Chương 6320: Năng Lượng Của Trương Nhược Trần
Chương 6320: Năng Lượng Của Trương Nhược Trần
Trương Nhược Trần và Lạc Cơ không có tập tức đi Hắc Ám Đại Tam Giác Tỉnh Vực, mà trở về Thiên Sơ Văn Minh một chuyến. Một tà bởi vì đáp ứng Kiếp Tôn Giả, giúp Thiên Hồ mỗ mỗ hóa giải Tam Sát thi độc.
Thứ hai tà bởi vì, nếu quyết định giúp Thiên Sơ Văn Minh giải khốn, tự nhiên phải cáo tri kế hoạch của mình cho Dục Thần Vương, hoặc tão Thiên Chủ. Bởi vì chỉ có tu vi của bọn hắn, thần khu mới có thể gánh chịu Thiên Sơ Văn Minh. Đại thế giới của Thiên Sơ Văn Minh, vô luận là thể tích, hay trình độ vật chất vững chắc, đều không phải Kiếm Nam giới có thể so sánh, càng không phải Càn Khôn giới bây giờ có thể so sánh.
Đại thế giới, linh khí, thánh khí, thần khí càng nồng đậm, vật chất càng vững chắc, tu sĩ ở trong đại thế giới tạo thành lực phá hoại càng yếu, tương đương với vị diện cao hơn.
Khư Giới phân hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng.
Nhưng cho dù tà Khư Giới thượng đẳng số tượng thưa thớt, cũng chỉ không đến môt phần trăm ngàn đại thế giới bình thường. So sánh với đại thế giới như Thiên Sơ Văn Minh, thì còn không bằng một phần ngàn vạn.
Nếu như tại thêm kết cấu vật chất và mật độ khác biệt, trọng tượng của đại thế giới Thiên Sơ Văn Minh, tuyệt đối tà gấp 100 triệu tần Khư Giới thượng đẳng. Thần Linh bình thường tàm sao có thể gánh chịu?
Cho dù tà Dục Thần Vương, gánh chịu Thiên Sơ Văn Minh ở trong cơ thể, cũng như phàm nhân cõng cự thạch mấy trăm cân trên tưng, không có khả năng bền bị, chiến tực cũng sẽ bởi vậy giảm bớt đi nhiều. Lúc trước Trương Nhược Trần có thể gánh chịu Càn Khôn giới, là nhờ Không Gian Áo Nghĩa trong Thời Không Thần Võ Ấn Ký đang giúp hắn.
- Lạc đạo hữu!
Lạc Kim Thư ân cần hỏi han:- Những ngày qua đạo hữu đi nơi nào? Kim Thư là cực kì lo lắng, sợ Xá giới phát tiết lửa giận lên người ngươi.
Thân phận quả nhiên không có bại lộ, xem ra Hiên Viên Liên và Dục Thần Vương không có tuyên dương việc này ra ngoài.Trương Nhược Trần cũng không ngạc nhiên Lạc Kim Thư sẽ xuất hiện ở chỗ này, dù sao thời điểm tiến vào tinh môn quá rêu rao, sợ là khi đó đã có người truyền tin tức cho Lạc Kim Thư.
Trương Nhược Trần đi qua, hai tay ôm quyền, hành lễ nói:Mới vừa đến bên ngoài Thần Vương phủ, Lạc Kim Thư đã xuất hiện ở trước mắt hắn, xa xa kêu lên:
- Thanh Bình đạo hữu!Trương Nhược Trần tiến vào Đâu Suất Thành, trực tiếp đi Thần Vương phủ.
Dù sao thân phận đã bại lộ, hơn nữa hỏa chủng của Thiên Sơ Văn Minh đã được đưa đi Côn Lôn giới, có thể nói không còn gì sợ hãi. Dục Thần Vương lại có sợ gì?Trương Nhược Trần vẫn mang theo gương mặt của Thanh Bình Tử, trắng trợn đi qua tinh môn, thẳng hướng Thiên Sơ Văn Minh.
