Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 6255 - Chương 6275: Suy Đoán

Chương 6275: Suy Đoán Chương 6275: Suy Đoán
- Thiên Hồ tiền bối có ân với Thiên Sơ Văn Minh, càng tà Đại Thần đỉnh tiêm của Thiên Đình, nếu Hoàng Ngưu đạo hữu có điệu pháp hóa giải Tam Sát thi độc, còn xin giúp một tay.

- Nhạc phụ, ngài nhảy vào tàm gì chứ?

Trong tòng Trương Nhược Trần thầm nghĩ. Trương Nhược Trần nói:

- Kỳ thật đều là Phượng Thất tiên sinh đánh giá bần đạo quá cao, bần đạo chỉ là lấy thủ đoạn nhỏ, giúp Đại Thánh Phong tộc hóa giải Âm Thương thi độc, không coi là sự tình to tát gì.

- Tu vi của Thiên Hồ tiền bối cao hơn bần đạo không biết gấp bao nhiêu lần, còn không cách nào tự mình luyện hóa Tam Sát thi độc. Chút tu vi ấy của bần đạo, làm sao có thể làm được? Huống hồ, Phật môn và Quang Minh...

Không đợi Trương Nhược Trân nói hết, Thiên Hồ mỗ ma hừ tạnh một tiếng, phá không bay tên, xuất hiện ở dưới vết nứt không gian.

MI tâm của nàng bay ra vô số quy tắc thần văn, xông vào vết nứt không gian.

Thời gian đần trôi qua, vết nứt khép kín. - Tâm nhi, đi!

Thiên Hồ mỗ mỗ lấy thần khí cuốn lên Cửu Vĩ Tâm Hồ, trên người lóe lên thần quang, biến mất ở trước mắt mọi người.

Thiên địa yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng gió.

Phong Huyền an ủi:
Chư Thần ở đây cũng không có ai cảm thấy Trương Nhược Trần làm sai, dù sao Tam Sát thi độc trong cơ thể Thiên Hồ mỗ mỗ vốn không phải Âm Thương thi độc trong cơ thể Đại Thánh Phong tộc có thể so sánh.

Vạn nhất dính vào Tam Sát, xâm nhập cơ thể mình, thì khác nào tự sát.

- Được rồi, vết nứt không gian đã bị Thiên Hồ tiền bối lấy đại thần thông khép lại, hiện tại hộ giới đại trận của Thiên Sơ Văn Minh và Cửu Cung Thần Ấn cũng đã kết hợp với nhau, không gian sẽ không vỡ nát nữa, nơi này đã an toàn! Chư vị, đa tạ!
Ngư Thái Chân hỏi.

Phong Huyền gật đầu:

- Dục Thần Vương truyền ra thần niệm, hỏa chủng đại hội sớm tổ chức. Đi thôi, chúng ta phải đi Đâu Suất Thành!
Lạc Kim Thư nói.

Trương Nhược Trần ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, tinh không chi môn bị lực lượng hư vô thôn phệ. Một đầu chiến trường tinh không khác, một mảnh hỗn độn, tinh vân bốc lên, chiến đấu không biết kịch liệt đến mức nào.

Chỉ hận mình không có tu vi Vô Lượng cảnh, nếu không cũng muốn giết tới tinh không, chiến cái thống khoái.
- Tính tình của Thiên Hồ mỗ mỗ chính là như vậy, từ trước tới giờ không thích cầu người, đắc tội người càng nhiều không kể xiết, đạo hữu đừng để ở trong lòng.

Trương Nhược Trần cũng không nghĩ tới Thiên Hồ mỗ mỗ cấp tiến đến tình trạng như thế, lúng túng nói:

- Bần đạo chỉ hận tu vi quá thấp, là thật bất lực.
Ngay lúc này.

Ngư Thái Chân và Phong Huyền mặt lộ dị sắc, nhìn nhau.

- Ngươi cũng nhận được thần niệm của Thần Vương?


Phong Huyền dẫn đầu Chư Thần Phong tộc, phá không bay đi.

Việt Đồng Chân Quân tộ ra nét mừng nói:

- Thần Vương có thể phân ra thần niệm thông tri mọi người, hiển nhiên thế cục của Thiên Sơ Văn Minh đã on định tại. Đi, chúng ta cũng đi.

Hắn nhìn về phía Lạc Kim Thư, tại phát hiện trên mặt Lạc Kim Thư không có bất kỳ thần sắc vui sướng 8ì. Hỏa chủng đại hội sớm tổ chức, rất hiển nhiên là bởi vì Dục Thần Vương không coi trọng thế cục trước mặt, cho nên muốn đưa hỏa chủng ra ngoài. Làm một thành viên của Thiên Sơ Văn Minh, sao có thể cao hứng nổi?

- Các ngươi đi đi, ta tiếp tục lưu thủ nơi này.

Lạc Kim Thư nói.

Ngư Thái Chân và Ngư Thần Tĩnh đến Thiên Sơ Văn Minh, cũng tà có ý nghĩ tranh thủ hỏa chủng, sau khi cáo từ, tiền tiến đến Đâu Suất Thành. Cùng bọn hắn đồng hành còn có Việt Đồng Chân Quân và Phượng Thất. Trên mặt biển chỉ còn Lạc Kim Thư và Trương Nhược Trần.

Lạc Kim Thư hỏi: - Có phải Hoàng Ngưu đạo hữu đến từ Ngũ Hành Quan, không thuộc về bất luận đại thế giới nào, cho nên mới không có hứng thú với hỏa chủng đại hội hay không?

Trương Nhược Trần truyền âm nói:

- Sở dĩ bần đạo lưu lại, là bởi vì Thiên Thần Tế Sư không thấy!

Trên mặt Lạc Kim Thư tộ ra vẻ kinh ngạc nói:

- Chăng fẽ hắn không theo chín vị quân chủ của Tử tộc đào tẩu?

Trương Nhược Trần nhẹ nhàng tắc đầu nói: - Người này tinh thần lực cực cao, hơn nữa không biết mang theo bí bảo gì ở trên người, lấy tu vi của bần đạo, lại không thể tìm ra hắn.

- Vừa rồi vì sao đạo hữu không nói? Có lẽ lấy tu vi của Thiên Hồ tiền bối, có thể tìm được hắn.

Lạc Kim Thư nói.

Trương Nhược Trần nói:

- Nếu Thiên Hồ tiền bối có thể cảm ứng được hắn, bần đạo đề cập tới hay không, có cái gì khác biệt? - Điều này cũng đúng! Trong mắt Lạc Kim Thư tràn đầy thần sắc lo lắng:

- Ngay cả Đại Thần đỉnh tiêm cũng không cảm ứng được vị trí của hắn, hắn không có khả năng cứ như vậy biến mất không thấy chứ?

- Còn có một khả năng.

Ánh mắt của Trương Nhược Trần thâm thúy, thấp giọng nói:

- Hắn ẩn thân vào trong thế giới thần cảnh của một vị Thần Linh nào đó! - Cái này... Lạc Kim Thư không muốn tiếp nhận kết quả này, thế nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, khả năng này thực quá lớn!

Chẳng lẽ trong những Thần Linh vừa rồi, lại có phản đồ?

Ánh mắt của Lạc Kim Thư dần dần trầm định xuống nói:

- Đa tạ đạo hữu nhắc nhở, ta lập tức đưa tin cho Dục phụ, bắt Thiên Thần Tế Sư và phản đồ kia ra.

Bình Luận (0)
Comment