Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 556 - Chương 556: Lại Tới Một Vưu Vật Tuyệt Sắc

Chương 556: Lại Tới Một Vưu Vật Tuyệt Sắc Chương 556: Lại Tới Một Vưu Vật Tuyệt Sắc
Tốc độ của Hồng Dục Tinh Sứ cực nhanh, mỗi một chiêu thức đánh ra, đều sẽ hình thành âm bạo. Hơn nữa nàng thi triển ra chiêu thức cũng cực kỳ huyền điệu, mỗi một chiêu chỉ pháp, đều có tám toại biến hóa.

Tám chiêu chỉ pháp, ta sáu mươi bốn toại biến hóa. Giống như duy nhất một lần công ra sáu mươi bốn chiêu, mỗi một chiêu đều mang theo lực lượng mạnh mẽ, đầu ngón tay như hóa thành mũi kiếm.

Có thể nói, cho tới giờ khắc này, Hồng Dục Tinh Sứ mới chính thức dùng toàn lực. Lúc trước nàng và ba người Trương Nhược Trần giao thủ, bất quá chỉ là sử dụng một hai thành lực lượng mà thôi.

Trên mặt Tần Nhã thủy chung treo dáng tươi cười, thời điểm tám bóng ngườivọt tới phạm vi ba mét.

Bỗng dưng, một cỗ huyết khí cường hoành từ trong cơ thể nàng tuôn ra, ở đưới chân hình thành một huyết trận. Huyết trận nhanh chóng xoay tròn, hình thành ánh sáng trận pháp, đồng thời đánh bay tám nhân ảnh kia ra ngoài.

Chỉ dựa vào tực tượng huyết khí, tiền phá vỡ tất cả công kích của Hồng Dục Tỉnh Sứ.

Hôm nay Trương Nhược Trần mới xem như chính thức kiến thức đến Tần Nhã tợi hại. Huyền Cực cảnh là có thể huyết khí ngưng trận, thế nhưng có thể tu luyện huyết trận tới tình trạng cường đại như thế, tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.

Tần Nhã đã thả nàng ly khai, nói rõ không phải người Vũ Thị Tiền Trang, như vậy nàng rốt cuộc là ai?

Hồng Dục Tinh Sứ bái nhập môn hạ của Huyễn Thánh, tu luyện Huyễn Thuật, là một sự tình cực kỳ bí ẩn, rất ít người biết rõ.
Tám bóng người bị huyết trận đánh bay, hợp vào một chỗ, hình thành thân thể mềm mại của Hồng Dục Tinh Sứ.

Hồng Dục Tinh Sứ lui ra ngoài mười trượng, sắc mặt hơi trắng bệch, hiển nhiên là bị nội thương.
Tần Nhã híp mắt cười cười, lại không trả lời Hồng Dục Tinh Sứ:

- Ngươi đi đi! Hôm nay ta nể mặt mũi của sư tôn ngươi Huyễn Thánh, tha cho ngươi một mạng, nhưng không có lần sau!
Nàng có chút sợ hãi nhìn Tần Nhã, sắc mặt hơi trắng bệch nói:

- Thật lợi hại, tu vi võ đạo của ngươi đã bước vào Ngư Long cảnh?
- Nàng lại biết sư tôn của ta là Huyễn Thánh.

Trong nội tâm Hồng Dục Tinh Sứ hơi kinh hãi, lần nữa đánh giá Tần Nhã.
Trong nội tâm Trương Nhược Trần sinh ra nghi hoặc, cường giả lợi hại như Tần Nhã, sao sẽ ở Vân Vũ Quận Quốc?

Chỉ sợ coi như là đệ nhất cường giả của Vân Vũ Quận Quốc, cũng không phải đối thủ của nàng.


Nàng là làm sao biết được?

- Ta nhất định sẽ tra ra thân phận của ngươi.

Hồng Dục Tỉnh Sứ nhìn Tần Nhã thật sâu, không có tiếp tục truy vấn, tập tức quay người, hóa thành mây khói biến mất ở trên mặt nước.

- Nàng tại tà truyền nhân của Huyền Thánh, khó trách tuổi còn trẻ đã tu tuyện Huyễn Thuật tới cảnh giới như thế. Trương Nhược Trần nhìn phương hướng Hồng Dục Tinh Sứ rời đi, thở ra một hơi, trong nội tâm có chút sầu lo.

Lúc trước Trương Nhược Trần không biết Hồng Dục Tinh Sứ là truyền nhân Thánh giả, cho nên mới bại lộ kiếm tâm thông minh và Võ Hồn.

Hắn có tư chất nghịch thiên như vậy, Hồng Dục Tinh Sứ sao có thể đơn giản buông tha?

Sau này, chỉ sợ hắn còn có thể giao thủ với Hồng Dục Tỉnh Sứ. Tần Nhã và Trương Nhược Trần cách rất gần, chỉ tâm nửa mét. Nàng vưi vẻ nhìn Trương Nhược Trần nói: - Ngươi thật lợi hại, ngay cả Huyễn Thuật cũng không làm gì được ngươi, tỷ tỷ rất hiếu kỳ, tinh thần lực và ý chí của ngươi đến cùng đạt đến trình độ nào?

Nói xong, đôi ngọc thủ của Tần Nhã đáp đến trên vai Trương Nhược Trần, thân thể mềm mại như không xương dựa tới.

Ngón tay theo bả vai, trượt đến ngực, tiếp theo là phần bụng, lại tiếp tục đi xuống...

Trương Nhược Trần nắm bắt cổ tay Tần Nhã nói:

- Bà chủ, ngươi đừng dò xét ta, tực ý chí của ta chưa hẳn toi hai bao nhiêu, vạn nhất thật bị ngươi khơi dậy tà hỏa, sẽ không tiện thu thập!

Tân Nhã nhìn Trương Nhược Trần chớp chớp, trầm tặng nói: - Tỷ tỷ cũng không để ý, ngươi còn lo lắng cái gì?

Xa xa truyền đến thanh âm của Đoan Mộc Tinh Linh:

- Cô cô.

Nghe được thanh âm này, Tần Nhã thở dài một tiếng, tập tức thu tay về.

Sau một tát, Đoan Mộc Tĩnh Linh, Hoàng Yên Trần, Trần Hi Nhi tái một chiến hạm, từ trên mặt nước chạy đến, đỗ ở bên cạnh đảo nhỏ.

- Trần tỷ, ta đã bảo ngươi không cần fo tắng rồi, có cô cô ta ra tay, Trương Nhược Trần nhất định có thể biến nguy thành an. Đoan Mộc Tinh Linh cười nói.

Hoàng Yên Trần ôm một thanh chiến kiếm, đứng thẳng tắp, trên mặt lộ ra một tia lạnh lùng. Vừa rồi cô cô ngươi rõ ràng dụ dỗ Trương Nhược Trần nha, thực cho rằng ta không phát hiện?

Dù sao Tần Nhã cũng ra tay cứu trợ Trương Nhược Trần, Hoàng Yên Trần chỉ lạnh lùng liếc Tần Nhã, coi như vừa rồi không phát hiện cái gì.

Tần Nhã tự nhiên cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của Hoàng Yên Trần, thế nhưng nàng lại không để ở trong lòng, nhẹ nhàng cười cười, thản nhiên nhảy lên chiến hạm, ưu nhã rời đi.

Trên người Trương Nhược Trần, còn lưu lại mùi thơm cơ thể của nàng.

Bình Luận (0)
Comment