Chương 6094: Đại Đồ Chiến Thần Hoàng Thảm Hề Hề
Chương 6094: Đại Đồ Chiến Thần Hoàng Thảm Hề Hề
Kiếm tinh sinh ra cảm ứng, tập tức nhảy cẵng vui mừng.
Hốc mắt của Trì Côn Lôn đỏ fen nói:
- Phụ thân! Mấy chục năm ngài rời đi này, mẫu hậu bị thiên hạ oan uống, nhận vô số chửi bới và nguyền rủa, nhưng nàng tại chưa bao giờ giải thích qua. Nàng nói năm đó phụ thân đã từng như vậy, bị xem như phản đồ của Côn Lôn giới, bị xa tánh và nói xấu. Hiện tại hòa nhaul Trương Nhược Trần nhìn về phía Trì Dao đứng ở trên đỉnh núi.
Đúng vậy, có đôi khi tự cho rằng sự tình mình làm, là tốt cho đối phương. Nhưng lại bởi vì ngươi, mà để cho đối phương bị người trong thiên hạ phỉ nhổ.
Trì Côn Lôn nói:
- Mấy chục năm này, con và mẫu hậu một mực ở Tĩnh Hoàn Thiên tìm người, tuy có Thái Thượng che giấu thiên cơ. Thế nhưng mẫu hậu tại không dám hiện thân, một khi bại tộ hành tung, sẽ bị chí cường của Địa Ngục giới gạt bỏ. Loại ngày tháng này, ngài còn muốn nàng tiếp tục sống như vậy sao?
- Tất cả hiểu fầm đều có thể giải, tất cả khó khăn có thể để người một nhà cùng đi đối mặt. Phụ thân, cùng chúng ta về nhà đi!
Cách đó không xa, túc trước Bạch Khanh Nhi còn muốn Trương Nhược Trân mau chóng rời Tỉnh Hoàn Thiên tại âm thầm khẩn trương, ánh mắt nhìn về phía Trì Dao, trong tòng thầm nghĩ. - Thủ đoạn thật lợi hại, không tự mình ra mặt, lại sai nhi tử đến đây lấy tình động tâm. Đây là biết Trương Nhược Trần ăn mềm không ăn cứng! Muốn cướp người của bổn cô nương đi sao?
Trương Nhược Trần nói:
- Có lẽ Thánh Tăng biết được, muốn tu luyện Vô Cực Thần Đạo, nhất định phải có một trái tim hải nạp bách xuyên, có thể chứa đựng thế gian vạn vật, cũng có thể dũng cảm hi sinh mình. Mà tu luyện Minh Vương Kinh, lại nhất định phải tính như liệt hỏa, phong mang tất lộ. Ở dưới loại tính cách này điều khiển, truyền công tất nhiên là ta.
Lúc hai người bọn họ mới 16 tuổi liền bị thủ đoạn của Tu Di Thánh Tăng tra tấn gần hai ngàn năm, cho đến hôm nay mới hoàn toàn tỉnh ngộ, trong lòng Trì Dao tự nhiên rất ấm ức.
Nhưng ấm ức rất nhanh đã tan thành mây khói.Như vậy hiện tại Trương Nhược Trần đi con đường võ đạo, chính là Tu Di Thánh Tăng mượn Thời Gian chi đạo và Không Gian chi đạo thôi diễn ra một loại khả năng.
Trì Dao là đứng ở trên bờ vai của Bất Động Minh Vương Đại Tôn, nhìn võ đạo đỉnh phong, tìm kiếm Thần Đạo cực cảnh.
Trương Nhược Trần thì dựa theo Tu Di Thánh Tăng chỉ dẫn, lấy thời gian và không gian làm cơ sở, dò xét Thiên Đạo chi bí, tìm kiếm chân tướng của vũ trụ.
Hai người phân biệt kế thừa thành quả của Bất Động Minh Vương Đại Tôn và Tu Di Thánh Tăng.- Thánh Tăng từ vừa mới bắt đầu, chọn trúng người tu luyện Minh Vương Kinh chính là ngươi, đồng thời dẫn đạo ta đi lên một con đường tràn ngập biến số!
Tu luyện thời gian và không gian, là nguyên nhân căn bản để Trương Nhược Trần có thể tu luyện ra Vô Cực Thánh Ý.
Thời điểm Tu Di Thánh Tăng truyền Thời Không Thần Võ Ấn Ký cho hắn, chính là đã quyết định. Bởi vì tu luyện Minh Vương Kinh, căn bản không cần tu luyện Thời Gian chi đạo và Không Gian chi đạo.
