Chương 6186: Dưới Hoa Mai Táng
Chương 6186: Dưới Hoa Mai Táng
Trương Nhược Trần minh bạch vì sao Hoang Thiên tại muốn an táng Bạch hoàng hậu ở nơi này, chính vì minh bạch, cho nên sau khi phát hiện thi thể của Bạch hoàng hậu mất tích, mới có thể tìm đến nơi này.
Chờ bùn đất triệt để vùi (ấp thi thể, Trương Nhược Trần nhịn không được nói:
- Người, cuối cùng vẫn phải chết... - Im miệng!
Hoang Thiên nói.
Trương Nhược Trần không lên tiếng nữa.
Một khi trong tòng có chấp niệm, thì Lam sao có thể khuyên động được? Chờ trên mộ đất đã rơi đầy cánh hoa màu đỏ, Hoang Thiên mới mở miệng:
- Ngươi di đi, ta muốn ở chỗ này một thời gian ngắn. Hắn nói tới khoảng thời gian này, tất nhiên là sẽ không ngắn.
Một sợi sương mù xám tiêu tán, rơi ở trên người Trương Nhược Trần, như ẩn chứa lực lượng thiên địa hùng hậu, quất đến hắn bay ngược ra ngoài.
- Sao ngươi lại đi trêu chọc một người lòng như tro nguội?
Một thanh âm ôn nhu từ phía sau truyền đến.Trương Nhược Trần vuốt bộ ngực đau đớn, quay đầu nhìn lại, trông thấy Tuyệt Diệu Thiền Nữ đứng ở trên sa mạc tràn đầy đá vụn, áo xanh như lá sen sau cơn mưa, da thịt tuyết trắng giống như thánh liên chớm nở, sạch không tỳ vết.
Bộ dáng của nàng vẫn như vậy, giống như thế gian không có chuyện gì có thể làm cho nàng sinh ra hỉ nộ ái ố.
Trương Nhược Trần cười nhạt nói:Trương Nhược Trần biết Hoang Thiên không chỉ bị thương nặng, thương tâm càng nặng, thế là chắp tay nói:
- Cáo từ!
- Đừng nói cho các nàng ta ở chỗ này.Hoang Thiên nói.
Trương Nhược Trần mới vừa đi ra Vũ Thần Miếu, sau lưng hiện lên vô số thần văn, mặt đất dâng trào sương mù xám, bao phủ toàn bộ phế tích thần miếu.
Trong lúc mơ hồ, có thể nhìn thấy trong sương mù xám xen lẫn xiềng xích và điện quang khiến tim người đập nhanh.Trương Nhược Trần nói:
- Nói như vậy, ngược lại là ta xen vào việc của người khác rồi?
- Ngươi đúng là quản quá rộng, xém chút để cho ta ném đi tính mạng.- Khúc mắc này của hắn, không biết bao lâu mới có thể hóa giải.
Trương Nhược Trần nhịn không được duỗi ra một ngón tay.
Soạt!- Ta vốn định khuyên hắn một chút.
- Nội tâm của hắn cường đại hơn bất luận kẻ nào, không cần ngươi khuyên.
Tuyệt Diệu Thiền Nữ nói.
Nàng nói.
Trương Nhược Trần đi đến trước mặt nàng, ánh mắt chân thành nói:
- Đa tạ Thiền Nữ xuất thủ tương trợ, nếu không phải ngươi kiềm chế Huyền Nhất, trận chiến ở Tĩnh Hoàn Thiên này, sợ tà dữ nhiều tành ít. Tuyệt Diệu Thiền Nữ nói: - Ta xuất thủ là vì Minh Binh Quyển, không phải vì ngươi.
Nói xong nàng đư tay ra, bộ dáng đòi hỏi.
Lúc trước Trương Nhược Trần phái Minh Hoa phường chủ đưa tin cho Tuyệt Diệu Thiền Nữ, là muốn lấy Minh Binh Quyển dẫn nàng tới Tinh Hoàn Thiên. Khi đó chỉ là muốn mượn tay của nàng, đối phó lão Thi Quỷ và Thương Hoằng mà thôi.
Căn bản không nghĩ đến, về sau thế cục của Tỉnh Hoàn Thiên tại mất khống chế, chuyển biến xấu đến tình trạng xém chút giới hủy người vong. Trương Nhược Trần tà người ân oán rõ ràng, tần này đích thật tà thiếu nhân tình của Tuyệt Diệu Thiền Nữ, bởi vậy trực tiếp truyền cho nàng phương pháp tu tuyện Minh Binh Quyển.
Tuyệt Diệu Thiền Nữ nhắm mắt tìm hiểu một tát, xác nhận Minh Binh Quyển tà thật, nói: - Đích thật là Minh Binh Quyển, nhưng chỉ là phương pháp tu luyện và một chút chú pháp, không coi là Minh Binh Quyển hoàn chỉnh, nhưng dùng để luyện chế Minh Binh, khống chế thần quân lại đủ! Ngươi từ chỗ nào có được vậy?
Trương Nhược Trần nói:
- Không thể nói.
- Không nói thì thôi! Nhưng ngươi sử dụng thủ đoạn trên Minh Binh Quyển khống chế thần thi của Ngọc Long Tiên, tất nhiên không thể gạt được Thần Linh của Minh Điện và Hắc Ám Thần Điện. Bọn hắn khẳng định sẽ tới tìm ngươi, nên cẩn thận một chút.
Tuyệt Diệu Thiền Nữ nói. Trương Nhược Trần cũng không nghĩ tới, nữ tử tạnh tùng như Tuyệt Diệu Thiền Nữ cũng sẽ quan tâm hắn. Hắn nói:
- Bằng vào uy danh của ta hiện tại, coi như bọn hắn tìm tới, ta cũng có biện pháp ứng phó. Khi nào ngươi về Minh Điện?
- Uy danh thật lớn, bất quá chỉ là mượn lực lượng của Thiên Mỗ cáo mượn oai hùm mà thôi.
Tuyệt Diệu Thiền Nữ quay người rời đi, khóe miệng cười trộm.
Nụ cười kia, Trương Nhược Trần tại hoàn toàn nhìn không thấy.
Trương Nhược Trần đuổi theo nói: - Ngươi nói như vậy là quá tổn thương người, ta mới tu luyện bao nhiêu năm? Cho ta một trăm ngàn năm, ta tất lấy lực lượng của mình đánh bại ngươi.
- Trăm ngàn năm sau, sợ là ta đã đạt tới Vô Lượng cảnh, từ từ đuổi đi!
Tuyệt Diệu Thiền Nữ hóa thành quang trụ phá không rời đi, biến mất ở sâu trong vũ trụ, Thiên Tinh Hoàn Thiên Trận không có ngăn cản nàng.
...