Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5613 - Chương 5633: Chính Là Không Coi Ai Ra Gì

Chương 5633: Chính Là Không Coi Ai Ra Gì Chương 5633: Chính Là Không Coi Ai Ra Gì
Trương Nhược Trần nói không tàm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi, câu câu cuồng ngạo, chữ chữ như sấm.

Tu sĩ thiên hạ không ai không bị trấn trụ.

Cả hải đương phảng phất như trở nên gió êm sóng tặng. Trong nháy mắt, cảm xúc của mọi người bành trướng, cảm thấy Trương Nhược Trần quả thật như mấy ngày gần đây đồn thổi, cuồng vọng tự đại đến cực hạn.

Có Đại Thánh uy tín lâu năm của Vận Mệnh Thần Điện nổi giận đùng đùng, cất giọng nói:

- Quá không coi ai ra gì, đây là xem thường ai hả? Khuyết đại nhân, chém cuồng đồ này đi!

Tu sĩ có thù oán với Trương Nhược Trần đều vui vẻ, tàm sao cũng không nghĩ đến hắn sẽ tìm đường chết như thế. Quá tốt rồi!

Tự gây nghiệt thì không thể sống. Nơi xa, trên một hòn đảo màu đen, Hạ Du đã kinh ngạc đến ngây người.

Hắn căn bản không sợ chiến một trận, lo lắng nhất chính là đám người kia không cho hắn cơ hội, không thừa nhận hắn có tư cách tham gia Thập Giới Chi Chiến.

Không đánh được, mới là mất mặt nhất.

Thế là Trương Nhược Trần tiếp tục khiêu khích Nam Thánh:

- Nghe nói ngươi thắng một trận, giúp Địa Ngục giới cướp được Trần giới. Trần giới, nghe danh tự liền biết nên thuộc về ta. Dám tới đây đánh một trận không, để cho ta nhìn xem, ngàn năm này ngươi tiến triển bao nhiêu?
Đây là muốn đối địch với tu sĩ trong thiên hạ?

May mắn không có cùng hắn cưỡi chiến hạm Thứ Thần cấp đi qua.

Hai mắt Nam Thánh sáng như ngọn lửa, cười nói:

- Trương Nhược Trần, ngươi không khỏi quá tự phụ rồi, thật coi anh hùng thiên hạ là sâu kiến sao? Muốn làm Thập Giới Chi Chủ, cho ngươi Thập Giới, ngươi gánh được sao?
Nam Thánh khắc chế, nhưng Đại Thánh Tử Thần Điện lại không nhịn được, trong đó có năm vị kích hoạt chiến binh mạnh nhất, cách không oanh kích về phía Trương Nhược Trần.

Bọn hắn đều là Đại Thánh Vô Thượng cảnh, chính là trưởng lão của thần điện, từng người thần thông quảng đại.

Trương Nhược Trần hừ lạnh, phất ống tay áo, dẫn động lực lượng thiên địa, năm kiện Quân Vương Thánh Khí bay tới bị hắn cướp đi.

Năm kiện Quân Vương Thánh Khí xoay tròn ở trên đỉnh đầu của Trương Nhược Trần, sau đó bay ngược về, đánh tới vị trí của Tử Thần Điện.
Trương Nhược Trần nhìn lại, rất không khách khí chỉ vào hắn nói:

- Ta biết ngươi, thủ hạ bại tướng ngàn năm trước, mặt hàng không chịu nổi một kích.

Lấy thân phận địa vị của Nam Thánh bây giờ, ai dám nói chuyện với hắn như vậy?

Đệ nhất cường giả Tử tộc không cần mặt mũi sao?
Ánh mắt Nam Thánh trầm lãnh, sắc mặt tái xanh.

