Chương 5969: Cái Gọi Là Thế Gian, Không Phải Là Muội Sao?
Chương 5969: Cái Gọi Là Thế Gian, Không Phải Là Muội Sao?
Trương Nhược Trần từ trong Sinh Mệnh Chi Tuyền đi ra, trên người không dính một giọt nước, nói:
- Đi thôi!
- Đi nơi nào? Trì Dao hỏi.
- Đi theo ta là được.
Thân hình của Trương Nhược Trần như điện, đi về phía Bồ Đề Thụ.
Trì Dao và Không Lan Du, Táng Kim Bạch Hổ mặt đầy hiếu kỳ theo sau. Bồ Đề Thụ sinh trưởng ở trong Lục Tổ Thích Thiền Đồ còn cao tớn hơn cả Tiếp Thiên Thần Mộc, nhánh cây, tá cây bao trùm địa vực đạt tới ngàn dặm, giống như đám mây màu vàng.
Tiến vào Phật Vực, giữa thiên địa phiêu tán kim vũ. Trên mặt đất mọc đầy các loại thánh dược quý hiếm.
- Khả năng rất lớn.
Trì Dao nói:
- Nếu thật như vậy, quyển Lục Tổ Thích Thiền Đồ này là vô thượng kỳ bảo, đại biểu thế giới phật cảnh của một vị Phật Tổ. Cho dù chỉ một góc, cũng không thể coi thường.
- Năm đó thời điểm Lục Tổ viên tịch, rất có thể Thánh Tăng đang bảo vệ ở một bên.Trì Dao nói:
- Vùng đại địa này rất cổ lão, hơn nữa kết cấu kiên cố, có thể dựng dục ra kỳ trân dị bảo, không phải dựa vào vẽ ra. Vùng đại địa này và Bồ Đề Thụ, đều là từ địa phương nào đó di chuyển đến nội không gian.
- Là một góc thế giới thần cảnh của Lục Tổ.
Trương Nhược Trần phán đoán.Trương Nhược Trần nói.
Vượt qua dòng sông và đầm lầy, thời gian dần trôi qua, bọn hắn tới gần Bồ Đề Thụ.
Thần uy càng cường đại, quy tắc trong không gian đã biến thành phạn văn màu vàng. Do phạn văn chống lên mảnh thế giới này, đồng thời diễn hóa ra tiếng tụng kinh, tiếng chuông, tiếng bước chân, tiếng người nói.
Ở dưới Bồ Đề Thụ, có một bệ đá trơn bóng như ngọc.- Là Lục Tổ. Đây... Đây là Phật Tổ Kim Thân sao?
Trì Dao không cách nào bình tĩnh, vội vàng khom người lễ bái.
Trương Nhược Trần cũng thi lễ nói:
- Thời điểm Lục Tổ tọa hóa, Kim Thân hóa thành 84.000 viên Xá Lợi Tử. Trong đó, 83.990 viên Xá Lợi Tử ở lúc sinh ra, hóa thành chí bảo Minh Kính Đài trong truyền thuyết. Mà mười viên Phật Tổ Xá Lợi còn lại, phân biệt cất giữ ở trong mười đại thánh địa Phật môn. Cho nên Lục Tổ không có Kim Thân, chỉ có Minh Kính Đài.Bệ đá không quy tắc, cũng không kỳ lạ, nhưng lại trơn nhẵn, không nhiễm bụi bặm.
Chỉ nhìn bệ đá, cũng để tâm thần người yên tĩnh, trong nháy mắt tiến vào trạng thái ngộ đạo huyền diệu khó giải thích.
Nhưng ba người Trương Nhược Trần nhưng không có nhìn bệ đá, mà nhìn Kim Phật xếp bằng ở trên bệ đá. Thân thể hắn to lớn, mặt mũi hiền lành, chân trần, hở ngực lộ bụng, từng vòng phật quang dập dờn ở trên người.
Uy thế kia, phật uẩn kia, có thể tin phục hết thảy sinh linh trên thế gian.Đầm lầy trải rộng, phật tuyền như kim hà xuyên toa ở trên mặt đất.
Nơi xa, Bồ Đề Thụ đã khổng lồ đến rung động lòng người, lại tản mát ra thần uy cường đại, cho thấy nó là một gốc thần thụ chân chính, không biết đã sinh trưởng bao nhiêu Nguyên hội.
- Nơi đây thật là thần cảnh của Phật môn, ở chỗ này nhất định có thể ngộ Thần Linh đại đạo.
Khổng Lan Du thần thái sáng láng, trong lòng cảm thán.
Ánh mắt của Trì Dao và Khổng Lan Du đều nhìn về phía bệ đá dưới thân Lục Tổ, trong lòng sinh ra suy đoán.
Kỳ thật Trương Nhược Trân cũng không dám tin tưởng, Minh Kính Đài trong truyền thuyết tại ở trong Lục Tổ Thích Thiền Đồ. Thế nhưng trừ Minh Kính Đài, còn có bảo vật gì có thể hiển hóa ra phật ảnh của Lục Tổ Kim Thân?
Hơn nữa, phật ảnh Kim Thân hình thành uy thế và phật uẩn, có thể dọa sợ Đại Thần, không cách nào nhìn thấu.
Chỉ có tực tượng của Minh Kính Đài mới có thể tàm được. Trương Nhược Trần tin tưởng, trước đây hắn sử dụng Lục Tổ Thích Thiền Đồ đe dọa Quỷ Chủ, Kim Tụ Đại Thần, phật ảnh Kim Thân hiển hóa ra ngoài chính là vị này.
Trương Nhược Trần cười khổ:
- Ta nghĩ đây cũng là chuẩn bị của Thánh Tăng. Ký thác hi vọng vào trên người chúng ta, không chỉ có Thánh Tăng, còn có Lục Tổ năm đó bởi vì trọng thương mà tọa hóa.
Trì Dao có chút không hiểu ý tứ trong tời nói của Trương Nhược Trần: - Thánh Tăng chuẩn bị ở sau?
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, cất bước đi về phía Minh Kính Đài và Lục Tổ Kim Thân. Trì Dao và Khổng Lan Du muốn theo sau, nhưng bị phạn văn màu vàng ngăn trở, không cách nào xông vào.
Đi đến dưới Lục Tổ Kim Thân, Trương Nhược Trần duỗi ra một ngón tay điểm lên, đụng vào ngón tay của phật ảnh.
- Ầm ầm!
Phật ảnh Kim Thân tán nứt ra, hóa thành một vòng xoáy màu vàng. Trong vòng xoáy truyền ra tiếng kiếm reo, thất kiếm đang bay múa.
- Là bảy thanh phách kiếm của Kiếm Tổ, sao tai bảo tồn ở trong Lục Tổ Kim Thân. Còn nữa... Đó ta thần nguyên vỡ nát... Trì Dao hoảng sợ nói.
Từng điểm sáng nổi lên ở trong vòng xoáy, như chòm sao lóng lánh.
Chính là mảnh vỡ thần nguyên.
Có mười tầng thiên vũ vỡ nát, biến thành phế tích thê tương, tung bay ở trong một dòng Thông Thiên Hà đo quy tắc thần văn tạo thành. Trong Thông Thiên Hà, còn có Chư Thần Ấn Ký đang tóe tên, có thần hồn như sương trắng phiêu đãng. Trì Dao và Không Lan Du đều mừng rỡ.
- Kình Tổ nghĩ rằng mình tự tay xuất thủ, khẳng định đã hủy hết tu vi của ngươi. Lại không nghĩ rằng hắn tính sai, Minh Kính Đài và Lục Tổ Thích Thiền Đồ bảo tồn tu vi của huynh tại. Hắn cuối cùng vẫn thua Lục Tổ và Thánh Tăng! Tâm tình của Trì Dao thật tốt, lo lắng diệt hết.
Kỳ thật khi Trương Nhược Trần tiến vào Lục Tổ Thích Thiền Đồ, liền cảm ứng được thần hồn, thần nguyên, phách kiếm... của mình, thế nhưng lại biết những thứ này căn bản vô dụng.
Trương Nhược Trần nhìn vòng xoáy màu vàng nói:
- Không thể nói Lục Tổ và Thánh Tăng thắng, chỉ có thể nói ở sau khi chết, vẫn cùng Kình Tổ đấu thế hoà bất phân thắng bại. Thần nguyên của ta đã vỡ, coi như trọng ngưng, cũng không thể tiếp tục tu luyện, chỉ có thể duy trì cảnh giới Hạ Vị Thần. Nhưng...
- Nhưng tu vi cả đời này, ta lại có thể truyền cho muội, để muội tu thành Tam Thập Tam Trọng Thiên, đi làm chuyện muội muốn làm, đi tranh, đi liều, mang theo ý chí của ta, đi thực hiện tương lai mà Lục Tổ và Thánh Tăng mong đợi. Dao Dao! Đây cũng là kế hoạch của ta!
Trương Nhược Trần quay người nhìn về phía Trì Dao, thần sắc lạnh nhạt, nhưng lại kiên định.
...