Chương 5848: Minh Vương Tọa Thiền Ngọc Thất Châu
Chương 5848: Minh Vương Tọa Thiền Ngọc Thất Châu
Bàn Nhược nói.
Hải Thủy nói:
- Ching ta các ngươi không phát hiện, mặc dù thần thi trong Hoang Cổ Phế Thành rất nhiều, thế nhưng không có thi hài của cường giả Thiên cấp sao. Trương Nhược Trần gật đầu nói:
- Nói như thế, chúng ta vẫn phải đi Đại Minh Sơn trong truyền thuyết. Chỉ bất quá, Đại Minh Sơn đến cùng ở nơi nào?
An tĩnh hồi lâu.
Hải Thủy nói:
- Linh Yến Tử chưa hắn đã chết!
Trương Nhược Trần và Bàn Nhược đều giật mình. Hải Thủy nói:
- Tại sao Linh Yến Tử lại tiến vào Hắc Ám Chi Uyên? Lấy tu vi của Bất Động Minh Vương Đại Tôn khi xưa, muốn tiến vào Hắc Ám Chi Uyên cứu nàng ra, há lại là việc khó? Vì sao Vân Thanh Cổ Phật và Ấn Tuyết Thiên xác định, Ma Ni Châu nhất định ở Hắc Ám Chi Uyên?
- Có một loại khả năng, bản thân Linh Yến Tử chính là xuất sinh ở trong Hắc Ám Chi Uyên hay không?
- Nhược Trần sư huynh là hậu đại của Linh Yến Tử và Bất Động Minh Vương Đại Tôn, trên người có tổ vật hay không?Trương Nhược Trần lắc đầu.
Tổ vật có liên quan tới Bất Động Minh Vương Đại Tôn, sợ là chỉ có Yến Tử Bội và Ngọc Hoàng Đỉnh.
Bách Long Minh Hoàng Giáp cũng chưa hẳn có lịch sử xa xưa như vậy.Đáng tiếc, những tổ vật này đều không ở trên người hắn.
Hải Thủy lộ ra vẻ thất vọng nói:
- Sử dụng lực lượng huyết mạch, có lẽ cũng có cảm ứng vi diệu. Chỉ cần tìm được Linh Yến Tử, hẳn có thể tìm được Ấn Tuyết Thiên.Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc, Cô Xạ Tĩnh cũng có cảm ứng vi diệu, tự tin có thể tìm ra bọn hắn.
Trương Nhược Trần nhắm hai mắt lại, điều động tinh thần lực, tinh tế cảm ứng.
Bàn Nhược nhìn trên người Trương Nhược Trần phát ra thần quang, khẽ di một tiếng nói:Bàn Nhược nói:
- Trước đừng nghĩ những thứ này, nguy cơ trước mắt còn chưa giải quyết đâu!
- Không sai, đi tìm Tiểu Hắc, Cô Xạ Tĩnh cái đã.- Ngươi đã tinh thần lực thành Thần?
Lúc trước lực chú ý của nàng đều ở trên người Hải Thủy, ngược lại không có tận lực đi dò xét tu vi của Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần mở hai mắt ra nói:
- Cũng vừa mới đột phá, dăm ba câu giải thích không rõ, trên đường sẽ kể cho ngươi. Ta đã cảm ứng được khí tức của Tiểu Hắc, đi theo ta.
Trên đường, Trương Nhược Trần kể ra suy đoán mình có thể tỉnh thần tực thành Thần. Bí mật đi về Thái Sơ, tự nhiên tà không thể nói. Bàn Nhược nói: - Có lẽ còn có một nguyên nhân khác. Vừa rồi ta nhìn thấy trong tinh thần lực của ngươi ẩn chứa phật uẩn, có chút tương cận khí tức của Vân Thanh Cổ Phật. Ngươi hẳn là hấp thu lực lượng của Vân Thanh Cổ Phật mới thành công.
- Hẳn là phật tủy.
Hải Thủy nói.
Trương Nhược Trần nhìn về phía nàng.
