Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5912 - Chương 5932: Cuối Cùng Rồi Sẽ Đối Mặt Hết Thảy Chân Tướng

Chương 5932: Cuối Cùng Rồi Sẽ Đối Mặt Hết Thảy Chân Tướng Chương 5932: Cuối Cùng Rồi Sẽ Đối Mặt Hết Thảy Chân Tướng
Đạo tràng của một cường giả cấp Chư Thiên tưu tại, tự nhiên không phải Thần Linh bình thường có thể thu được.

Nhưng Tuyệt Diệu Thiền Nữ không phải Thần Linh bình thường, còn sử dụng bảo vật như Ám Vực Thiên La.

Thu đạo tràng xong, nàng tiền rời Hắc Am Chi Uyên. Về phần thạch đỉnh, thì để lại cho Trương Nhược Trần.

Một thạch đỉnh mà thôi, còn ném ở ngoài đạo tràng. Tuyệt Diệu Thiền Nữ sử dụng tinh thần lực dò xét qua, không phải bảo vật gì, tự nhiên không để ở trong lòng.

Lần thứ nhất nhìn thấy thạch đỉnh này, mặc dù Trương Nhược Trần nhìn ra chút kỳ hoặc, nhưng ý nghĩ giống như Tuyệt Diệu Thiền Nữ.

Thế nhưng sau khi đi Hoang Cổ Phế Thành một chuyến, nhìn thấy Cửu Đỉnh ở dưới Vu Điện, Trương Nhược Trần tại cải biến ý nghĩ.

Bởi vì hình thái của thạch đỉnh này, cực kỳ giống một cái trong Cửu Đỉnh. Đương nhiên, như vậy cũng không tình La gì, dù sao Cửu Đỉnh cực kỳ xa xưa, tà ông tổ của các toại đỉnh. Hậu thế dựa theo kiểu dáng của Cửu Đỉnh khắc thạch đỉnh, tà chuyện rất bình thường. Chân chính để Trương Nhược Trần nghi ngờ là, nếu nó chỉ là một thạch đỉnh bình thường. Thì vì sao Lục Tổ lại khắc phạn văn lên, tại sao Ấn Tuyết Thiên lại lưu ấn ký Ưu Đàm Bà La Hoa xuống?

Hai nhân vật cấp Chư Thiên nhàm chán rãnh rỗi như vậy sao?

Tựa như một người sưu tập tranh chữ đỉnh cấp, là quyết không thể nào lưu lại con dấu của mình trên một bức tranh giả.

Lục Tổ phạn văn và Ưu Đàm Bà La Hoa, không thể nghi ngờ chính là con dấu mà Lục Tổ và Ấn Tuyết Thiên lưu lại, đại biểu bọn hắn đã từng có được thạch đỉnh này. Cũng có thể bọn hắn muốn thông qua lực lượng của phạn văn và ấn ký, che giấu chân tướng gì đó?
- Soạt.

Bụi đất rơi xuống, khói bụi đầy trời.

- Ồ!
Thạch đỉnh có thể ngăn cản Tịnh Diệt Thần Hỏa luyện hóa, sao lại là phàm phẩm được?

Trong thạch đỉnh cắm ba nén hương bảy màu, đã từng bị nhen lửa, chỉ thừa gần nửa đoạn.

Trương Nhược Trần nhổ cây nhang ra, tinh tế xem xét, nhưng không cách nào phân biệt được nó làm bằng vật liệu gì.
Trương Nhược Trần quay xung quanh thạch đỉnh mấy vòng, nhưng không phát hiện văn tự hoặc đồ ấn khác.

Nghĩ nghĩ, hai tay của hắn tuôn ra Tịnh Diệt Thần Hỏa, đặt ở trên thạch đỉnh.

Luyện hóa thạch đỉnh.
Chính vì thế, Trương Nhược Trần mới suy đoán, thạch đỉnh này có thể không phải thạch đỉnh, chỉ là có một tầng xác ngoài bằng đá?

Lấy uy lực hiện tại của Tịnh Diệt Thần Hỏa, đừng nói một tầng da đá, ngay cả ngôi sao cũng có thể luyện hóa thành nham tương. Thế nhưng Trương Nhược Trần luyện hóa hồi lâu, thạch đỉnh lại không có chút biến hóa.

Trương Nhược Trần không có vì vậy mà nhụt chí, ngược lại nở nụ cười.
Ba cây nhang tàn này, tất nhiên là Ấn Tuyết Thiên lưu lại, đồ vật do cường giả Chư Thiên lấy ra, cho dù là đồng nát sắt vụn cũng rất bất phàm. Huống chi lúc trước Trương Nhược Trần sử dụng Tịnh Diệt Thần Hỏa luyện hóa thạch đỉnh, cũng không thể đốt chúng nó.

Trương Nhược Trần rút ba cây nhang lên, cẩn thận cất giữ.

Sau đó hắn đổ bụi đất trong thạch đỉnh ra, dự định trước thu lại, chờ rời Hắc Ám Chi Uyên lại từ từ nghiên cứu.
Sở dĩ Trương Nhược Trần làm như thế, chính là bởi vì lúc trước Ngọc Hoàng Đỉnh cũng nhờ như vậy mới hiện ra hình dạng chân chính.

Trước khi Ngọc Hoàng Đỉnh không bị Tịnh Diệt Thần Hỏa luyện hóa, chỉ là đại đỉnh bình thường mà Thánh Minh đế quốc dùng để tế tự, còn vết rỉ loang lổ, được xưng Khai Nguyên Lộc Đỉnh.

Nhưng vết rỉ thanh đồng ở bên ngoài, chỉ là một lớp xác, dùng để bảo hộ Ngọc Hoàng Đỉnh mà thôi.


Trương Nhược Trần kinh ngạc phát hiện, dưới đáy đỉnh có rất nhiều văn tự màu đen.

Văn tự nhỏ bé, giống như chân ruồi.

Đây tà thiên văn do Ấn Tuyết Thiên tưu tại, tà văn tự chỉ thuộc về nàng, bởi vì phía trên có tưu tại khí tức của nàng.

Trương Nhược Trần sử dụng tinh thần tực phân tích, nhưng chỉ phân tích chốc tát, đã hoa mắt váng đầu, thân thể tung tay sắp đổ. - Không được, đây là thiên văn, không phải cường độ tinh thần lực của ta hiện tại có thể phân tích được!

Trương Nhược Trần lập tức thu hồi tinh thần lực, ngồi xuống điều tức.

Cũng không phải mỗi một vị Thần Linh lưu lại văn tự, đều cần tinh thần lực cường đại mới có thể phân tích. Kỳ thật chỉ cần Thần Linh ở thời điểm lưu chữ, không tận lực che giấu bản ý của văn tự, thì cho dù là người bình thường cũng có thể xem hiểu.

Nếu An Tuyết Thiên giấu thiên văn ở dưới đáy đỉnh, hơn nữa Lay tinh thần ý chí che giấu ý nghĩa của văn tự, thì nói rõ thiên văn kia cực kỳ trọng yếu.

- Đồ vật bí ẩn nhất, giấu ở chỗ đễ thấy nhất, Ấn Tuyết Thiên này thật cao minh.

Tu sĩ đám vào Hắc Ám Chi Uyên, tu vi tự nhiên tà cực kỳ cường đại. Tu sĩ cường đại, sao sẽ để mắt một thạch đỉnh được đặt ở ngoài đạo tràng? Bất kỳ tu sĩ nào, chỉ sợ đều sẽ xem nó như một hương đỉnh.

Ba cây nhang tàn cắm ở trong đỉnh, có phải chỉ là giả tượng lừa dối tu sĩ đến đây hay không?

Dù sao mỗi người đều có ấn tượng ban đầu, nó sẽ giữ vai trò chủ đạo trong tâm lý.

Nhưng thạch đỉnh này, còn có thiên văn trong đỉnh kia, tà tưu tại cho ai đây?

Trong tòng Trương Nhược Trần âm thâm suy đoán, thạch đỉnh và thiên văn, hắn ta tưu cho hậu nhân của nàng. Bởi vì mấy chục vạn năm qua, chỉ có Tuyệt Diệu Thiền Nữ tìm tới nơi này.

Tuyệt Diệu Thiền Nữ khăng định ta có biện pháp đặc thù nào đó, mới tìm được nơi đây. Thế nhưng Tuyệt Diệu Thiền Nữ nhìn thấy thạch đỉnh, lại không có ý đi nghiên cứu.

Trương Nhược Trần khôi phục lại, dự định sử dụng Chân Lý Chi Tâm phân tích một lần, nhưng khi hắn nhìn lại, thì phát hiện thiên văn màu đen đã biến mất!

- Cái này...

Không có khả năng chỉ xuất hiện một lần chứ?

Không đúng.

Bình Luận (0)
Comment