Chương 6233: Thất Trọng Sơn
Chương 6233: Thất Trọng Sơn
(chuyển cảnh chứ không có thiếu chương nha mọi người)
- Thái sư phụ thật nói như vậy? Trương Nhược Trần có chút ngoài ý muốn.
Tiểu Hắc lấy áo choàng trên đyầu xuống, thần thái uy nghiêm nói:
- Không sai. Sư công nói, thất trọng sơn của Cổ Thần Sơn có giấu đại bí, bảo ngươi theo bản hoàng tiến đến dò xét. Lần này lấy bản hoàng cầm đầu, hết tthảy hành động đều phải nghe bản hoàng chỉ huy, bất kỳ người nào cũng không được tự tiện hành động.
Thay dang ve cua Tieu Hắc như thế, Trương Nhược Trần có chút hoài nghi việc này thật girả. Lấy tu vi của thái sư phụ, bí mật ở Côn Lôn giới, còn có bao nhiêu thứ hắn không biết? Cần chuyên môn điều động hai tiểu bối bọn hắn đi đò xét sao? Lại nói, tấy độ cao của một vị Thái Thượng, sẽ không dính vào việc nhỏ như vậy. Trừ khi sự tình không nhỏ.
- Đó là bởi vì lúc ấy tu vi của ngươi thấp, hiện tại không giống, bản hoàng đã là Thượng Vị Thần, còn là Trận Pháp Thiên Sư siêu quần bạt tụy. Toàn bộ Côn Lôn giới, không có mấy chỗ bản hoàng không đi được. Nếu ngươi muốn đi, theo ở phía sau nhìn xem là được.
Tiểu Hắc triển khai hai cánh ở trên lưng, thiêu đốt Bất Tử Thần Hỏa, xuyên qua tầng tầng thần văn và trận pháp của tứ trọng sơn, ngũ trọng sơn, lục trọng sơn, đến dưới thất trọng sơn.
Phía trước thiên nhận tuyệt bích, thần vụ lượn lờ, bên trong giống như hỗn độn, cho dù là thần mục cũng nhìn không rõ ràng.
Có thánh tuyền từ trên tuyệt bích chảy xuống, giống như thác nước, ẩn chứa vận vị của thần tuyền.Bất quá Trương Nhược Trần vốn định đi Cổ Thần Sơn thất trọng sơn rồi, bây giờ có Tiểu Hắc xung phong, cũng vui vẻ nhàn hạ.
Hắn nói:
- Thái sư phụ thật nói lần hành động này lấy ngươi cầm đầu?
- Tự nhiên.Tiểu Hắc kiêu căng nói.
Trương Nhược Trần cố ý lộ ra vẻ bất mãn nói:
- Tốt! Vậy ta theo ngươi đi một chuyến.
Trương Nhược Trần truyền âm cho Ma Âm, để nàng cẩn thận trông chừng Trì Khổng Nhạc và Trương Hồng Trần, đừng có lại náo ra mâu thuẫn như lúc trước, hết thảy sự tình chờ hắn trở về lại giải quyết.Sau đó hắn và Tiểu Hắc bay về phía Cổ Thần Sơn.
Trì Dao đứng ở trên tam trọng sơn, nhìn thấy Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc tới liền nói:
- Khổng Nhạc biến hóa, ta là tuyệt đối không ngờ được, nàng hoàn toàn khác khi còn bé!
Tiểu Hắc giống như lãnh tụ nói:- Chỉ là thần vụ, cũng muốn ngăn cản bản hoàng. Phá!
Tiểu Hắc gọi ra Thái Thản Quỷ Phủ, kích hoạt uy năng chí tôn, khiến cho thiên địa biến sắc, vung búa bổ xuống.
Ầm ầm!
Thần vụ biến thành màu tím, bị ép tới lõm vào trong.- Muốn trách thì trách Tu Thần Thiên Thần đi, tương lai nếu ngươi phong vương xưng tôn, chém nó là được. Đi, đi thất trọng sơn.