Trương Nhược Trần nói:

- Truyền nhân của Thiên Nam Sinh Tử Khư, một chút đảm khí cũng không có sao? Nói ngươi thực lực bình thường, tu vi quá yếu, ngươi còn không nhận? Không dám ứng chiến, thì cút đi cho ta, đừng xuất hiện ở trước mắt ta. Rác rưởi!

- Làm càn, Nam Thánh đại nhân há là ngươi có thể nhục nhã?
Nam Thánh thu lại dáng tươi cười, trên mặt vốn nho nhã hiện ra vẻ giận dữ, như muốn xông lên, cùng Trương Nhược Trần nhất quyết thư hùng.

Nhưng hắn khắc chế xuống.

Trương Nhược Trần dám phách lối cuồng ngạo như thế, tất có át chủ bài, vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn, không cần thiết làm chim đầu đàn.

Trương Nhược Trần thấy Nam Thánh nhịn xuống được, trong lòng âm thầm thất vọng.
Gia hỏa này...

Không phải đã nói, chỉ là đến quan chiến sao?

Mặc dù Hạ Du đã sớm phỏng đoán Trương Nhược Trần có thể sẽ xuất thủ, nhưng nghĩ bể đầu cũng không nghĩ đến, hắn sẽ huyên náo lớn như vậy.

Có cần cuồng như thế hay không?


- Bành!

- Bành! Liên tiếp năm tiếng nổ. Năm kiện Quân Vương Thánh Khí va chạm với trận pháp bên ngoài thần điện, chấn đến cung điện lắc lư, tu sĩ đứng ở ngoài điện đều ngã trái ngã phải, thân hình không vững, trong miệng quát mắng, sắc mặt vừa sợ vừa giận.

Nam Thánh làm sao còn nhịn được nữa?

Trong miệng hắn gào thét, bay ra thần điện, trên người kích xạ Tử Vong chi khí nồng đậm, hóa thành âm vân bao trùm ngàn dặm.

Hơn 30 ngàn ty quy tắc thánh đạo dập dờn ở trong âm vân màu đen. Ai cũng không nghĩ tới, dẫn đầu công kích Trương Nhược Trần không phải Khuyết hoặc Ân Nguyên Thần, mà tà Nam Thánh.

Nhưng sau khi nghĩ tại, bọn hắn tiền rõ ràng, cũng không phải Nam Thánh muốn cướp danh tiếng của Khuyết và Ân Nguyên Thần, mà tà Trương Nhược Trần khinh người quá đáng, mắng quá ác. Nam Thánh là bị buộc bất đắc dĩ, không thể không nghênh chiến.

Nếu không nghênh chiến, sau này hắn ở Tử Thần Điện và Tử tộc, làm sao còn có lực ảnh hưởng lớn như hiện tại? Tu sĩ Tử tộc ai còn sẽ xem hắn như nhân vật lĩnh tụ? Xem hắn là anh hào thiên hạ?

Tu sĩ Tử tộc nhìn Nam Thánh bạo phát ra uy thế cường đại, như Thần Linh xuất thế, đều giống như vinh dự lây, kích động không thôi.

- Trương Nhược Trần quá không biết trời cao đất rộng, Nam Thánh đại nhân, hung hăng giáo huấn hắn.

- Giết tôm tép nhãi nhép này, thời đại này anh hùng xuất hiện lớp lớp, sớm đã không thuộc về hắn. Ngàn năm trước hắn đáng chết, hiện tại càng đáng chết hơn.

...

Coi như trước đây Nam Thánh phân tích qua chiến lực của Trương Nhược Trần, đại khái tương đương với chuẩn đại biểu Nguyên hội cấp, thế nhưng vẫn không dám khinh thường đối thủ. Cần biết ví dụ nhân vật đại biểu Nguyên hội cấp chủ quan khinh địch, chết ở trong tay chuẩn Nguyên hội cấp là nhiều không kể xiết.

- Đến hay lắm, tính ngươi có khí phách. Đánh bại ngươi, Trần giới liền về ta.

Bình Luận (0)
Comment