Nếu như nói, Minh Vương Kinh hoàn chỉnh là Bất Động Minh Vương Đại Tôn thôi diễn ra công pháp không thiếu sót.Trương Nhược Trần đau lòng, biết những năm mình mất tích này, thật sự là liên lụy quá nhiều người đi theo chịu tội, thế là dùng sức gật đầu.
- Được rồi, về nhà! Về nhà của chúng ta!
Trì Dao từ trên núi đi xuống, vốn là Nữ Hoàng uy chấn thiên hạ, giờ phút này lại hơi có vẻ gầy gò, trong ánh mắt chứa đầy tình cảm, lặng im không nói nhìn Trương Nhược Trần.
- Lần này là lỗi của ta, nàng chịu khổ rồi!Trương Nhược Trần cảm thụ được thân thể ấm áp của Trì Dao, ánh mắt ngóng nhìn tinh không vô tận, nỗi lòng chợt trở nên khoáng đạt nói:
- Hiện tại ta rốt cuộc hiểu rõ! Năm đó Thánh Tăng là đồng thời chọn trúng hai người chúng ta, nhìn như để cho chúng ta lựa chọn Thực Quyển và Hư Quyển, trên thực tế lựa chọn đó không trọng yếu chút nào. Trọng yếu là sau khi làm ra lựa chọn, chúng ta một đường tu hành gặp phải trắc trở, cùng với rèn luyện tâm tính.
- Nếu không có những năm này, tâm của ngươi được thiên chùy bách luyện, làm sao có thể chịu được ta truyền công? Càng không có khả năng dung hợp Thực Quyển và Hư Quyển.
- Mà ta, chính vì có trắc trở thuộc về mình, cùng trải qua vô số sinh tử, mới có thể tu luyện thành Vô Cực Thánh Ý, từ bên bờ sinh tử đi ra.Có thể tiêu hóa những thành quả này hay không, đồng thời đột phá siêu việt tiền nhân, mới là khảo nghiệm lớn nhất với bọn hắn.
Hai con đường đều rất nguy hiểm, tràn ngập biến số.
Trì Dao nhẹ nhàng cắn môi, hừ lạnh nói:
- Lão hòa thượng kia thật giỏi tính toán! Nói cho cùng hắn vẫn xem trọng chàng hơn. Bằng không làm sao lại chắc chắn, nhất định là chàng truyền công cho ta?Trương Nhược Trần đi qua, giang tay ôm nàng vào trong ngực.
Trì Dao nhắm mắt, giống như mèo nhỏ nhu thuận tựa ở trong ngực hắn nói:
- Trước kia là ta sai! Lần này là chàng sai. Chàng vốn nên minh bạch, vô luận chàng biến thành bộ dáng gì, ta cũng sẽ không bỏ lại chàng. Về sau đừng đi thẳng một mạch, không tin tức như vậy nữa được không? Giống như Côn Lôn nói, khốn cảnh lớn hơn nữa, người một nhà chúng ta cũng có thể cùng đi đối mặt.
- Ừm!
Chí ít hiện tại rốt cục khổ tận cam lai, hai người đều bước vào Thần cảnh, đều sống rất tốt, không cần hi sinh ai rồi.
Cái này chẳng fẽ không phải kết cục tốt nhất sao? Trì Dao nói:
- Tu Di Miếu ở nơi nào? Mặc dù tão hòa thượng kia đáng giận, tính toán chúng ta khổ muốn chết, nhưng không có những năm này ma tuyện tàn khốc, thì không có khả năng có chúng ta hiện tại, ta muốn đi thắp cho người một nén nhang. Trương Nhược Trần yên lặng một lát mới nói:
- Ta nhất định sẽ trùng kiến Tu Di Miếu.
Lúc này Bạch Khanh Nhi đứng ở một bên, rốt cục có cơ hội chen vào nói:
- Thương Hoằng đã rời Tinh Hoàn Thiên, trước khi hắn về Thiên Đình, khẳng định sẽ đi cứu ba Thần Linh của phe phái Thiên Đường giới. Trương Nhược Trần, coi như ngươi muốn về nhà, cũng nên đi nhìn xem Đại Đồ Chiến Thần Hoàng chết chưa chứ?
Trương Nhược Trần há có thể nghe không ra oán khí của Bạch Khanh Nhi?
Chính như Phong Trần Kiếm Thần nói, đồng thời cùng hai nữ nhân ở cùng một chỗ, là một sự tình rất ngu xuẩn. Huống chi hai nữ nhân này đều không phải đèn đã cạn dầu, một cái cường thế hơn một cái.