Chương 5716: Phỉ Vi Điện Hạ
Chương 5716: Phỉ Vi Điện Hạ
- Đối với ta mà nói, không có tổn thất gì.
- Thế nhưng Phi Vi điện hạ tại tà Thần Linh kinh diễm một thời đại, chủ động đến Huyết Tuyệt gia tộc xem mắt một tu sĩ Thánh cảnh. Có thể nghĩ sau khi tin tức truyền ra, sẽ gây nên oanh động ton như thế nào. Nhân ngôn vốn đáng sọ!
Hiển nhiên Thiếp Tam Thiên đã sớm biết thân phận của Thanh Phi Vị, tại cố ý nói cho Trương Nhược Trần ngự thê chỉ đạo, này hoàn toàn tà hố hắn, đẩy hắn vào hố tửa. Hố xong còn phất tay áo rời đi!
Trương Nhược Trần há có thể không tính toán lại đối phương?
Thanh Phỉ Vi hiển nhiên là nghe hiểu ý tứ của Trương Nhược Trần, ánh mắt hơi trầm ngưng, nhưng trong nháy mắt lại không hề bận tâm.
Trương Nhược Trần không khỏi âm thầm bội phục tâm cảnh của nàng. Thanh Phi VI nói:
- Bản thần đến Thiên Lân Cổ Thành, một tà muốn sặp người tu tuyện ra thánh ý nhất phẩm, tại để Huyết Tuyệt Chiến Thần khen không dứt miệng, đến cùng fà nhân vật như thế nào. - Để Phỉ Vi điện hạ thất vọng rồi!
- Đợi tu vi của ta đạt tới Thần Tôn, chính là thời điểm ta leo lên Vận Mệnh Thần Sơn, cứu phụ hoàng rời đi.
- Nếu Phỉ Vi điện hạ cảm thấy ta uy hiếp đến Tài Quyết Ti, thì có thể bắt ta, hoặc trực tiếp gạt bỏ.
Thanh Phỉ Vi nhìn Trương Nhược Trần, thấy thần sắc của hắn chân thành tha thiết, ngữ khí âm vang, hiển nhiên là trước khi nói ra câu này, đã nghĩ kỹ tất cả hậu quả.
Thanh Phỉ Vi nói:Nhưng Trương Nhược Trần lại biết, thời điểm thanh âm truyền đến, Thanh Phỉ Vi đã ở ngoài mấy trăm ngàn dặm.
Trương Nhược Trần thở dài một hơi, biết mình ở cuối cùng nói ra chín chữ này, để Thanh Phỉ Vi tạm thời bỏ xuống lợi ích của Tài Quyết Ti, đứng ở bên hắn.
Hai chữ “sinh tử” kia, chỉ là sinh linh và tử linh.
Nói cho cùng, Bất Tử Huyết Tộc là sinh linh, không phải tử linh. Hơn nữa cần phải mượn huyết dịch của sinh linh, mới có thể cường đại giống như bây giờ, trở thành một trong thập tộc của Địa Ngục.- Huyết Tuyệt Chiến Thần nói ngươi trọng tình trọng nghĩa, lúc đầu ta không tin, hiện tại đã tin mấy phần.
- Vấn đề thứ hai, chiến tranh giữa Thiên Đình và Địa Ngục, ngươi thấy thế nào?
Trương Nhược Trần nói:
- Kỳ ngộ vô tận, nhưng lại cần xem xét thời thế, không thể quên sinh tử.- Xem xét thời thế, không thể quên sinh tử.
Thanh Phỉ Vi lẩm bẩm chín chữ này, sau đó ôm dị thú đứng dậy, không tiếp tục nhìn Trương Nhược Trần nữa, mà đi ra trà các.
- Không ngờ ngươi lại nhìn thấu triệt như thế.
Thanh âm của nàng từ dưới lầu bay tới.Trương Nhược Trần cúi đầu cười cười, nhấc ấm trà lên rót đầy một chén, lại không uống.
Ánh mắt của hắn dần dần trở nên kiên định, nói:
- Cứu, đương nhiên phải cứu. Thiếp Tam Thiên có một câu nói rất đúng, hết thảy quan hệ trên thế gian thành lập, đều từ một chữ tình.
