Chương 5665: Hư Vô Kiếm Pháp Và Thời Gian Kiếm Pháp
Chương 5665: Hư Vô Kiếm Pháp Và Thời Gian Kiếm Pháp
Trương Nhược Trần nhìn Khuyết, nghiêm túc hỏi:
- Ngươi muốn xuất thủ? Khuyết nói: - Ta không liên thủ với đám người Lam Anh, Nam Thánh, Diên giết ngươi, chính là chờ ngươiy phá cảnh.
- Hư Vô Chi Đạo quỷ dị, khó lòng phòng bị, là một loại đạo mà đến nay ta còn khó có thể lý giải. Nếu lúc trước ngươi xuất thủ, có lẽ thật có cơ hội giết ta. Nhưng hiện tại, ngươti nên minh bạch, mình đã không phải đối thủ của ta. Còn có tất yếu xuất thủ sao?
Trương Nhược Trần nói.
Khuyết nói:
- Ta muốn so Kiếm Đạo với ngươi, để xác minh phỏng đoárn trong tòng. Đồng thời cũng muốn nhìn xem, Thời Gian Kiếm Pháp và Hư Vô Kiếm Pháp, ở cùng cảnh giới ai mạnh ai yếu?
- Được, ta thành toàn ngươi! Trương Nhược Trần thu sạch tất cả Chí Tôn Thánh Khí, chỉ cầm Trầm Uyên Cổ Kiếm ở trong tay.
Khuyết và Trương Nhược Trần cách xa nhau trăm dặm.
Trong khoảng cách nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn này, ngưng tụ ra vô số kiếm khí.
Kiếm khí hóa thành hai làn mưa kiếm đụng nhau kịch liệt.
Hai người không có điều động bất kỳ lực lượng nào, những kiếm khí này chỉ là kiếm ý của bọn hắn ngưng tụ ra, giống như ý chí va chạm....
Hai người chưa xuất kiếm, tu sĩ Thiên Đình và Địa Ngục đã tranh luận trước.
Cơ hồ là cùng một thời gian, không gian xung quanh Khuyết bị hư vô xâm chiếm, trở nên phai mờ. Mà không gian xung quanh Trương Nhược Trần thì xuất hiện vô số Tuyệt Đối Tự Ngã Thời Gian Ấn Ký, tốc độ thời gian trôi qua trở nên lúc nhanh lúc chậm.
Hai người bày ra lực lượng đều cực kỳ quỷ dị.Kiếm chưa đến, một dòng Thời Gian Trường Hà đã vờn quanh người Khuyết, muốn ngăn cản hắn tiến vào hư vô.
- Hư Vô Bảo Kính.
Mặt biển dưới chân Khuyết xuất hiện một cái kính hình tròn, trơn bóng sáng tỏ, nhưng không gian lại vặn vẹo, Thời Gian Trường Hà nhích tới gần đều bị ăn mòn thành hư vô.
- Thiên Hạ Vô Ngã!- Thời Không Chưởng Khống Giả không phải càng thêm hiếm thấy? Đừng quên, năm đó sư tôn Hư Thần Tôn của Khuyết, chính là thua Thời Gian Kiếm Pháp của Tu Di Thánh Tăng, mới sáng chế ra Hư Vô Kiếm Pháp.
- Trương Nhược Trần bước vào Vô Thượng cảnh, đã vô địch đương thời, Khuyết khiêu chiến hắn, chỉ là tự rước lấy nhục.
- So kiếm pháp đơn thuần, Trương Nhược Trần chưa hẳn thắng được Khuyết. Đừng quên trước mắt, Khuyết còn có ưu thế về cảnh giới, Trương Nhược Trần thì chỉ vừa đột phá đến Vô Thượng cảnh mà thôi.
- Trương Nhược Trần ở Thánh cảnh phong Kiếm Thần, sao có thể thua người khác ở trên Kiếm Đạo?Trương Nhược Trần không dám coi nhẹ đối thủ, biết chỉ bằng lực lượng thời gian và không gian, là không cách nào áp chế được Khuyết. Bởi vì hư vô không ở trong thời gian và không gian.
Đánh bại Khuyết, nhất định phải cướp tiên cơ.
- Soạt!
Tâm niệm nghĩ đến đây, kiếm trong tay Trương Nhược Trần chém ra.Cường giả đỉnh cao ở đây đều bình tức tĩnh khí, chăm chú nhìn chiến trường.
Hai người trước mắt, có thể nói đại biểu Kiếm Đạo mạnh nhất dưới Thần cảnh giao phong. Huống chi kiếm pháp của bọn hắn đặc thù, một vị tu luyện Hư Vô Kiếm Pháp, một vị tu luyện Thời Gian Kiếm Pháp.
Chính là hai loại kiếm pháp khó lý giải nhất thế gian.
- Hư Vô Chưởng Khống Giả, một Nguyên hội cũng khó ra một người, đồng thời còn đạt tới thiên tài Nguyên hội cấp, nhân vật như vậy, sợ là cần trăm Nguyên hội mới có thể ra một vị.Cơ hồ là cùng một thời gian, hắn điều động thánh ý, thân thể và không gian xung quanh đồng thời hóa thành hư vô, bao quát Trương Nhược Trần cũng bị nguồn lực lượng này lôi kéo tiến vào trong hư vô.
Đứng ở trong hư vô, Trương Nhược Trần không chút sợ hãi, Lĩnh Vực Hư Thời Gian Tuyệt Đối ngưng tụ ra.
- Bạch!
Ở trong nháy mắt Khuyết xâm nhập Lĩnh Vực Hư Thời Gian Tuyệt Đối, Trương Nhược Trần huy kiếm, thời gian hỗn loạn, không gian đảo ngược, hai kiếm va chạm.
Lĩnh Vực Hư Thời Gian Tuyệt Đối cường đại nằm ngoài dự đoán của Khuyết, lại để hắn ở trong nháy mắt tới gần Trương Nhược Trần, đã bị buộc lộ ra thân hình.
Bởi vậy một kiếm không thể đắc thủ, Khuyết tập tức tui về trong hư vô. Lĩnh Vực Hư Thời Gian Tuyệt Đối tà thủ đoạn đối phó Hư Vô Chi Đạo mà Trương Nhược Trần đã sớm suy nghĩ ra.
Cách đó không xa, Ân Nguyên Thần thu hồi Thông Thiên Phù Đồ Tháp, chỉ còn cao bảy tấc, nâng ở trên tay trái. Tay phải hắn cầm Vu Thần Kiếm, ánh mắt hiện ra quang hoa u ám. Muốn quyết chiến với Khuyết, trước đó hắn tự nhiên đã tu luyện ra thủ đoạn ngăn cản Hư Vô Chi Đạo.
Nhưng giờ phút này sự tình hắn muốn làm hơn, không phải đánh bại Khuyết, mà là ám sát Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần giết chết Chử Kiền, Thương Tử Hành, làm cho phe phái Thiên Đường giới tổn thất nặng nề, chỉ cần giết chết Trương Nhược Trần, Ân Nguyên Thần hắn sẽ lập tức trở thành lãnh tụ của phe phái Thiên Đường giới, trở thành vinh quang của toàn bộ Thiên Đình.
Cho dù tà ám sát!
Hắn nhất định phải thành công, hắn không có khả năng vĩnh viễn chỉ ở trong hắc ám, hắn muốn quang minh, muốn tực tượng và quyền tợi cường đại hơn.
Đối mặt Hư Vô Kiếm Pháp của Khuyết, Trương Nhược Trần tất nhiên phải toàn tực ứng phó, hết sức chăm chú, đây tà cơ hội tuyệt hảo của Ấn Nguyên Thần. Làm sát thủ, tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội như vậy. Ẩn Nặc Thuật của Ân Nguyên Thần, sở dĩ Ngụy Thần cũng khó phát giác, là bởi vì trong Ẩn Nặc Thuật dung nhập Hư Vô Chi Đạo. Đây là lòng tin để hắn có thể xâm nhập hư vô, ám sát Trương Nhược Trần.
Nhưng lúc này, trên đỉnh đầu của Ân Nguyên Thần truyền đến không gian ba động.
Diêm Vô Thần từ trong gợn sóng không gian đi ra, nói:
- Hai người bọn họ muốn so Kiếm Đạo, ngươi tham dự vào tàm gì? Không bằng chúng ta chơi đùa một chút?
- Xen vào việc của người khác, Phe Hồn CO Trùng! Ánh mắt của Ân Nguyên Thần trầm xuống, thầm hận Diêm Vô Thần phá hủy kế hoạch của hắn, tòng bàn tay mở ra, một thế giới hải vực xuất hiện. Trong thế giới hải vực, bay ra vô số Phệ Hồn Cổ Trùng, hóa thành mây đen tuôn về phía Diêm Vô Thần.
- Chút tài mọn, cũng dám múa rìu qua mắt thợ?
- Đại Uy Thiên Long, Đại La Pháp Chú!
Diêm Vô Thần hừ lạnh, trên người vờn quanh kim quang, phật âm và tiếng long ngâm giống như sấm sét, bàn tay kết phật ấn, công kích về phía Phệ Hồn Cổ Trùng và thế giới hải vực.