Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 633 - Chương 633: Hút Lẫn Nhau

Chương 633: Hút Lẫn Nhau Chương 633: Hút Lẫn Nhau
- Trung Linh Mạch Kiếm Ba.

Trương Nhược Trần duỗi ra ngón giữa tay phải, hội tụ chân khí toàn thân, phóng tới đầu ngón tay, hóa thành một đạo kiếm ba băng hàn, ykích ở trên người một con Huyết Linh.

Theo kiếm ba đánh ra, một cỗ hàn khí bừng tên, trên mặt đất tưu tại một đường băng thật dài, một mực kéo dài đến trước mặtt con Huyết Linh kia. Thời điểm Huyết Linh bị kiếm quang đánh trúng, mặt ngoài thân thể nó hiện lên huyết văn, phát ra vầng sáng đỏ thẫm, ngăn trở kiếm ba.

Bành!

Kiếm ba không thể đục lỗ thân thể Huyết Linh, thế nhưng lực trùng kích lại đánh Huyết Linh bay ra ngoài.

Thân thể của nó bị hàn băng dày đặc phong bế, hóa thành một băng sơn cao hơn 10 mét, toàn thân không cách nào nhúc nhích.

Thời điểm Trương Nhược Trần thoáng thở dài một hơi, băng sơn chấn động mãnh tiet rách ra từng đường vân, sau đó nổ tung.

Huyết Linh từ trong băng sơn bay tên, tại một trảo công kích Trương Nhược Trần.

- Giết không chết, khốn không được. Ching ts thật không có cách nào đối phó Huyết Linh? Ánh mắt Trương Nhược Trần lạnh lẽo, lập tức phóng ra Lĩnh Vực Không Gian, sáu con Huyết Linh đều bị cuốn vào Lĩnh Vực Không Gian.

Chỉ nghe thanh âm, thanh âm của Huyết Linh Vương kỳ thật rất mỹ diệu, cực kỳ dễ nghe.

Thế nhưng trong thanh âm kia lại mang theo hàn khí khiếp người, ẩn chứa năng lượng cường đại.

Trong núi rừng chung quanh, xuất hiện hơn mười cổ khí lưu hỗn loạn, cuốn lấy Trương Nhược Trần, thân thể hắn không bị khống chế bay đi.
- Lực lượng không gian quả nhiên vô kiên bất tồi, mặc dù là Huyết Linh lực phòng ngự kinh người, rơi vào trong Không Gian Liệt Phùng, cũng chỉ còn đường chết.

Trương Nhược Trần thoáng thở dài một hơi, đã tìm được thủ đoạn đối phó Huyết Linh, vậy thì không cần phải sợ hãi chúng, dù còn năm con, cũng có thể thong dong đối mặt.

Năm con Huyết Linh còn lại đều bị thủ đoạn vừa rồi của Trương Nhược Trần dọa sợ, lập tức ngừng lại, đứng ở cách mười trượng, không dám nhích tới gần.
Huyết Linh cũng có trí tuệ nhất định, biết người nào dễ trêu, người nào không dễ trêu.

- Các ngươi đã không ra tay công kích, vậy ta đi trước!

Không dám chờ đợi thêm nữa, nếu Huyết Linh Vương đuổi theo, vậy muốn chạy cũng chạy không được.
- Nguy rồi! Huyết Linh Vương đuổi theo nhanh như vậy?

Trương Nhược Trần cố gắng khống chế thân hình, sử dụng chân khí ngưng tụ thành kiếm khí, vung chém ra ngoài, phá vỡ khí lưu hỗn loạn, sau đó xông ra ngoài.

Thanh âm của Huyết Linh Vương lần nữa vang lên.
Trương Nhược Trần lập tức triển khai Ngự Phong Phi Long Ảnh, chân khí từ trong cơ thể phóng ra, hình thành hư ảnh phi long, bay cao lên, muốn ly khai.