- Tình phụ tử, là chém không đứt.Trương Nhược Trần thở dài.
Thanh Phỉ Vi lại nói:
- Hai là muốn hỏi ngươi mấy vấn đề.
- Cứ hỏi đừng ngại.Tâm tình của Trương Nhược Trần triệt để buông lỏng, phảng phất như đối diện ngồi không phải Thần Linh, không cách nào tạo thành bất luận áp lực gì cho hắn. Nhưng vấn đề thứ nhất của Thanh Phỉ Vi, lại để hắn hãi hùng khiếp vía.
- Khí Thiên là phụ thân của ngươi, không biết khi nào ngươi đi cứu hắn? Cứu hắn như thế nào? Có cứu hắn hay không?
Không hề nghi ngờ, chỉ cần Trương Nhược Trần trả lời “không cứu”, thì có thể nhẹ nhõm vượt qua kiểm tra.
Thế nhưng hai chữ này, hắn làm sao nói ra được?
Nếu như Thiên Đình vạn giới bị diệt, Bất Tử Huyết Tộc cách diệt tộc cũng không xa!
Bất kỳ một thượng vị giả nào của Bất Tử Huyết Tộc, cũng phải nhớ kỹ câu “xem xét thời thế, không thể quên sinh tử” này.
Bất Tử Huyết Tộc cần một điểm tựa có thể cân bằng sinh tinh và tử tinh, rất hiển nhiên, thân phận của Trương Nhược Trần đặc thù, cùng biểu hiện ra tư chất nghịch thiên, có cơ hội trở thành điểm tựa kia.
Trở tại Huyết Tuyệt gia tộc, Trương Nhược Trần nhìn thấy Huyết Khấp, không khỏi hỏi: - Khổng Nhạc về chưa?
- Chưa! Nhưng Đại Thánh yên tâm, ở địa bàn của Huyết Thiên bộ tộc sẽ không có vấn đề gì.
Huyết Khấp lấy ra một cái nhẫn không gian, bộ dáng rất đau lòng, trong này là toàn bộ tài sản của hắn.
Hắn cắn răng, đưa nhẫn không gian cho Trương Nhược Trần, nói:
- Đây tà thần thạch năm đó Huyết Khấp thiếu, trước trả một nửa. Một nửa khác, Đại Thánh có thể thư thả cho ta chút thời gian hay không? Năm đó tham gia Thú Thiên chi chiến, Trương Nhược Trần trợ giúp Huyết Khấp kéo đứt gông xiềng, tại bán cho hắn không ít Thần Du Đan, để Huyết Khấp thiếu một khoản nợ rất tớn. Nợ của Trương Nhược Trần, Huyết Khấp không dám xù.
Trương Nhược Trần cầm nhẫn không gian, thần thức đảo qua, thấy con mắt của Huyết Khấp không rời khỏi nhẫn, thế là trả lại cho hắn, nói:
- Trương Nhược Trần ta không thiếu chút thần thạch ấy, cầm lấy đi mua sắm tài nguyên tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá đến Vô Thượng cảnh đi.
Huyết Khấp tay cầm nhẫn không gian, trong tòng rung Tay nói:
- Năm đó tà ta thiếu ân tình của Đại Thánh, những thần thạch này, Đại Thánh nhất định phải nhận (ấy.
Trương Nhược Trần tắc đầu nói: - Muốn thần thạch, ta tùy tiện lấy một kiện Chí Tôn Thánh Khí đi bán đấu giá, thì có thể bán được giá trên trời, còn quan tâm chút thần thạch ấy của ngươi?
Huyết Khấp đương nhiên biết vì sao Trương Nhược Trần làm như vậy, nên khom người nói:
- Sau này hết thảy công việc trong Huyết Tuyệt gia tộc, Huyết Khấp đều lấy Nhược Trần Đại Thánh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
- Trước giúp ta làm một chuyện.
Trương Nhược Trần nói.
- Chuyện gì?
- Đi Tề Thiên bộ tộc một chuyến, tìm hai Bất Tử Huyết Tộc mà năm đó mẫu hậu mang từ Côn Lôn giới về cho ta. Tên của bọn hắn là Tề Sinh và Huỳnh Hoặc.