực Đồ lớn giống như toàn bộ vũ trụ, trải rộng các nơi.
Trương Nhược Trần đặt Chân Lý Chi Tâm ở trên thi thể của Tu Di Thánh Tăng, chính là muốn mượn nhờ Chân Lý Chi Tâm, thu nạp hạt ý thức, thánh hồn, tinh thần lực của hắn, một lần nữa ngưng tụ ra nhục thân.
- Vũ Trụ Vô Biên.
Ý thức của Trương Nhược Trần câu thông Chân Lý Chi Tâm, kích phát ra giới hình, bắt đầu hấp thu các Loại hạt.
Thái Cổ, tràn ngập Hỗn Độn chi khí.
Không biết hao tốn bao (âu, Chân Lý Chi Tâm mới hấp thu tất cả hạt của Trương Nhược Trần về, thai nghén ở bên trong. Thời khắc này nhục thân của Trương Nhược Trần đã ngưng tụ hoàn tất, là Tiên Thiên Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Độn Thể chân chính, như bị băng phong ở trong Chân Lý Chi Tâm.
Cũng không biết bao nhiêu năm qua đi, Chân Lý Chi Tâm dung nhập nhục thể của hắn.
Ở cuối thời kì Hoang Cổ, nhục thân của Trương Nhược Trần rốt cục từ trạng thái cứng ngắc như đá khôi phục lại, toàn thân phát ra quang hoa Hỗn Độn, giống như Tiên Thiên Chi Linh.
Trương Nhược Trần đứng ở trong fòng bàn tay của Tu Di Thánh Tăng, mắt ngắm Thời Gian Trường Hà, tâm tình thoải mái trước nay chưa có, hăng hái cười nói:
- Trương Nhược Trần ta rốt cục tại ngưng tụ ra nhục thân, từ thời không mới bắt đầu trở về. Sư phụ, ta không để cho ngươi thất vọng, ta ngưng tụ ra thánh ý nhất phẩm rồi.
Trương Nhược Trần đã thành công ngưng tụ ra thánh ý nhất phẩm, đồng thời theo hắn đi về tương tai, mà ở vào trạng thái không ngừng tăng cường. Theo không gian vũ trụ bành trướng, Thời Gian Trường Hà trở nên dài hơn, Thái Cực Âm Dương Đồ không ngừng hấp thu lực lượng không gian và thời gian, tiếp tục duy trì trạng thái thăng bằng của Âm Dương Ngũ Hành.
Nói cách khác, Thời Gian Thánh Ý của Trương Nhược Trần gọi là Vĩnh Hằng, Không Gian Thánh Ý, gọi là Vô Hạn.
Chỉ cần không gian tiếp tục bành trướng, Thời Gian Trường Hà tiếp tục kéo dài, thánh ý cân bằng của Trương Nhược Trần sẽ không bị đánh phá, chỉ không ngừng tăng cường.
Thánh ý theo vũ trụ trưởng thành.
Thánh ý của Trương Nhược Trần cực kỳ cường đại, cường đại đến tình trạng có thể bình khởi bình tọa với Thiên Đạo, thế nhưng rất nhanh hắn phát hiện, mình khống chế thánh ý càng ngày càng yếu.
Bởi vì tinh thần lực và thánh hồn của hắn, có thể chạm tới phạm vi có hạn.
Trừ khi tinh thần lực và thánh hồn của hắn có thể cường đại đến bao phủ toàn bộ vũ trụ, mới có thể hoàn toàn khống chế thánh ý.
Trừ cái đó ra, Trương Nhược Trần phát hiện Thời Không Thần Võ Ấn Ký ở mi tâm mình biến mất, không theo nhục thân đồng thời trở về, cũng không biết là triệt để bể nát, hay mất đi ở trong Hoang Cổ.