- Ha ha!

Tiếng cười của Huyết Linh Vương vang lên, truyền khắp phương viên mười dặm, chim bay rơi xuống, lá cây khô bị chấn bay lên.
Cùng lúc đó, hắn bắt đầu điều động Không Gian Chi Lực, hội tụ đến lòng bàn tay.

Thời điểm một con Huyết Linh xông lại, hai tay Trương Nhược Trần đẩy ra, trước người năm mét xuất hiện Không Gian Liệt Phùng, thôn phệ Huyết Linh vào.

Nháy mắt sau, Không Gian Liệt Phùng đóng cửa, con Huyết Linh kia rơi vào không gian hư vô, triệt để biến mất không thấy gì nữa.


- Trương Nhược Trần, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của ta.

Xoạt!

Đột nhiên, một bàn tay huyết khí cực tớn ngưng tụ ra, trảo về phía Trương Nhược Trần.

Bàn tay chừng hơn 20 mét, giống như huyết vân đè xuống. Ở trước mặt bàn tay khổng fồ kia, thân thể Trương Nhược Trần nhỏ đến giống như con kiến. - Phá cho ta!

Ngón tay Trương Nhược Trần tạo thành kiếm quyết, điều động lực lượng kiếm tâm thông minh, Trầm Uyên Cổ Kiếm từ trong tay bay ra ngoài, hóa thành kiếm quang đánh về phía huyết thủ.

Xoẹt xoẹt!

Trầm Uyên Cổ Kiếm không thể đục tỗ bàn tay khổng fồ, ngược tại bị bàn tay khổng tồ ngăn cản, chậm rãi bay ngược, hào quang trên thân kiếm cũng càng ngày càng yếu.

Trương Nhược Trần tập tức thu hồi Trầm Uyên Cổ Kiếm, từ trên không trung rơi xuống mặt đất, bành... tực trùng kích cường đại giẫm mặt đất ra từng vết rạn.

Hắn vừa mới đứng tên, muốn bỏ chạy ra xa... Lại phát hiện Huyết Linh Vương đã đứng ở trước mặt hắn, hắn cơ hồ đâm vào trên người nàng.

Giờ phút này, Trương Nhược Trần cách mặt Huyết Linh Vương chỉ không đến một tấc, chóp mũi hai người cơ hồ kề sát, Trương Nhược Trần có thể từ trong mắt Huyết Linh Vương chứng kiến bóng dáng của mình.

Đôi mắt của nàng cực kỳ xinh đẹp, lông mi vừa dài vừa cong, đồng tử óng ánh sáng long lanh.

Nhưng đôi mắt kia, tại mang theo một cỗ sát khí mãnh tiệt, Lam cho người cảm giác rét thấu xương.

Toàn thân Trương Nhược Trần cứng đờ, giống như hóa đá.

Sau một tát, Trương Nhược Trần tập tức điều động chân khí, một chưởng đánh tới, đánh tới ngực Huyết Linh Vương. Thế nhưng bàn tay của Trương Nhược Trần mới vừa đánh qua, đã bị Huyết Linh Vương chế trụ, kinh mạch bị khóa chết, chưởng lực cường đại ở trong nháy mắt nghịch chuyển.

Chân khí ngược dòng, chưởng lực nghịch xông.

Vừa rồi một chưởng kia, giống như Trương Nhược Trần đánh ở trên người mình, toàn thân chấn động, đau đớn kịch liệt truyền khắp toàn thân.

May mắn khí hải hắn có Chư Thần ấn ký thủ hộ, nếu không chỉ bằng lực lượng nghịch xông vừa rồi, có thể làm cho khí hải trọng thương.

- Trương Nhược Trần, ta ở trên người của ngươi ngửi thấy được khí tức của Chân Long, ngươi uống qua Long Huyết sao? Máu của ngươi, có lẽ cũng rất ngon.

Bình Luận (0)
Comment