Chương 6305: Tất Cả Chân Tướng
Chương 6305: Tất Cả Chân Tướng
Duc Than Vuong khong có giải thích, thu hồi cốt địch.
Khung xe hoàng kim tram mặc nửa ngày, mới tạnh tùng nói:
- Vậy hắn đúng tà đáng chết! Trương Nhược Trần thấy bọn họ giữ kín “Lượng Tổ” như bưng, ngậm miệng không nói, ý thức được hai chữ này tất nhiên không thể coi thường, thế là âm thầm ghi nhớ.
Dục Thần Vương lần nữa nhìn về phía Trương Nhược Trần:
- Ngươi biết ngươi tính sót chỗ nào không?
- Thiên Thần Tế Sư. Trương Nhược Trần nói. Dục Thần Vương nhẹ gật đầu nói: - Kỳ thật, bản tọa đích thật là điều động Phượng Thất đi tiếp xúc Tử Thần Điện, biểu đạt ý nguyện quy hàng. Nhưng đây đều là trò xiếc lợi dụng bọn hắn mà thôi! Thật đến thời điểm thần trận hộ giới hủy diệt, bản tọa sẽ trấn áp toàn bộ Thần Linh Địa Ngục giới tiến vào Thiên Sơ Văn Minh.
- Thiên Hồ mỗ mỗ tính tình cổ quái, đây vốn là khuyết điểm của nàng, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại trở thành địa phương bản tọa không làm gì được nàng. Duy chỉ có Cửu Vĩ Tâm Hồ là điểm yếu của nàng.
- Bản tọa nói cho Cửu Vĩ Tâm Hồ, chỉ cần nàng giúp bản tọa làm thành chuyện này, bản tọa sẽ mời lão Thiên Chủ giải Tam Sát thi độc cho Thiên Hồ mỗ mỗ.Trương Nhược Trần cười lạnh:
- Nhưng Cửu Vĩ Tâm Hồ là người biết chuyện, sau khi chuyện thành công, ngài tất nhiên sẽ giết nàng diệt khẩu.Trương Nhược Trần hỏi:
- Có phải Thiên Thần Tế Sư ở trong thế giới thần cảnh của Cửu Vĩ Tâm Hồ hay không?Thời Gian ấn ký ngưng tụ thành hải dương, ngăn ở trước mặt Dục Thần Vương.
Thanh âm của Dục Thần Vương du dương vang lên:Dục Thần Vương nhìn về phía Đâu Suất Thành, ánh mắt tràn đầy ước ao và kỳ vọng nói:
- Trận chiến tranh này, không có khả năng kéo dài nữa! Lại kéo dài, toàn bộ thần khí, thánh khí, linh khí, thậm chí là sinh mệnh tinh khí của Thiên Sơ Văn Minh sẽ bị rút khô, biến thành đất chết. Dựa vào cái gì chứ?- Sắp rồi, Địa Ngục giới cũng sắp có hành động! Chỉ cần thần trận hộ giới hủy diệt, bản tọa có thể lấy danh nghĩa bảo vệ Chư Thần Thiên Đình và đại quân Thánh cảnh, thu cả Thiên Sơ Văn Minh vào thần hải, rút lui đến phía sau phòng tuyến tinh không. Đến lúc đó sẽ không cần chết rồi, ai cũng không cần chết. Không đúng, các ngươi sẽ chết.
Bỗng nhiên khung xe hoàng kim hiện ra vô số minh văn, hóa thành một đạo thần quang màu vàng, va đập về phía Tình Không Lưu Ly Tráo, dự định đào tẩu.- Ngươi rất thông minh!
Dục Thần Vương nói:
- Liên công tử, ở trước mặt một vị Thần Linh Vô Lượng cảnh, ngươi làm sao có thể có cơ hội đào tẩu?
Bành!
Khung xe hoàng kim bị một cái đại thủ đập từ giữa không trung rơi xuống, rơi vào trong biển, toe tên mảng ton bọt nước.
Toàn bộ Thời Gian ấn ký đều chôn vùi. - Tạo nghệ trên Thời Gian chi đạo của ngươi tựa hồ cũng không tệ lắm! Bản tọa cũng hơi có nghiên cứu về Thời Gian chi đạo, được rồi, lợi dụng thời gian giết ngươi đi!
Dục Thần Vương đứng tại chỗ, hời hợt nâng bàn tay qua đỉnh đầu, một dòng Thời Gian Trường Hà ngưng tụ ra, từ trên trời giáng xuống, như thác nước không ngừng trùng kích lên khung xe hoàng kim.
Khung xe hoàng kim bị Thời Gian Trường Hà ép tới không cách nào động đậy, thời gian nhanh chóng trôi qua, ma diệt thọ nguyên của Hiên Viên Liên.
Trương Nhược Trần vội vàng mở miệng ngăn cản: - Thần Vương, ngài thật cho rằng giết chết tất cả người biết chuyện, thì không chê vào đâu được, không người biết được? Ngài muốn bảo vệ Thiên Sơ Văn Minh, ta có thể hiểu được, nhưng tao nhân gia ngài đã bị chấp niệm che đậy tý trí, ngài cho rằng những thủ đoạn này, có thể giấu diem được Nhị Thập Chư Thiên, có thể giấu diem được Hạo Thiên? Trương Nhược Trần không phải muốn cứu Hiên Viên Liên, mà fa muốn cứu Dục Thần Vương, muốn cứu Thiên Sơ Văn Minh. Từ Trương Nhược Trần ngay từ đầu bốc lên hung hiểm to lớn, trực tiếp hô ra thân phận của Dục Thần Vương, chính là vì ý nghĩ này, không hy vọng hắn tiếp tục sai thêm nữa, cuối cùng làm cho Thiên Sơ Văn Minh ngay cả hỏa chủng cũng không gánh nổi.
- Bản tọa đã không có đường lui! Các ngươi... cũng lên đường đi, xin lỗi, thật xin lỗi.
Nước mắt trong mắt Dục Thần Vương bị thần khí sấy khô, dẫn động ra một dòng Thời Gian Trường Hà khác, sóng cả mãnh liệt bay về phía Trương Nhược Trần và Trì Dao.
- Soạtl
Hai nguoi bon ho dabi thần niệm của Dục Thần Vương khóa chặt, vô tuận sử dụng thủ đoạn nào cũng khó có thể chuyên bước.
Đây tà chênh tệch tuyệt đối trên tu vil Trương Nhược Trần nhìn về phía Trì Dao nói:
- Đều tại ta, lần này là thật xen vào việc của người khác!
Trì Dao không nói một lời, chỉ gian nan đưa tay trái ra, xông phá trận vực, nắm lấy tay của Trương Nhược Trần, trực diện Thời Gian Trường Hà mãnh liệt.
Bành!
Thời điểm Thời Gian Trường Hà cách Trương Nhược Trần và Trì Dao còn ba trượng đột nhiên tản ra, giống như pháo hoa chói mắt.
Một tão đầu tử khô gầy như củi, chẳng biết túc nào xông vào, đứng ở sau tưng Trương Nhược Trần và Trì Dao. Đúng tà trên người hắn bạo phát ra trận vực, phá tan Thời Gian Trường Hà. Áp lực trên người Trương Nhược Trần nhẹ đi, quay đầu nhìn lại, vừa mừng vừa sợ nói:
- Lão gia hỏa, sao ngài lại ở Thiên Sơ Văn Minh?
- Đừng nói nữa, ngươi nhanh đi Thiên Chủ Sơn, sự tình bên kia quá phiền toái, ta là không giải quyết được, ngươi nói các nàng từng cái không mang thai được, lại chỉ biết gây chuyện. Giao nơi này cho ta, nơi này dễ giải quyết hơn nhiều.
Kiếp Tôn Giả vung tay, thúc giục Trương Nhược Trần đi nhanh.