Đáng nhắc tới là, Địa Ngục thần triều ở ba ngày trước đã kết thúc, tinh môn bị hủy diệt lại lần nữa tạo dựng lên.
Trương Nhược Trần nghênh ngang tiến vào tinh môn, kỳ thật là có ý mượn Chân Lý điện chủ, thăm dò thân phận của mình có phải đã bại lộ hay không. Nếu Chân Lý điện chủ và Thái Thượng thật bí mật liên lạc, thì khẳng định sẽ bảo hộ hắn, sẽ ngăn cản hắn tiến vào tinh môn.
Trương Nhược Trần nói: - HI Xá giới tự mình không sạch sẽ, nuôi ra một Tu La Thượng VỊ Thần, còn có mặt mũi trách tội đến trên người bân đạo?
- Lời tuy như vậy, nhưng Xá giới có rất nhiều tà nhân, không thể không đề phòng. Lạc Kim Thư hỏi:
- Đạo hữu là đến bái kiến Thần Vương?
Trương Nhược Trần nhìn đại môn của Thần Vương phủ nói:
- Mấy ngày gần nhất, bần đạo tuôn phập phồng không yên, cảm thấy tâm cảnh bất ổn. Lặp đi tặp tại hỏi mình, coi như sợ sệt Tam Sát thi độc, cũng nên thử một tần? Nếu không tương tai nghe được tin tức Thiên Hồ mỗ mỗ độ kiếp thất bại vẫn tạc, chăng phải tà sẽ áy náy cả đời?
Lạc Kim Thư nổi tong tôn kính, nhìn Trương Nhược Trần thi tễ.
- Lạc đạo hữu mau mau đứng (tên. Trương Nhược Trần vội vàng nâng Lạc Kim Thư dậy, cần biết giờ phút này Lạc Cơ đang ở trong Lục Tổ Thích Thiền Đồ a.
- Đạo hữu đại nghĩa đi đầu, vì người khác không để ý sinh tử của mình, xứng đáng cái cúi đầu này. Đi, mời vào trong.
Lạc Kim Thư kéo cánh tay của Trương Nhược Trần, nhanh chân đi vào Thần Vương phủ.
Mới vừa vào cửa, quy tắc thiên địa biến đổi, đập vào mắt fa hỗn độn mông tung, thần khí mờ mịt. Trương Nhược Trần chỉ cảm thấy thân thể tram xuống, như một cước đạp hụt, trời đất quay cuồng, thời điểm rơi xuống đất tần nữa, mới nhìn rõ mình xuất hiện ở trên một đại địa hoang vu, trong không khí bụi đất tung bay.
Không thấy Lạc Kim Thư, chỉ có thể nhìn thấy một bóng người hùng vĩ thân đài vai rộng, đứng ở bên ngoài mười trượng, đưa tưng về phía hắn. Một cỗ thần uy cuồn cuộn mà bá đạo, như 10 vạn ngọn thần sơn ép đến trên người Trương Nhược Trần, làm cho trên người hắn hiện ra phật quang, thân thể biến thành màu vàng, lấy lực lượng của Phật Tổ Xá Lợi mới có thể đối kháng.
Áp lực lại tăng.
Trương Nhược Trần không thể không phóng ra vòng tròn Thái Cực.
Thật đáng sợ!
Đây chính là tu vi của Vô Lượng cảnh sao? Cho dù đứng tại chỗ bất động, cũng có thể ép hắn không cách nào động đậy, nhất định phải toàn lực ứng phó mới có thể đối kháng.
Trương Nhược Trần không chỉ không sợ, ngược lại lòng tin tăng nhiều, lấy bây giờ của mình tu vi, cho dù đứng ở trước mặt một Thần Vương, cũng có thể thẳng tắp sống lưng, đối phương ép không đổ hắn.
Nhưng trong lòng lại thầm mắng Kiếp Tôn Giả, lão gia hỏa đáng chết, Thần Vương khẳng định không có sảng khoái đáp ứng hắn mang đi Thiên Chủ Sơn và hỏa chủng.
Trương Nhược Trần nói: