Chương 5682: Cưới 101 Người
Chương 5682: Cưới 101 Người
Bên bờ Vô Định Thần Hải, thánh thành vô số, to tớn mà tráng tệ.
Trong thánh thành, rất nhiều tu sĩ Thánh cảnh tu vi cường đại nhìn thấy sự tình vừa nãy. Giống như tưu tỉnh vạch phá bầu trời đêm, quá kinh điễm rồi.
Một kiếm trọng thương Thần Linh, máu nhuộm thần hải. - Thần thoại thế tục, quả nhiên là thần thoại thế tục!
Một Đại Thánh sống hơn vạn năm run giọng nói.
- Hắc Cốt Thánh Quân ở trên Vô Định Thần Hải đánh đâu thắng đó, uy hiếp Thiên Đình vạn giới, ai có thể nghĩ tới hôm nay lại ngã ở trong tay Nhược Trần Đại Thánh? Một người địch vạn quân.
- Mạnh! Đệ nhất thế tục từ xưa đến nay.
- Thật hâm mộ La Sa công chúa, có thể có một vị hôn phu phong hoa tuyệt đại như thế, ắt sẽ bị nữ tử trong thiên hạ ghen ghét. Trong tinh không.
Diêm Hoàng Đồ nghe ra hàm ý của hắn.
Diêm Dục khẽ gật đầu nói:
- Ngươi và Chiết Tiên đều đã đạt tới đỉnh phong của thế tục, có thể làm nhân vật thủ lĩnh của Diêm La tộc. Ta không cần tiếp tục lưu lại Thánh cảnh. Đúng rồi, Ảnh Nhi muốn lễ vật, ngươi không có quên đó chứ?Diêm Dục nói.
...
Hạ Du biết Trương Nhược Trần rất mạnh, đấu chiến thiên hạ, không ai có thể ngăn cản.Diêm Hoàng Đồ đầu tiên là cả kinh, sau đó trầm giọng nói:
- Nếu là địch, nhổ cỏ tận gốc. Nếu là bạn, giúp đến tận cùng.
- Đi thôi, về Thiên Ngoại Thiên.Tu sĩ Diêm La tộc đứng ở trên một chiếc thần hạm nhìn về nơi xa, đều trợn mắt há hốc mồm.
Ánh mắt của Diêm Hoàng Đồ mờ mịt hồi lâu, mới có chút tiêu điều nói:
- Ngay cả Thần Linh cũng không thể đỡ, vì sao Trương Nhược Trần lại cường đại như thế? Anh kiệt sinh ở thời đại này, đều sẽ sống dưới bóng ma của hắn.- Đương nhiên sẽ không quên.
Thần sắc của Diêm Hoàng Đồ khẽ động, thận trọng hỏi:
- Nếu Trương Nhược Trần trở về, sự tình của Chiết Tiên và Ảnh Nhi cũng không thể không giải quyết a?- Cái này không cần chúng ta lo lắng, đám người gia gia còn coi trọng danh dự của Diêm La tộc hơn chúng ta. Huống hồ Trương Nhược Trần lấy thân phận thần thoại thế tục trở về, ý nghĩa không phải bình thường, nghe nói ngay cả Thần Vương cũng nói tương lai hắn sẽ cải biến cách cục của Thần cảnh.
Diêm Dục truy vấn:
- Có hiểu ý tứ của những lời này không?Diêm Dục mỉm cười, nho nhã nói:
- Cần gì phải đi so với hắn? Kỳ thật lấy tu vi của ngươi, đã có thể chống đỡ thế tục của Diêm La tộc rồi.
- Nhị ca muốn xung kích Thần cảnh sao?
Nhưng hắn có thể lấy thế dễ như trở bàn tay đánh tan một chi thánh quân, đồng thời trọng thương một vị Thần Linh, thì vẫn quá rung động. Nàng nhìn thân ảnh lơ lửng ở trên bầu trời Vô Định Thần Hải kia, chỉ cảm thấy đời này sẽ khắc trong tâm khảm.
Dù tương tai tu vi của nàng đạt tới Thần cảnh, vượt qua Trương Nhược Trân hiện tại, cũng không thể quên được.
- Soạtl
Mạt Hải Thần Tướng từ trong Vô Định Thần Hải bay ra, trước ngực máu thịt be bét. Khuôn mặt hắn dữ tợn khủng bố, trong miệng phát ra tiếng thét dài.
Thần âm điếc tai, không biết truyền đi bao nhiêu vạn dặm, để bày tỏ phẫn nộ trong lòng hắn.
Đường đường Thần Linh, nhìn xuống phàm trần, xem chúng sinh giống như sâu kiến.
Vừa rồi gặp phải, đối với hắn mà nói chính fà nhục nhã.
- Bản thần khinh địch, chúng ta tái chiến.
Vết thương trước ngực Mạt Hải Thần Tướng nhanh chóng khép tại, dưới chân diễn hóa ra một hải dương, tiên tiếp mặt biển và tinh không của Vô Định Thần Hải. - Ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng tự rước lấy nhục.
Hai tay Trương Nhược Trần mở ra, bảy kiện Chí Tôn Thánh Khí xuất hiện, lơ lửng ở bảy phương vị, phát ra lực lượng chí tôn mạnh mẽ, như bảy ngôi sao sáng tỏ.
- Trời ạ! Bảy kiện Chí Tôn Thánh Khí, thế thì còn đánh thế nào?
- Hôm nay Trương Nhược Trần sẽ không muốn đồ thân đó chứ?
- Các ngươi cũng quá xem thường Mạt Hải Thần Tướng rồi, Thần Linh dk vẫn tạc như vậy sao?
- Chúng ta không phải đối với Thần Linh không có tòng tin, mà tà Chí Tôn Thánh Khí của Trương Nhược Trần quá nhiều, đã có khả năng tuyện chết Thần Linh. ...
Mạt Hải Thần Tướng không dám tiếp tục xuất thủ, cũng không phải kiêng kị Trương Nhược Trần, mà là trông thấy tinh không sau lưng Trương Nhược Trần, nổi lên một mảnh tinh vân màu đỏ như máu.
Trong vùng tinh vân kia, đứng thân ảnh của Huyết Hậu.
Uy thế của Chân Thần tự nhiên không phải một Nguy Thần có thể so sánh.
Mạt Hải Thần Tướng mang theo tửa giận, chắp tay hành Le với Huyết Hậu nói:
- Huyết Hậu nương nương, đệ tử của Mạt Pháp Thần Vương và con trai độc nhất của Thiên Thước Thần Cơ đã bị Trương Nhược Trần cầm tù ngàn năm, tà thời điểm nên thả ra rồi? - Ta chỉ biết, Thần cảnh không thể nhúng tay thế tục. Ngươi phá hư quy củ!
Huyết Hậu nói.
Sắc mặt của Mạt Hải Thần Tướng đại biến, ánh mắt không khỏi nhìn về phía thần điện lơ lửng ở xa xa.
Trương Nhược Trần tự nhiên đã sớm chú ý tới thần điện kia, càng cảm ứng được thần uy đáng sợ tràn ngập ở trong tỉnh không. Hiển nhiên Thần Linh trong thần điện cực kỳ cường đại.
Trong thần điện vang tên một thanh âm húng hậu: - Trương Nhược Trần, bản tọa chờ mong ngươi mau chóng bước vào Thần cảnh, ngược tại muốn xem xem ngươi có năng tực cải biến cách cục của Thần cảnh hay không? ĐI Mạt Hải Thần Tướng biến mất ở trên bầu trời Vô Định Thần Hải.
Ngôi thần điện kia cũng biến mất không thấy gì nữa.
Trương Nhược Trần không cảm ứng được bọn hắn rời đi như thế nào, trong lòng biết so sánh với Chân Thần, mình còn kém xa lắm, vì vậyhỏi:
- Mẫu hậu, vị trong thần điện kia tà ai?
- Không cần để ý tới hắn, đi theo ta, ông ngoại muốn gặp con.
Huyết Hậu phóng ra thần tực, cuốn Trương Nhược Trần và Hạ Du vào thế giới thần cảnh của nàng, rời khỏi vùng tinh không này. ...
- Là Mạt Pháp Thần Vương.
Huyết Tuyệt Chiến Thần đang cầm một quyển sổ thật dày, vừa chăm chú nhìn xem, vừa trả lời Trương Nhược Trần.
- Ta có nên thả Thiên Thúc Tử và Thước Thần Tử về Tử Thần Điện, để hóa giải đoạn mâu thuẫn này không?
Trương Nhược Trần biết Thần Vương đáng sợ, fo tắng Huyết Tuyệt gia tộc tăng thêm cường địch. Cừu hận ở thế tục, nếu có thể hóa giải, tự nhiên tà không còn gì tốt hơn. Lúc trước nếu không phải Tử Thần Điện điều Hắc Cốt Thánh Quân phong tỏa tinh cầu, uy áp Trương Nhược Trần trước, thì sẽ không làm cho Trương Nhược Trần phản cảm, từ đó phản kích như vậy.
- Sự tình thế tục, chính ngươi quyết định là được.
Huyết Tuyệt Chiến Thần vẫn lật xem sách, thỉnh thoảng cầm bút viết gì đó, nói:
- Đương nhiên, nếu ngươi ôm tâm tính hóa giải mâu thuẫn tàm chuyện này, chỉ sợ sẽ thành mong muốn đơn phương. Đệ tử của Mạt Pháp Thần Vương nhiều không kể xiết? Ngươi cho rằng hắn thật quan tâm Thiên Thúc Tử?
- Chăng fẽ giống như hắn nói, ta thành Thần, sẽ cải biến cách cục Thần cảnh gì?
Trương Nhược Trần nói. - Tạm thời ngươi không cần để ý đến hắn, tính cách của Mạt Pháp Thần Vương kiêu ngạo, ở trước khi ngươi bước vào Thần cảnh, hoặc là nói, ở trước khi ngươi chân chính đi cải biến cách cục Thần cảnh, là sẽ không đích thân đối phó ngươi.
Huyết Tuyệt Chiến Thần khép sách lại, sau đó ném tới.
- Cầm xem đi.
Bạch!