Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5527 - Chương 5547: Nhân Sinh Đắc Ý Có Mộng Đẹp

Chương 5547: Nhân Sinh Đắc Ý Có Mộng Đẹp Chương 5547: Nhân Sinh Đắc Ý Có Mộng Đẹp
- Ta biết một nam nhân không nên quá da tình, tại càng không nên tưu tình khắp nơi. Thế nhưng cuối cùng biến thành đáng vẻ mình đã từng chán ghét, có một sốy thời khắc, ta không biết nên cự tuyệt như thế nào, càng không biết nên Lam sao mới có thể không tổn thương tòng của các ngươi.

- Thời điểm đối mặtt địch nhân, có thể quả quyết huy kiếm chém xuống. Thế nhưng đối mặt ánh mắt bao hàm tình ý của các ngươi, ta tại không cách nào quả quyết huy kiếm chém dir tơ tình. Từng màn đã từng trải qua, đều khắc vào tâm khảm. Hoan thanh tiếu ngữ, ngọt bùi cay đắng, ân ái triền miên đều khắc ở trong fòng, tàm sao cũng không chém được. Lạc Cơ nói: - Cho nên lần này ngươi tới gặp ta, là muốn chặt đứt tơ tình giữa chúng ta? Từ đây không còn bất kỳ quan hệ gì, làm hai người xa lạ, hoặc là địch nhân trên chiến trường?

Không đợi Trương Nhược Trần mở miệng giải thích, nàng lại nói:

- Kỳ thật cũng đúng, tình cảm giữa chúng ta vốn là trời xui đất khiến, chỗ nào vượt qua vị hồng nhan tri kỷ đã thành Thần kia của ngươi? Đương nhiên cũng kém thanh mai trúc mã của ngươi ở Côn Lôn giới. So với vị ở Địa Ngục giới đã đính hôn cưới hỏi đàng hoàng, tự nhiên càng không bằng được. Tình kiếm của ngươi, không chém ta thì chém ai?

Trương Nhược Trần chưa bao giờ nghĩ đến, tời te của Lạc Cơ sẽ sắc bén như thế, câu câu tru tâm, đuổi đánh tới cùng, chỉ thiếu chút nữa định nghĩa hắn thành toại “bạc tình bạc nghĩa, bội tình phụ bạc“. Đôi mắt của Lạc Cơ óng ánh, màn te tràn ngập, thanh âm không còn thanh thúy êm tai như túc trước, mà mang theo một tia bi thương:

- Trương Nhược Trần, ta không có yếu ớt như ngươi nghĩ? Ngươi không xuất hiện một ngàn năm, ta không phải sống rất tốt sao? Ngươi đi đi, ta coi như ngươi xưa nay chưa từng tới, đã chết ở một ngàn năm trước. Gặp nhau không bằng không sặp, có Le nói chính tà chúng ta... Ngươi Lam gì... Trương Nhược Trần giang hai tay, từ phía sau lưng ôm nàng vào trong ngực, cảm nhận được thân thể nàng nhẹ nhàng run rẩy một chút, nhưng không có giãy dụa.

Mỹ hảo ngắn ngủi, tựa hồ rất khó vĩnh hằng.

Nếu như phụ hoàng không bị giam ở trong Vận Mệnh Thần Điện, nếu như Địa Ngục giới và Thiên Đình không khai chiến, làm một vị đế hoàng tiêu dao của Côn Lôn giới, hoặc một Thần Tử của Địa Ngục giới, hắn có thể xử lý tốt những nữ tử này sao?

Nghĩ đến các nàng cả đám đều khôn khéo, thủ đoạn lại cao minh, Trương Nhược Trần âm thầm lắc đầu.

- Mộng đẹp tuy tốt, nhưng hiện thực rất tàn khốc. Trương Nhược Trần, nên tỉnh một chút, trước giải quyết Thương Tử Hành lại nói.
Thế nhưng nghĩ đến Địa Ngục giới và Thiên Đình sắp khai chiến, Thiên Sơ Văn Minh đứng mũi chịu sào, mà hắn lại nhất định phải về Địa Ngục giới.

Muốn cưới Lạc Cơ làm vợ, nói nghe thì dễ?

Huống chi ngoại trừ Lạc Cơ, còn có La Sa, Lăng Phi Vũ, Mộc Linh Hi, Bạch Khanh Nhi, Kỷ Phạm Tâm, Khổng Lan Du... các nàng nên làm cái gì? Có tơ tình chém không đứt, cũng có trách nhiệm nhất định phải chịu.

Càng nghĩ, Trương Nhược Trần càng cười không nổi, ngọt ngào trong lòng bị hiện thực đánh tan.
Tẩy đi hương thơm trên người, Trương Nhược Trần thay đổi nho bào sạch sẽ, hóa thành bộ dáng của Thư Thiên Si, đi ở trên đường phố Hóa Thần Đảo.