Trì Dao nói:
- Thất trọng sơn không vào được, ta từng đi dò xét qua.
Tiểu Hắc khí thế tuyệt luân, cất giọng nói:
Đột nhiên trong sương mù tím, vang lên một tiếng kiếm minh chói tai. Vô số kiếm khí từ trong sương mù bay ra, đánh về phía Thái Thản Quỷ Phủ và Tiểu Hắc, làm nó không ngừng lùi lại.
Tiểu Hắc chật vật chạy trốn, may mắn trên người có nhiều trận pháp hộ thể, mới không có thụ thương. - Kiếm ý thật mạnh. Trong mắt Tiểu Hắc tràn đầy kiêng ki quay đầu nhìn về phía Trương Nhược Trần và Trì Dao, đang muốn hạ tệnh để bọn hắn đi mở đường. Trì Dao nói:
- Chúng ta vẫn đi theo ở phía sau!
Trương Nhược Trần nói:
- Tu vi của Thượng Vi Thần quả nhiên phi phàm, gặp phải kiếm khí của Vô Lượng cảnh tưu tại, nhưng vẫn có thể toàn thân trở ra. Tiểu Hắc, xem ra có ngươi mở đường, tiến vào thất trọng sơn căn bản không phải việc khó gì.
- Đó tà tự nhiên.
Tiểu Hắc hỏi: - Những kiếm khí này, là cường giả Vô Lượng cảnh lưu lại?
Trương Nhược Trần nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết? Hai mươi vạn năm trước, Bích Lạc Tử chém Thượng Thanh, hóa thành thất trọng sơn. Thất trọng sơn này, rất có thể chính là thi thể của Thượng Thanh tổ sư.
Mặt của Tiểu Hắc vốn rất đen, nghe nói như thế thì càng đen hơn!
- Nếu ngươi sợ, thì để ta đến phá kiếm khí ở nơi này.
Trì Dao nói. - Xem như Thượng Thanh, hoặc Bích Lạc Tử lưu lại kiếm khí thì thế nào? Đã qua 20 vạn năm, bản hoàng là Thượng Vị Thần, há có thể e ngại? Các ngươi không cần xuất thủ, nhìn kỹ là được.
Tu vi của Tiểu Hắc tiến nhanh, rất muốn hiển lộ thân thủ, sao có thể để Trì Dao đoạt danh tiếng của mình được.
Hắn hừ lạnh, lần nữa quan sát thất trọng sơn, ánh mắt trở nên thận trọng. Sau đó lấy ra một cái la bàn bằng đá, hành tẩu các nơi ở dưới chân núi, cẩn thận từng li từng tí khảo sát.
Trì Dao nhìn về phía đỉnh chóp của thất trọng sơn, dùng tỉnh thần tực giao tưu với Trương Nhược Trần:
- Nếu như truyền thuyết tà thật, tà Bích Lạc Tử chém Thượng Thanh tổ sư, hơn nữa túc ấy Chư Thần của Côn Lôn giới đều không ngăn cản. Phải chăng ý nghĩa, Thượng Thanh tổ sư có một tý do phải chết?
- Ta càng hiếu kỳ, tà Thái Thanh tổ sư và Ngọc Thanh tổ sư đi nơi nào? Nếu như Thượng Thanh tô sư có thể đột phá Vô Lượng, hai người khác tu vi cũng sẽ không yếu hơn bao nhiêu. Hai người Lei hại như vậy, vì sao nói biến mất tiền biến mất? Trương Nhược Trần nói.
Sau đó Trương Nhược Trần lại hỏi tới sự tình của Thần Cổ Sào.
Thần Cổ Sào xuất thế, tất nhiên sẽ tạo thành chấn động khắp Thiên Đình và Địa Ngục, ảnh hưởng cách cục hiện tại của vũ trụ.
Trì Dao nói:
- Thần Cổ Sào xuất thế, cũng là bị buộc bất đắc dĩ, không muốn ngồi chờ chết mà thôi.
- Vì sao?
Trương Nhược Trần nóih.
Trì Dao nói: