Chương 6236: Thanh Bình Kiếm
Chương 6236: Thanh Bình Kiếm
- Vì sao công kích chúng ta? Nếu không thành thật khai báo, ta tấy Thần Kiếm chặt đứt ngươi. Trương Nhược Trần đã nhìn ra, Thanh Bình Kiếm tà Chí Tôn yThánh Khí Thứ Thần cấp.
Nếu không mượn tực tượng của thất trọng sơn, nó ngay cả Ngụy Thần cũng không nhất định thắng được. Kiếm linh nói:
- Nơi này là lãnh địa của ta, các ngươi xâm nhập vào, ta tự nhiên phải chém!
Hình như... đích thật là như vậy!
Trương Nhược Trần nói:r
- Ta tại hỏi ngươi, ngươi ỏ chỗ này bao Lau rồi?
- Đại khái 20 vạn năm. Kiếm tỉnh nói. - Hai mươi vạn năm trước, đến cùng xảy ra chuyện gì? Nơi này mai táng, thật là Thượng Thanh tổ sư?
Kiếm linh do dự một chút mới nói:
- Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, hai mươi vạn năm trước, ta từng bị thương nặng, tất cả ký ức đều bị chém. Bất quá lực lượng ở nơi này rất thân cận với ta, có thể nhẹ nhõm điều động, mai táng hẳn là chủ nhân rồi.Trì Dao đi tới nói:
- Cho dù là kiếm linh tân sinh, cũng có thể nhớ lại một số việc mà kiếm này đã từng trải qua. Ngươi không phải kiếm linh tân sinh, làm sao có thể không nhớ sự tình 20 vạn năm trước? Ngươi đã không thành thật, vậy thì ta chém ngươi.Kiếm linh của Thanh Bình Kiếm hô to.
Thần Kiếm lão Lục treo ở trên Thanh Bình Kiếm, không có rơi xuống.Nàng nắm lấy Thần Kiếm lão Lục, huy kiếm chém xuống.
- Kiếm Giới! Kiếm Giới...- Lằng nhà lằng nhằng làm gì, nếu không nói, bản hoàng cũng muốn chém ngươi.
Tiểu Hắc dọa dẫm.- Ta chỉ là một kiếm linh mà thôi, các ngươi cần gì tàn nhẫn như vậy? Ta nói đều là lời thật, trí nhớ của ta thật bị chém đi, chỉ còn một chút mảnh vỡ kí ức.
Kiếm linh nói.Trì Dao nói:
- Ngươi nói cái gì? Kiếm Giới là có ý gì?
Kiếm linh nói:
- Ta có thể nhớ tại, chỉ có Kiếm Giới. Ta tựa hồ đi theo chủ nhân xuyên qua hắc ám vô tận, đi tới một Viễn Cổ đại thế giới. Đại thế giới kia được xưng tà Kiếm Giới. Trừ cái đó ra, thì không nhớ được cái gì nữal
- Quá không thành thật, muốn chết.
Tiểu Hắc tấy cánh cuốn tên Thái Thản Quỷ Phủ chém xuống, va chạm với Thanh Bình Kiếm. Bành!
Gợn sóng năng lượng khuấy động ra.
Tiểu Hắc bay ra ngoài, cánh kém chút bị chấn đến rơi xuống, Thái Thản Quỷ Phủ xuất hiện lỗ hổng. Nhìn thấy lỗ hổng này, tâm hắn đau muốn chết, lúc này mới ý thức được, Chí Tôn Thánh Khí Trấn Thiên cấp và Chí Tôn Thánh Khí Thứ Thần cấp là không có khả năng cứng đối cứng.
Liều tĩnh, tỗ mãng!
- Trương Nhược Trần, ngươi đến cùng có ý gì? Vì sao công kích bản hoàng?
Tiểu Hắc chất vấn. Nếu không phải Trương Nhược Trần quán chú thần khí vào Thanh Bình Kiếm, Tiểu Hắc làm sao có thể bị đẩy lui?
Ánh mắt của Trương Nhược Trần ngưng trọng nói:
- Ta cảm thấy, nó không có nói sai.
- Ngươi không phải đã nói, Kiếm Giới sớm đã hủy diệt, ngay cả Kiếm Tô cũng tà từ Kiếm Giới đào vong đến Côn Lôn giới sao?
Tiểu Hắc hỏi.
Trương Nhược Trần nói: - Thế nhưng Kiếm Nam xuất thế!
Tiểu Hắc rốt cục tỉnh táo lại, trong mắt hiện ra vẻ kinh hãi nói:
- Kiếm Nam giới? Ngươi nói là, Kiếm Nam giới có quan hệ tới Kiếm Giới?
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu nói:
- Kiếm Nam giới hắn chỉ tà một bộ phận của Kiếm Giới! Chúng ta ở Kiếm Nam giới tìm được Bản Nguyên Thần Điện, thế nhưng không tìm thấy Kiếm Thần Điện.
- Kiếm tỉnh Thanh Bình Kiếm nói tới hắc ám vô tận, hẳn tà chỉ Hắc Ám Đại Tam Giác Tĩnh Vực. - Nếu như ta không đoán sai, Kiếm Giới chỉ bị đánh nát, nhưng không có hoàn toàn hủy diệt. Tam Thanh tổ sư ở trong Hắc Ám Đại Tam Giác Tinh Vực, tìm được Kiếm Giới, đồng thời ở nơi đó đột phá đến Vô Lượng cảnh.
Tiểu Hắc lắc đầu nói:
- Ngươi đoán quá lớn mật rồi? Hoàn toàn không có bằng chứng.
- Ta dám suy đoán như thế, tự nhiên tà có đạo tý của ta.
Trương Nhược Trần nói: - Hai mươi vạn năm trước, tà một thời điểm rất đặc thù. Nhị Thập Tứ Chư Thiên vẫn tac Thiên Đình chưa thành tập, vạn giới như rắn mất đầu, hỗn toạn tưng bừng. - Lúc ấy lấy Hắc Ám Thần Điện và các chủng tộc tử linh cầm đầu Địa Ngục giới, đã giao chiến với Thiên Đình. Côn Lôn giới ở lân cận Hoàng Tuyền Tinh Hà, vị trí địa lý khá đặc thù.
- Ở dưới thế cục như thế, Chư Thần của Côn Lôn giới khẳng định thừa nhận áp lực rất lớn, ai cũng muốn nhanh chóng tăng cao tu vi, để cầu đột phá.
- Chúng ta đều hiểu, muốn đạt tới Vô Lượng cảnh là gian nan bực nào. Kinh tài tuyệt diễm như Huyền Nhất, Tuyệt Diệu Thiền Nữ, lại như Nguyệt Thần, Giáp Thiên Hạ, Danh Kiếm Thần... đều bị kẹt chết ở dưới Vô Lượng cảnh, mấy chục vạn năm khó có thể đột phá. Cho dù là nhân vật như Ngũ Thanh Tông, cũng tu luyện năm Nguyên hội mới thành công đột phá.
- Ta xem qua Thái Cực Tiên Thiên Công, toại công pháp này chỉ tà tàn quyển của Tiên Thiên Đạo Pháp, có rất nhiều địa phương thiếu thốn, hơn nữa trọng võ khinh ngộ.
- Lại thêm Tam Thanh tổ sư chủ tu Kiếm Đạo. Mà Kiếm Tổ truyền xuống Kiếm Đạo tại không trọn vẹn. Cho nên trên tý tuận, bọn hắn không thể nào bằng vào Thái Cực Tiên Thiên Công và Kiếm Đạo đột phá đến Vô Lượng cảnh.
- Ở dưới thế cục túc đó, nếu như ta tà bọn hắn, chỉ có thể tựa chọn đi tìm cố giới của Kiếm Tổ, đi tìm Kiếm Đạo hoàn chỉnh, Lấy kiếm phá Vô Lượng. Lúc ấy bọn hắn hăn tà ở Côn Lôn giới tìm được một foại manh mối nào đó, cho nên mới di tìm Kiếm Giới. Nói đến chỗ này, Trương Nhược Trần ngừng lại, lâm vào trầm tư càng sâu.
Bạch!
Trên người hắn, một lệnh bài hình kiếm dài ba tấc bay lên, phóng tới chỗ hai vực sâu tuôn ra quang vụ màu đen.
Trương Nhược Trần khẽ di một tiếng, lập tức đuổi theo.
Lệnh bài hình kiếm kia, là Giới Tôn đời trước của Kiếm Nam giới giao cho hắn. Lúc trước ở Bản Nguyên Thần Điện, thời điểm kế thừa kiếm phách, Kiếm Tổ gọi nó là kiếm ấn.