Lúc rời đi, Lạc Cơ đã tỉnh lại, giúp Trương Nhược Trần chảy tóc, đội khăn nho, dịu dàng giống như một kiều thê đưa phu quân đi ra ngoài. Thế nhưng nhà ai có ái thê mềm mại, xinh đẹp như nàng? Tiên tâm ngọc cốt như vậy? Huệ chất lan tâm như vậy?

Lại có ai có thể kết hôn với một tiên tử làm kiều thê?

Đi ở trên đường phố, Trương Nhược Trần không tự chủ được lộ ra dáng tươi cười, chỉ cảm thấy đã từng chịu cực khổ căn bản tính không là gì, có vợ như thế, còn cầu mong gì?
Càng làm cho Trương Nhược Trần không thể nào tiếp thu được là, hắn lại dám truy cầu Lạc Cơ, đây là muốn làm gì? Trả thù sao?

Ở Quần Đảo Hồng Trần, có một vị Lâu chủ Hồng Trần Tuyệt Thế Lâu nắm giữ rất nhiều Chân Lý Áo Nghĩa, cũng có khả năng tồn tại Thần Linh của các đại thế giới, muốn giết Thương Tử Hành nhất định phải cẩn thận bố cục.

Trong lúc suy tư, Trương Nhược Trần đã đi tới điểm dừng chân của tu sĩ Họa giới.

Sau khi báo lên danh tự “Thư Thiên Si”, một tu sĩ Họa giới lộ ra vẻ kính ngưỡng, vội vàng khom người hành lễ, nói:
Mặc dù mặt ngoài Lạc Cơ cực kỳ kiên cường, nhưng cuối cùng chỉ là một nữ tử, trên người tiếp nhận áp lực quá lớn, tâm cảnh đã ở bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, chính là thời điểm tâm lý cực kỳ mẫn cảm.

Nàng nghe Trương Nhược Trần nói “tương lai ở trên chiến trường gặp”, lại nói “huy kiếm chém tơ tình”, tự nhiên sẽ càng nghĩ nhiều, tâm cảnh sợ là đã sụp đổ, chính vì như thế, mới sẽ thất thố như vậy, nghĩ người trong thiên hạ đều bỏ nàng và Thiên Sơ Văn Minh.

Một đêm này, Trương Nhược Trần ở lại biệt viện của Thiên Sơ Văn Minh.

Sáng sớm ngày thứ hai, thời điểm hắn rời giường, Lạc Cơ còn ở trên giường ngủ say, đôi mắt khẽ nhắm, lông mi dài mà uốn lượn, da thịt tinh tế tỉ mỉ như ngọc, xinh đẹp làm cho người ngạt thở, như tiên nữ hạ phàm trần.
Trương Nhược Trần thầm nghĩ.

Kỳ thật sau khi đột phá đến Vạn Tử Nhất Sinh cảnh, Trương Nhược Trần nên rời Thiên Đình. Sở dĩ đến Hồng Trần Đại Hội, chính là vì giết Thương Tử Hành.

Sự tồn tại của người nọ, là uy hiếp lớn đối với thế tục của Côn Lôn giới.

Hơn nữa một khi Trương Nhược Trần trở về Địa Ngục giới, Thương Tử Hành biết hắn còn sống, khẳng định sẽ điên cuồng trả thù tu sĩ có quan hệ với hắn. Không giết Thương Tử Hành, Trương Nhược Trần làm sao có thể yên tâm rời đi?
Trương Nhược Trần ngửi ngửi hương thơm trên tóc của nàng, ở bên tai nàng ôn nhu nói:

- Đừng nói lời hờn dỗi, cũng đừng suy nghĩ lung tung. Cho dù người trong thiên hạ đều bỏ các ngươi, ta lại nhất định sẽ không bỏ ngươi. Tin tưởng ta!

Trương Nhược Trần minh bạch, Thiên Đình đã xuất hiện thanh âm bỏ qua Thiên Sơ Văn Minh.

Ở Hồng Trần Đại Hội, tu sĩ Thiên Sơ Văn Minh lại bị cô lập.


- Thư tiên sinh, xảy ra chuyện lớn, Xuân Thu Đại Thánh và Hạng thiếu điện chủ đi điểm dừng chân của tu sĩ Thư giới ở Thanh Lê Quán.

- Xảy ra đại sự gì?

Trương Nhược Trần sinh ra dự cảm bất tường.

Vị tu sĩ Họa giới kia bi thương mà tức giận nói:

- Thư tiên sinh vẫn chưa biết sao? Đêm qua Dung Thư Thánh chết thảm ở Thanh Lê Quán, trong phòng hoa đào đầy đất. Nghe nói là tổ chức Thiên Sát trả thù. Toàn bộ Quần Đảo Hồng Trần chấn động, tu sĩ các đại thế giới không người không sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment