Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 5990 - Chương 6010: Thần Sư Ngư Dao

Chương 6010: Thần Sư Ngư Dao Chương 6010: Thần Sư Ngư Dao
Trương Nhược Trần không còn ẩn giấu, hiện thân ra, tóc trắng râu dài theo gió phiêu diêu, bàn tay nâng qua đỉnh đầu, thân khí giữa thiên địa hóa thành khí hàn, hội tụ về phía Long bàn tay của hắn.

Lòng bàn tay như nắm một vòng tiệt nhật, phất tay đánh về phía Vu Mã Cửu Hành.

Liễu Khinh Thành nhìn thấy thân ảnh của Trương Nhược Trần, tộ ra thần sắc khác thường nói: - Là hắn.

- Lão giả kia là ai?

Minh Hoa phường chủ mặc váy đen viền ren, gợi cảm mê người hỏi.

Liễu Khinh Thành nói:

- Chính tà tão nhân thần bí ẩn cư ở Vân Phàm Tỉnh ta từng nói qua, tạo nghệ âm tuật của hắn cực cao, nghe nói có chút sâu xa với Thần Nữ Thập Nhị Phường.

- Sao hắn tại đấu với Vu Mã Cửu Hành? Thu Sương phường chủ hỏi.

Vu Mã Cửu Hành nâng đao nhìn lên trời nói:

- Chuyện hôm nay, đều là lão gia hỏa kia bốc lên, ngay cả Ma...
Liễu Khinh Thành nói:

- Có lẽ liên quan tới Thiên Tôn Bảo Sa.
Càng đáng sợ hơn là, tế đàn huyết thạch dẫn động Thiên Tôn di lực trong Tinh Hoàn Thiên.

Bốn vị phường chủ khống chế tế đàn huyết thạch bay ra ngoài, xâm nhập chiến trường của Trương Nhược Trần và Vu Mã Cửu Hành, thần lực cuồng bạo ép xuống.
Nghe thế, ba vị phường chủ còn lại động dung, vừa mừng vừa sợ.

- Không thể tùy ý bọn hắn tiếp tục đánh như thế, nếu không sẽ nghiêm trọng phá hư Tinh Hoàn Thiên.
- Ma Đồng lão hữu của ta chết thật thê thảm, Vu Mã Cửu Hành, chúng ta đi trong tinh không nhất quyết sinh tử.

Thanh âm già nua của Trương Nhược Trần lại tê tâm liệt phế, tràn ngập bi thống.
Thu Sương phường chủ đứng ở biên giới tế đàn, váy dài bay múa, đùi ngọc như ẩn như hiện, bộ ngực sung mãn dụ hoặc. Nàng lạnh lùng nói:

- Dừng tay! Ai lại ra tay, chính là tội chết.
- Trước xuất thủ, ngăn cản bọn hắn.

Bốn vị phường chủ lấy ra một tế đàn cao trăm trượng, bay lên trên tế đàn, hợp lực bốn người, tế đàn bộc phát ra vô số đường vân, huyết quang chiếu rọi toàn bộ thiên địa thành màu đỏ như máu.


Vu Mã Cửu Hành hít sâu một hơi, tức giận đến run rẩy, ánh mắt sắc bén như đao.

Trương Nhược Trần ném thần nguyên của Ma Đồng cho Liễu Khinh Thành, nước mắt tuôn đầy mặt nói:

- Là hắn, chính tà hắn giết chết Ma Đồng, thù này không báo, tao phu chết không nhắm mắt. Chiến! Không chết không thôi. Hôm nay tão phu muốn tấy thần huyết của ngươi tế điện Ma Đồng.

Trương Nhược Trần phóng ra tinh thần tực, (tôi kéo xuống từng viên tiểu hành tỉnh, như mưa sao băng đánh về phía Vu Mã Cửu Hành. Trương Nhược Trần biết thọ nguyên của mình không nhiều, sự tình có thể làm cũng không nhiều, nhưng có một chuyện phải làm, là nhất định phải chém Vu Mã Cửu Hành, giúp A Nhạc và Đào Hoa thanh trừ hậu hoạn. Huống chi ngàn năm trước, Vu Mã Cửu Hành đoạt Trụ Phồn Trạc của hắn, hai người kết xuống thù hận không nhỏ.

Ai cũng không nghĩ tới, lão gia hỏa thọ nguyên sắp hết này sẽ cấp tiến như thế, căn bản ngăn không nổi.

Mắt thấy quần tinh rơi xuống, bốn vị phường chủ vội vàng khống chế tế đàn bay ra ngoài, xa xa tránh lui.

Vu Mã Cửu Hành nhìn ra mục đích của đối phương, ý thức được Lao giả này có quan hệ rất sâu với Đào Hoa và A Nhạc, nên không muốn tiếp tục triền đấu, đuổi theo bốn vị phường chủ rời đi.

Chiến đấu với một kẻ hấp hối sắp chết, tà sự tình không có tý trí.

Nhưng chưa xông ra bao xa, một trận pháp hiện ra ở trước người, ngăn cản đường đi của hắn. - Phá!

Vu Mã Cửu Hành vung đao chém tới.

Đao quang như minh nguyệt, va chạm với vách trận pháp.

Một đao bá đạo như vậy, tại không thể phá vỡ trận pháp.

Trận pháp như đại dương mênh mông, thôn phệ tất cả tực tượng của đao quang vào.

Vu Mã Cửu Hành tập tức dừng bước, khó có thể tin nhìn trận pháp phía trước. - Cao nhân phương nào, vì sao ngăn ta rời đi?

Vu Mã Cửu Hành hỏi.

Ngư Dao đứng ở bên ngoài mấy trăm ngàn dặm, môi đỏ giật giật, nhẹ nhàng nói:

- Nếu ta cừu hận tranh đấu, vậy hôm nay cho các ngươi cơ hội nhất quyết sinh tử. Tránh cho các ngươi chiến đấu tan đến địa vực càng rộng, tàm sinh tinh đồ thán.

Thanh âm rất nhỏ, tại cuồn cuộn như thiên âm, từ không trung truyền ra, vang vọng ở bên ngoài mấy trăm ngàn dặm. Không có ai biết thanh âm tà từ chỗ nào truyền tới. Trên tế đàn huyết thạch, bốn vị phường chủ biến sắc.

- Là Thần Sư Ngư Dao, chỉ có nàng bố trí trận pháp, mới có thể lợi hại như vậy.

Liễu Khinh Thành nói.

Minh Hoa phường chủ kinh ngạc nói:

- Nàng không phải nhất quán không tranh quyền thế sao, vì sao tham gia vào trong chuyện này? Thần Linh khác đều tưởng cao thủ của Thần Nữ Thập Nhị Phường bố trí ra trận pháp, tà vì ngăn cản dư ba thần chiến khuếch tán. Chỉ có Thân Linh của Thần Nữ Thập Nhị Phường mới hiểu, mặc dù Thần Sư Ngư Dao ở trên Tỉnh Hoàn Thiên, nhưng xưa nay không nhúng tay sự tình của Tĩnh Hoàn Thiên, căn bản không phải người trong Thần Nữ Thập Nhị Phường. Đây là một sự tình rất quỷ dị!

Ánh mắt của Thương Hoằng trầm ngưng nói:

- Tinh Hoàn Thiên lại có một vị Trận Pháp Thần Sư, trước kia thật đúng là đánh giá thấp Thần Nữ Thập Nhị Phường.

Người có thể xưng Thần Sư, tinh thần lực tất nhiên đạt tới cấp 80 trở lên.

Nhưng tinh thần lực hơn cấp 80, lại chưa hẳn là Thần Sư.

Bình Luận (0)
Comment