Hải Thủy giải thích:
- Phật tủy có thể tăng cường tinh thần tực của tu sĩ, phật tủy của Thần Tôn càng thêm khó tường. Nhưng phật tủy không có khả năng chủ động tràn vào tinh thần tực của ngươi, ý chí của Thần Tôn đã sớm dung nhập vào phật tủy, cần tuyện chế thành thần đan, mới có thể trực tiếp dùng. - Sư huynh có thể trực tiếp hấp thu phật tủy, chỉ có một khả năng. Là tàn hồn của Vân Thanh tổ sư còn tồn tại, là lão nhân gia bằng vào ý niệm của mình giúp ngươi thành Thần.
- Đã vẫn lạc 80 vạn năm, lại có ý niệm và thần hồn còn sót lại?
Trương Nhược Trần nói.
Hải Thủy nói:
- Thần Tôn cường đại, há ta chúng ta có thể Lý giải. Kỳ thật muốn xác minh điểm này rất đơn giản, chỉ cần phá vỡ phật bích, đò xét phật tủy, thì có thể biết Vân Thanh tổ sư phải chăng có tàn hồn tồn tại hay không. Nhưng đây tà bất kính với tổ sư, hơn nữa muốn phá phật bích, bằng vào tu vi của chúng ta còn không tàm được.
- Đưa kiếm cho ta. Cũng mặc kệ Trương Nhược Trần có đồng ý hay không, Bàn Nhược từ trong tay hắn đoạt qua Trầm Uyên Cổ Kiếm.
Thần quang và kiếm mang từ trên người Bàn Nhược và Trầm Uyên Cổ Kiếm bạo phát ra.
- Xoạt!
Nang canguoi mang kiếm, phá không đánh vào phật bích.
Âm ầm!
Thần tực chấn động mạnh mẽ, hóa thành từng vòng gợn sóng, khuấy động về phía bốn phương. Toàn bộ không gian rung động kịch liệt.
Trầm Uyên Cổ Kiếm chính là do Tạo Hóa Sinh Thiết luyện chế thành, cực kỳ sắc bén, cộng thêm tu vi Thần cấp của Bàn Nhược, lại có thể đâm vào.
Bàn Nhược rút kiếm về.
Phật tủy màu vàng từ trong tỗ kiếm chảy ra, hào quang chói mắt đến cực hạn.
Bàn tay của Bàn Nhược nâng tên chút phật tủy, nói:
- Bị hắc ám ăn mòn 80 vạn năm, phật tủy của Thần Tôn cũng trở nên ảm đạm. Từ trong cơ thể Thần Tôn còn sống chảy xuống phật tủy, dù chỉ một giọt, cũng sáng tỏ như tinh thần, nhiệt độ vượt qua trăm triệu cấp, có thể nhỏ xuyên thần khu của Thần Linh bình thường.
Vân Thanh Cổ Phật đã vẫn lạc, vật chất thần tính trong cơ thể xói mòn rất nhiều, không cách nào so sánh như khi còn sống.
- Đúng là ẩn chứa mảnh vỡ thần hồn.
Ánh mắt của Bàn Nhược nhìn về một phương nào đó.
Hải Thủy nói:
- Chúng ta phải đi tìm đầu nguồn của mảnh vỡ thần hồn, vạn nhất Vân Thanh tổ sư còn có ý thức tôn tại, có Le có thể nói cho chúng ta biết một vài vật có giá trị. Chỉ có tão nhân gia, mới có thể gặp được Bất Động Minh Vương Đại Tôn và Ấn Tuyết Thiên, thậm chí có khả năng gặp qua Linh Yến Tử. - Đi không được!
Trương Nhược Trần nhíu mày, nhìn về phía sau.
Phía sau, vô số quy tắc thần văn, như con giun bao trùm phật bích, nhanh chóng lan tràn tới. Nương theo tiếng kêu “ào ào” cổ quái, hàng ngàn hàng vạn con Lục Thải Ma Điệp bay tới.
- Bạch!
- Bạch!
Hai thân ảnh toàn thân phát ra thần quang, xuất hiện ở trong tầm mắt của Trương Nhược Trần và Hải Thủy.
Chính là Thần Linh của Tử tộc, Không Lý Tàng Hải và Nam Thánh.
Quy tắc thần văn của Không Lý Tàng Hải giống như mạng nhện, bao phủ toàn bộ không gian, phong kín tất cả đường lui của Trương Nhược Trần và Hải Thủy. Hắn lạnh lùng nói:
- Cuối cùng cũng đuổi kịp, lần này xem các ngươi trốn nơi nào.